Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


Dáng vẻ hiền lành như vậy thật sự khiến mẹ kế bị sốc, bà vốn tưởng sẽ cô sẽ lạnh lùng quay lại nhìn bà, châm chọc khiêu khích: "Liên quan gì đến bà, bà có tư cách hỏi chuyện của tôi sao?"
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

” Mẹ kế vừa mừng vừa lo, chắp tay xoa xoa.

Sau khi rửa mặt trong phòng vệ sinh và bình tĩnh lại một lúc, Cố Viễn ôn lại những chuyện quá đáng mà Đường Miên Miên đã làm với Ôn Hiểu Nhược khi còn đi học, nhớ lại hết một lượt, mới bình ổn nhịp tim.

Sao cô ta có thể thay đổi được!
Cô ta kiêu căng tới thế! Làm sao tính khí kiêu ngạo và độc đoán có thể thay đổi vì đã kết hôn được?
Không thể nào!
Sau khi Cố Viễn làm tâm lý xong, lúc đi ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn thấy cảnh tượng trên sô pha, bức tường trong lòng lại sụp đổ!
Anh ta nhớ rõ Đường Miên Miên chưa bao giờ cho mẹ kế ánh mắt hoà nhã nào, càng không xem bà như người lớn trong nhà, khi ba cô không cạnh là muốn mắng liền mắng, mắng có khó nghe hay không còn tùy vào tâm trạng.


Nhưng bây giờ!
Gặp ma rồi hả! Đường Miên Miên chủ động nắm cánh tay mẹ kế, hai người thấp giọng nói cười, thân thiết như mẹ con.

"Cố Viễn rất tuyệt, đêm qua anh ấy hành con tới hơn nửa đêm!"
“Nếu sáng nay không phải về nhà thì chắc anh ấy lại còn muốn nữa!”
"Con hơi không chịu nổi, nên dì Từ yên tâm, con nhất định sẽ cho dì và ba con có cháu trai càng sớm càng tốt!"
Khi Cố Viễn đến gần hơn thì có thể nhìn và nghe rõ ràng! Đường Miên Miên đang nói những lời dối trá mà mặt không đỏ tim không loạn.

Mặt của anh ta đột nhiên nóng như thiêu, mặt Cố Viễn đỏ tới tận mang tai.

Khi Đường Miên Miên ngước mắt lên, tình cờ nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Cố Viễn!
Thôi xong! Chắc là đang tức lắm!
Sao cô có thể đoán được những lời này sẽ bị Cố Viễn nghe thấy chứ!

"Dì Từ ơi, ba con đang trồng hoa trong vườn phải không!"
Đường Miên Miên thấy chột dạ, không đợi dì Từ đáp lời đã nhanh chóng chạy ba bước làm hai về phía sân sau.

“Ba! Con về rồi!”
Đường Miên Miên vòng hai tay ôm eo ba Đường, khuôn mặt nhỏ dán lên lưng ba, hài lòng cảm nhận sự ấm áp trên người ba.

Cô lớn lên trong cô nhi viện nên khao khát sự ấm áp của gia đình, sự che chở cả ba mẹ hơn bất cứ ai.

Ít nhất ở chỗ này thì trong người cô đang chảy dòng máu của ba Đường, việc cô coi ông ấy là ba ruột của mình là chuyện đương nhiên.

Nhưng cô lại bị ba Đường trở tay đẩy ra, Đường Miên Miên lảo đảo suýt ngã sấp xuống.

Cô ngơ ngẩn không hiểu ra sao.

Xảy ra chuyện gì vậy? Cô biết, ở trong sách, vì ba Đường cưới mối tình đầu khiến Đường Miên Miên cảm thấy ba mình không trung thành với mẹ nên tình cảm giữa hai người rất lạnh nhạt.

Nhưng chung quy thì ba Đường vẫn là một người ba yêu thương con gái, sao vào ngày cô lại mặt, chỉ ôm ba mình một cái mà cũng bị ông ấy lạnh lùng đẩy ra được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận