Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


“Anh ấy không ở đây cũng không ảnh hưởng đến việc em giúp anh nha! Em biết là lúc nhỏ em còn chưa hiểu chuyện, đã làm rất nhiều chuyện sai trái, nhưng bây giờ em đã lớn, đã kết hôn rồi, cũng đã hiểu chuyện hơn.

Ở trong lòng em, em đã coi anh là anh trai từ lâu rồi! Dù anh có chấp nhận em hay không thì cũng không ảnh hưởng đến chuyện em xem anh là người thân!” Đường Miên Miên rưng rưng, thành khẩn nói.

Nghe vậy, Đường Đình Xuyên nhếch mép khinh thường.

Cô nói thế sẽ chỉ khiến anh ta cảm thấy người phụ nữ ác độc này lại đang có âm mưu xấu xa gì đây.

Thế nên anh ta chỉ im lặng nhìn cô diễn trò.

Chiêu này không có tác dụng với anh ta đâu! Cái tên Cố Viễn kia mới bị dáng vẻ này thuyết phục!
Vẻ mặt thờ ơ, thậm chí có chút trào phúng của Đường Đình Xuyên sao thoát khỏi đôi mắt Đường Miên Miên được, cô chẳng còn cách nào, đành phải cúi đầu làm bộ lau nước mắt, sau đó ngẩng đầu, chân thành nói:
“Em biết bây giờ anh còn chưa tin tưởng và tha thứ cho em, nhưng tương lai còn rất dài.


Em sẽ chứng minh cho anh thấy, em đã biết sai rồi, nhất định sẽ bù đắp cho anh!”
Đường Đình Xuyên lạnh lùng nhìn người phụ nữ đầy thủ đoạn trước mặt, nói: “Tôi không cần!”
Sao lại dầu muối không ăn thế hả?
Được rồi, băng dày ba thước không thể chỉ do một ngày, những việc làm ác độc của nguyên chủ không thể dễ dàng tiêu trừ như vậy được, cứ từ từ vậy.

“Miên Miên! Mau vào đây, ba con đang chờ con trong phòng khách đó.


Tiếng gọi của mẹ kế phá vỡ không khí trầm lặng giữa hai người.

Đường Đình Xuyên rời mắt khỏi Đường Miên Miên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn mẹ mình đang tươi cười vẫy tay với Đường Miên Miên.


Bà ấy chưa từng dám gọi Đường Miên Miên là Miên Miên thân mật như vậy, tại sao hôm nay lại thân thiết như thế?
“Vâng, con vào ngay đây dì Từ!”
Đường Miên Miên cũng cười khanh khách trả lời lại mẹ anh ta.

Sau khi mẹ kế đi vào trong nhà, Đường Miên Miên cũng quay người đi theo, lúc sắp vào cửa, Đường Đình Xuyên rảo bước lại gần cô, giơ một tay nắm chặt lấy tay Đường Miên Miên rồi kéo cô vào một góc ngoặt.

“Đường Miên Miên! Tôi cảnh cáo cô! Tôi không quan tâm cô đang giở trò quái quỷ gì, nhưng nếu cô dám làm mẹ tôi tổn thương, tôi thề, nhất định sẽ khiến cô sống không bằng chết!” Vẻ mặt người đàn ông vô cùng tàn nhẫn, khóe mắt phiếm hồng.

Ở trong mắt Đường Đình Xuyên, cô chính là một người xấu từ đầu đến cuối, dù cô chỉ thân cận với dì Từ một chút thôi thì anh ta cũng cảm thấy cô không có ý tốt.

Thế nên anh ta mới tức giận đè cô lên tường, hoàn toàn không để ý tư thế mập mờ của hai người lúc này.

Nhiều lúc cặp ngực lớn này thật vướng víu, ví dụ như lúc này.

Rõ ràng bầu không khí đang giương cung bạt kiếm nhưng vì Đường Đình Xuyên áp chặt lên ngựa cô khiến nó biến dạng, nên bầu không khí có chút quái dị.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận