Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


"Cút cho tôi! Chết cho tôi!”

Đường Miên Miên từ trên giường đứng lên, nặng nề ném tiểu thuyết trong tay xuống đất.


Trong tiểu thuyết, nữ phụ độc ác cùng tên cùng họ với cô, khiến cô hung hăng đồng tình!

Nữ chủ là tiểu bạch hoa thanh thuần nhu nhược, được nam chủ đẹp trai nhiều tiền yêu đến chết đi sống lại, mấy lần trước mặt mọi người làm cho nữ phụ là thanh mai trúc mã của nam chủ có gia thế tương xứng khó chịu, nữ phụ sau khi hắc hóa cũng không làm khó nữ chủ, cho nữ chủ một khoản tiền, để cho cô cao chạy xa bay.


Vài năm sau, nam chủ bởi vì chịu sự áp lực của gia đình mà kết hôn với nữ phụ, ai ngờ sau khi hai người kết hôn, nam chủ một lần cũng không chạm qua nữ phụ, để cho người ta một mình cô đơn trong căn phòng không gối chiếc.



Nữ chủ tiểu bạch hoa bởi vì quá mức nhớ nhung nam chủ, vụng trộm chạy tới công ty của nam chủ làm nhân viên, thỉnh thoảng ở nơi xa nhìn nam chủ để giải quyết nỗi khổ tương tư, về sau các loại cơ duyên xảo hợp, nam chủ cùng nữ chủ gặp lại.


Hai người lại dấy lên ngọn lửa tình yêu oanh liệt, ở dưới mí mắt của chính thê nữ phụ thì tình chàng ý thiếp, nữ phụ bị chọc giận, bắt đầu dùng các loại mưu hèn kế bẩn hãm hại nữ chủ, nhưng đều bị nam chủ hóa giải cứu giúp, lửa tình của hai người càng ngày càng nồng đậm, nam chủ không để ý cả nhà phản đối, muốn cùng nữ phụ ly hôn, cưới nữ chủ.


Nữ phụ lúc này bí quá hóa liều, nghe theo lời khuyên của bạn tốt, bán nữ chủ đến Myanmar, nghe nói nơi đó, Tôn Ngộ Không cũng phải đi diễn xiếc trên dây, cho dù nam chủ có quyến thế đến đâu cũng không cứu được nữ chủ.



Kết quả nam chủ vẫn mạo hiểm đi Myanmar cứu viện, nữ phụ không yên lòng, cũng cùng đi theo.


Ở miền bắc của Myanmar, sau khi nam chủ cứu nữ chủ bị tra tấn bị đánh đập, lại suýt nữa bị cưỡng hiếp tập thể, trong cơn giận dữ đã thiết kế nữ phụ độc ác rơi vào tay của băng đảng tội phạm, cuối cùng kết cục của nữ phụ là bị hãm hiếp tập thể đến chết ở miền bắc của Myanmar.


Mà sau khi nam nữ chủ trở về nước, hai người kết hôn sinh con, ân ái hạnh phúc cả đời.


"Tôi nếu là Đường Miên Miên trong tiểu thuyết, hai cẩu nam tiện nữ các người đều phải chết chắc! Tôi có gia thế tốt như vậy, có bị mắt mù mới muốn bị treo cổ trên một nhành cây, tiểu thịt tươi cùng tiểu chó sói không thơm sao? Nam nhân chó má cho dù có đẹp trai thì đã như thế nào! Còn có thể làm cho tôi khăng khăng một mực đi theo như vậy! Tôi cho dù gả cho anh, cũng phải cho anh đội một trăm cái nón xanh!”

Đường Miên Miên tức giận mắng một trận, cảm thấy thoải mái hơn nhiều, nằm trở lại trên giường, cảm thấy mỹ mãn tiến vào mộng đẹp.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận