Sau Khi Xuyên Sách Ta Kiều Dưỡng Vai Ác Nhiếp Chính Vương


Một người là đại gian thương giàu nhất cả nước, có quan hệ với cả hai bên chính tà!
Người còn lại là nữ tướng quân lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn độc ác!
Ba vai phản diện này đều có sự độc ác và tàn nhẫn riêng, Đường Lí cũng không ngờ ba nhân vật phản diện này khi còn nhỏ có thể đáng yêu đến như vậy!
Khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt đen láy to tròn, hàng mi dày và cong vút như đứa nhỏ trong tranh tết, vô cùng đáng yêu!
Từ trước đến nay nàng chưa từng cưỡng lại được trẻ con.

Hiện tại ba đứa nhỏ còn đứng thành một hàng, cả ba đầu cúi đầu nhìn mũi chân, cảm xúc tụt đến tận đáy khiến tim nàng như thắt lại.

Đường Lí vội vàng đi qua, nàng ngồi xổm xuống trước mặt ba đứa nhỏ.

"Chào các con, ta tên 'Đường Lí', sau này sẽ =sống chung với các con, các con tên là gì vậy?"
Ba đứa nhỏ đều ngẩng đầu cùng lúc, cả ba đều vui mừng nhìn về phía Đường Lí.

Bọn họ không nghe lầm chứ?
Người nương mới này không chê bọn họ? Còn muốn sống cùng bọn họ?
"Đại Bảo"
"Nhị Bảo"
“Tam bảo”

Tam Bảo là bé gái, vẫn còn là một đứa nhỏ, nhìn dáng vẻ như chỉ mới ba, bốn tuổi, đôi mắt to tròn, hai má phúng phính.

Đường Lí nắm lấy bàn tay của Tam Bảo, trên bàn tay đầy thịt của cô bé còn dính những vết nho nhỏ như dính mực, dính bùn: "Tay bẩn rồi? Để ta rửa giúp con"
Trong viện có một cái hồ nước, tiếp nhận nước suối từ trên núi chảy xuống.

Tam Bảo không đủ cao nên Đường Lí bế cô bé lên, nàng nắm tay nhỏ của cô bé để rửa tay giúp cô bé.

Bàn tay mềm mại của Tam Bảo được Đường Lí rửa sạch.

Đại Bảo và Nhị Bảo thì tự mình rửa tay.

Nhị Bảo rửa xong rồi nhưng vẫn nhìn về phía Đường Lí đầy mong đợi: "Mẫu thân, hình như con rửa vẫn chưa sạch, người có thể giúp con không?"
"Được chứ, Nhị Bảo"
Đại Bảo là một ông cụ non, nên không cần mẫu thân giúp mình: "Mẫu thân, con rửa xong rồi"
"Để ta lau khô cho con"
Đường Lí lau khô tay cho Đại Bảo làm vành tai Đại Bảo cũng đỏ lên một cách kì lạ.

Nhân lúc Đường Lí vắt khô khăn lông, ba đứa nhỏ đi đến một góc.


"Mẫu thân dịu dàng quá"
"Đệ rất thích mẫu thân"
"Muội cũng thích"
Vệ Đình nhìn lúc Đường Lí ở chung với ba đứa nhỏ có vẻ rất vui vẻ hỏa thuận, sự lạnh lùng trên mặt cũng tan ra, lộ ra nụ cười nhạt hiếm khi thấy được, hắn xoay người đi vào nhà bếp để nấu cơm.

Ba đứa nhỏ quấn lấy Đường Lí.

Đường Lí rất giỏi chăm trẻ, biết cách chăm sóc tụi nhỏ, biết kể chuyện xưa, ngày trước các đệ đệ và muội muội ở trong tộc cũng luôn thích bám theo nàng.

Đợi cho đến khi sắp đi ngủ, ba đứa nhỏ vẫn đi theo nàng giống như ba cái đuôi nhỏ.

Tam Bảo nói bằng giọng ngọt ngào: "Mẫu thân, đêm nay con có thể ngủ cùng người được không?"
Đường Lí vừa định trả lời thì Đại Bảo đã túm chặt cô bé nói: "Không được, mẫu thân phải ngủ với cha"
Nhị Bảo tinh ranh nói: "Đúng vậy, bọn họ còn muốn sinh thêm con nữa”
Đại Bảo và Nhị Bảo mỗi người giữ một tay của Tam Bảo, ranh ma chạy về phía phòng của bọn họ.

Để lại mỗi Đường Lí đứng ở nơi đó.

Đường Lí cũng cạn lời, đúng là còn nhỏ mà đã tinh ranh rồi.

Kết quả khi quay người lại, nàng liền nhìn thấy nam nhân cao lớn rắn chắc đứng trước mặt mình, chợt nghĩ đến những lời tụi nhỏ vừa nói chuyện sinh em bé, khuôn mặt Đường Lí không khỏi đỏ đến tận bên tai.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận