Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Cuối cùng, Mục Loan Loan vẫn không thể một mình độc chiếm hết chỗ cháo đó, nàng cầm cái muỗng, đi đến mép giường, múc lên một muỗng cháo trắng, tính thử đút vào trong miệng bạo quân.

Chỉ là, môi hắn bởi vì đau đớn mà nhấp rất khẩn trương, Mục Loan Loan thử vài lần, cũng không đút được vào.

Nàng nghĩ ngợi, thấp giọng nói một tiếng: "Mạo phạm."

Một tay liền dùng sức bóp lấy hàm dưới của tên rồng, làm hắn bắt buộc phải mở miệng ra, đem cháo đã thổi nguội đút vào.

Không biết có phải do quá mức đói hay không, tuy rằng trọng thương đến tàn tật, thân thể bạo quân đối với đồ ăn vẫn vô cùng đói khát, sau khi thìa cháo được rót vào miệng, Mục Loan Loan thấy hắn theo bản năng nuốt xuống.


Mặt mày hiện lên một tia vui mừng, nếu hắn có thể tự mình nuốt xuống, thật sự bớt cho nàng rất nhiều phiền toái.

Nhưng mà, có lẽ bởi vì vừa rồi nàng không cẩn thận đút có hơi nhanh, một ít canh theo khóe môi của hắn uốn lượn trượt xuống dưới, lóe lên một tia sáng bóng nhẫy, nên.. cảm giác cứ quái quái.

Mục Loan Loan sắc mặt có hơi hồng lên, giống như bịt tai trộm chuông (*), duỗi tay lau đi vết nước trên khóe miệng của hắn. Đang chuẩn bị đút nốt chút cháo còn dư lại non nửa, thì nghe ngoài cửa truyền đến âm thanh chẳng mấy tốt lành của Phất Liễu: "Phu nhân, người vẫn còn chưa xong sao?"

(*) Bịt tai trộm chuông: Là một điển tích của Trung Quốc, ý nghĩa là khi bạn làm điều gì sai thì nên thừa nhận, vì trước sau gì mọi người cũng phát hiện ra. Ở đây Loan Loan đang tưởng tượng chuyện khác và tự tin là bạo quân không hề biết gì.

Mục Loan Loan ngẫm nghĩ, đem cháo đổ vào chén sứ ở trên bàn, trước khi ra khỏi cửa, nàng nhịn không được mắt nhìn về phía Long tiên sinh đang nằm trên giường, nhẹ nhàng như muốn nói với hắn một câu: "Ta rất nhanh sẽ trở về."


Nàng đóng cửa lại, theo Phất Liễu đi ra sân, không khí tươi mát hơn trong phòng rất nhiều, nhưng trong lòng Mục Loan Loan lại không an tâm như lúc có bạo quân ở bên cạnh.

Ở bên cạnh hắn, tuy rằng đôi mắt cùng cái mũi có chút khó chịu, nhưng đã thành thói quen, nên cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.

Sừng và đuôi rồng bị đứt, tuy rằng có chút khó coi, nhưng ít nhất hắn sẽ không thể khiến nàng bị thương, cũng sẽ không ghê tởm nàng giống như Bạch Thủy Dao, ở bên cạnh Long tiên sinh, không cần lúc nào cũng phải lo lắng bản thân sẽ bị giết chết.

___________o0o___________​

Cập nhật ngày 8/1/2020 tại Việt Nam Overnight

Editor: Lão Bà

Beta: Kimnana


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui