Sau khi xuyên sách, ta và vai ác bạo quân rải cẩu lương

Cuối cùng An Lăng Vận có thể ói ra một ngụm cơn tức: “Hình như đã nhiều ngày Vân mỹ nhân không có thị tẩm thì phải à nha? Đừng nói là bị thất sủng đó?”
Tư Tiền Nghi cũng kiềm chế không được ý cười trên mặt, hòa ca chung: “Nhìn là biết rồi, không phải trước đó còn nói muốn thổi gió ở bên tai bệ hạ sao, tại sao lúc này lại như vậy! À, ta biết rồi, có phải dùng sức quá mạnh nên thổi thổi, thổi bay ngược trở về rồi hay không? Hahaha…”
Ngu Điềm Nhi không mở miệng, nhưng đáy lòng lại trộm vui sướng, Vân Hề thất sủng, vậy có nghĩa là cơ hội của các nàng đã tới rồi.
Vân Hề bị người kiếm chuyện tới tận cửa, nói không tức là không có khả năng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Thất sủng?! Nếu nói vậy thì ít nhất ta còn từng được bệ hạ sủng qua, nhưng các ngươi đâu? Hai chữ thất sủng cũng không xứng, rốt cuộc ngay cả mặt bệ hạ còn chưa thấy nữa mà, không phải sao?”
Ba ả này rảnh quá đúng không?

Nhìn khí thế kìa, không biết còn tưởng rằng là sủng phi nhận được vô vàng sủng ái đến kiếm chuyện với người bị thất sủng, nào ngờ một đám ngay cả mặt hoàng đế còn chưa gặp qua, vậy mà dạy đời lên mặt.
Một chiêu K.O!
An Lăng Vận lại bị nàng chọc tức điên, giống như con khổng tước hoa hòe sừng lông.
“Vân Hề, chúng ta chờ coi, sinh thần của bệ hạ sắp đến rồi, ta chắc chắn sẽ làm bệ hạ nhìn thấy ta tốt đẹp hơn ngươi.”
Tất cả những chuyện liên quan đến Đế Vô Thích, Vân Hề không bao giờ xem nhẹ.
Lúc trước, nghe Lạc Tinh Hà nhắc tới sinh thần của Đế Vô Thích. Nàng đã nghĩ phải tặng quà gì cho nam thần rồi, rốt cuộc đây là lần đầu tiên ăn sinh nhật chung với nam thần.
Nhưng mấy ngày nay, nàng cố nhớ lại một ít nội dung trong sách, hình như sinh thần của Đế Vô Thích chính là lần thứ hai nữ chủ Ngu Điềm Nhi gặp Lục Tu Trưng, nhận ra vị hoàng tử Thánh Khải con tin này chính là người từng ra tay cứu bản thân mình thoát khỏi cảnh bị ác bá khinh bỉ nhục nhã.
Hai người xảy ra phản ứng hoá học tâm động Giữa vầng sáng của nữ chủ và vầng sáng của nam chủ.
Một là phi tử hoàng đế, một là hoàng tử con tin, hai người là cách trăm núi ngàn biển, căn bản không có khả năng ở bên nhau.
Nhưng Ngu Điềm Nhi có vầng sáng của nữ chủ, ở trên người nàng không có chuyên ‘không có khả năng’.
Ngày sinh thần, Ngu Điềm Nhi dựa vào vầng sáng của nữ chủ mà nổi danh, không chỉ có đạt được sự chú ý của Lục Tu Trưng, còn dẫn tới đệ nhất nam phụ Cẩn Vương gia – Đế Cẩn vừa gặp đã thương, thậm chí còn vì được đến nàng mà động ý nghĩ mưu phản soán vị.

Mặt khác, trong bữa tiệc còn xảy ra một chuyện rất quan trọng, nữ chủ thật tình cờ, duyên trời đưa đẩy nhặt được một gốc cây *Linh thực, có thể làm nữ chủ “Trong lúc vô tình” phát hiện, đương nhiên là Linh thực không bình thường, sau khi ăn có thể thay đổi gân cốt, trạng thái cơ thể, biến người đó trở thành thiên tài trong giới tu tiên.
*Linh thực: Thực vật có linh khí, trải qua một thời gian dài sẽ khai trí, trở thành tinh linh.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi Ngu Điềm Nhi ăn xong, lập tức đả thông hai mạch Nhâm Đốc, căn cơ tàn phế từ nhỏ bắt đầu con đường võ tu.
Vân Hề làm một con tàn phế có lý tưởng, gốc cây Linh thực này nàng ăn chắc rồi.
An Lăng Vận và Tư Tiền Nghi bị tức phì khói đi rồi, chỉ còn lại một mình Ngu Điềm Nhi, tỏ vẻ quan tâm đến Vân Hề: “Vân Hề muội muội, rốt cuộc sao lại thế này? Tại sao bệ hạ lại đột nhiên không thích muội?”
Vân Hề thật sự rất khó bỏ qua đáy mắt vui sướng khi người gặp họa của nàng ta, tức giận nói: “Tại sao ngài ấy lại đột nhiên không thích ta, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai, nếu ta biết tại sao, còn ngồi ở đây chờ đợi?”

Ngu Điềm Nhi lại cất giấu tươi cười, nói: “Có phải Vân Hề muội muội vô tình không cẩn thận chọc bệ hạ tức giận hay không? Ta nghe nói Vân Hề muội muội và Tả tướng đại nhân lén gặp mặt, bị bệ hạ bắt gặp, cho nên bệ hạ mới…”
Vân Hề là thiệt tình bội phục nàng ta có thể diễn ra vẻ mặt chân thành này, bản lĩnh trợn mắt nói dối thuộc hàng thiên hậu chứ chả chơi.
“Nếu ta thật sự lén gặp Tả tướng, thả còn bị bệ hạ bắt được, ngươi cảm thấy lúc này đầu của ta còn nằm ở trên cổ sao?”
“Vân Hề muội muội đừng tức giận, ta cũng là quan tâm muội thôi!” Ngu Điềm Nhi thấy giọng điệu của nàng không tốt, cuống quít giải thích.
Vân Hề nhợt nhạt cười: “Vậy lần sau Điềm Điềm tỷ có cơ hội nhìn thấy bệ hạ, không ngại giúp ta hỏi một chút, tại sao đột nhiên lại không thích ta.”
Hết chương 27


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận