Cuối cùng Mục Loan Loan cũng cùng tắm cho Manh Manh và Long tiên sinh luôn. Cũng không biết Manh Manh nó thuộc loài sơn tước gì mà nó lại thích nước đến như vậy, một bên kêu pi pi, một bên quạt cánh phành phạch làm tung toé nước trong thùng gỗ thực vui vẻ.
Vì còn phải tắm cho nó nên Mục Loan Loan liền không có chà vảy cho Long tiên sinh, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong liền để cho Long tiên sinh cứ ngồi ngâm trong thùng gỗ, đem con chim lông xù kia lên trước dùng khăn lau khô cho nó, còn nhét nó vào cái ổ của nó trên tủ đầu giường.
Vì phòng ngừa Manh Manh chạy loạn, Mục Loan Loan lần này lại buộc dây vào chân nó.
"Pi ~!" Manh Manh nửa hưng phấn kêu kêu, rất thoải mái ghé vào trên cái đệm nhỏ, nó lại biến thành một con chim nhỏ thơm ngào ngạt rồi, thật đáng mừng.
Mục Loan Loan xoa xoa bả vai nhức mỏi, thở dài, đi đến bên cạnh thùng gỗ, chuẩn bị đem anh rồng này lên luôn.
Cô cầm một cái khăn to, trước tiên lau ráo đầu tóc của Long tiên sinh trước, lau đến khi hơi khô khô thì nước trong thùng gỗ cũng có chút lạnh rồi. Mục Loan Loan gom hết đệm chăn trên giường dọn qua một bên, trước trải một cái khăn lông lớn chuẩn bị sẵn.
Đem anh rồng thực vật này ra có vẻ còn khó khăn hơn cả lúc đem vào, nhưng dưới sự trợ giúp của Long tiên sinh đang còn "hôn mê", Mục Loan Loan vẫn thuận lợi ôm người ra tới.
Nàng ôm eo hắn, gian nan di động về hướng trên giường, bởi vì thân hình hắn cao, nên cái đuôi hắn vẫn không thể tránh khỏi kéo lê trên mặt đất.
Nhưng Long tiên sinh lại không cảm thấy có cái gì, hắn hiện tại cảm thấy toàn thân đang dựa vào phu nhân phía sau lưng và cảm giác được nàng ôm eo.
Vẫn là cái loại cảm giác này, tê tê dại dại, làm hắn muốn ngu ngơ đi.
"Nặng quá......." Mục Loan Loan ôm rồng, chỉ cảm thấy eo mình sắp đứt luôn rồi, cô từng bước từng bước nhỏ di chuyển về hướng giường bên kia, trên người bị anh rồng làm cho dính ướt nước.
Long tiên sinh nghe thấy tiếng thở dốc rất nhỏ của nàng ở bên tai, cả con rồng đều có chút chịu không nổi.
Nhưng rõ ràng là hắn hình như thật sự quá nặng, bộ dáng phu nhân thực vất vả.
Long tiên sinh có chút không đành lòng, vì thế lặng lẽ làm một ít pháp thuật lên bản thân mình.
Mục Loan Loan làm gì có thể tưởng tượng đến đột nhiên anh rồng nằm trong lòng ngực nhẹ rất nhiều, mà cô vẫn còn đang cố gắng gồng hết sức lực như lúc đầu, hơn nữa trên mặt đất đã lênh láng vết nước, nên cô lập tức không khống chế được, liền cả người mang theo anh rồng ngã lên giường.
Phía sau lưng của Long tiên sinh đánh vào trên giường ngọc, phát ra "Phanh" một cái.
Nhưng hắn da dày thịt béo không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy, nhiệt độ cơ thể nàng xuyên qua lớp quần áo nửa ướt nửa khô, mềm mại, lập tức đè lên người hắn.
Cả người Mục Loan Loan đều ghé vào trên ngực Long tiên sinh, gò má trực tiếp chạm vào làn da hắn, bởi vì lúc nãy cô ôm eo hắn nên giờ phút này cả người đều dán vào trên người hắn.
YOU"LL ALSO LIKE
//
Irregularity
495K18K
Try being the most popular twins in town. Now, try being their introverted little brother. Dylan Blake is the younger brother of Brad and Bella, the captain of the footb...
Loveless Marriage (COMPLETED)
1.1M35.8K
Kate Miller, a beautiful innocent girl with even more beautiful heart. Yet despised by her own parents. A dancer by profession.She has an older brother who is the only k...
|EDIT - HOÀN| Hào môn nịch sủng: Manh thê qu...
101K5.3K
Tác giả: Miêu Mao Nho ==== Hắn là con nuôi của Tiêu thị, cũng là tổng giám đốc Thịnh Thế, đế vương trên thương trường, dã tâm bừng bừng, lại làm người không khỏi sinh lò...
[EDIT] XUYÊN THÀNH CÔ VỢ VƯỢNG PHU CỦA NAM X...
54.2K4.8K
XUÊN THÀNH CÔ VỢ VƯƠNG PHU CỦA NAM XỨNG. Tác giả: Giản Diệc Dung Thể loại: Hiện đại, xuyên thư, nữ phụ văn, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, nam chính tài giỏi giấ...
The Arranged Bride ( Married To Mr. Jerk)
987K33.3K
Highest ranks:- #24 in Romance #1 in Boss #1 in Mother #1 in Jerk...
[Quyển 3] [Edit] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên...
714K64K
# Tô Yên thần cách.....rớt. # Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ. Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công...
Stuck With Mr. Billionaire
2.3M97.2K
"Curiosity killed the kitty Miss Adams." My body stiffened. Slowly I turned around just to see Mr. Parker standing in front of me with hands in his trouser po...
Cái gì nên cảm nhận được hay cái gì không nên cảm nhận được thì Long tiên sinh cũng cảm nhận hết rồi.
Mặt Long tiên sinh lập tức đỏ lên.
Cả con rồng cũng căn bản không dám động, sợ mình lại làm ra cái gì không tốt lắm.
Long tiên sinh mau chóng chín như trái cà chua, còn cảm giác của Mục Loan Loan cũng không tốt lắm.
Tay cô bị va vào có hơi đau, đùi chống lên cái đuôi của hắn, vảy hắn thực cứng, vừa nãy đột nhiên trượt chân làm cô cảm thấy hình như chân mình lập tức bị ma sát đến mất đi tri giác.
Cô vội vàng bò dậy từ trên người Long tiên sinh, tay chống cơ bụng hắn, cũng không rảnh lo cái gì cô long quả nữ thụ thụ bất thân, bò đến một bên hít hà vì đau đớn.
Long tiên sinh nghe tiếng nàng đau đớn hút khí thì cũng không biết miêu tả cảm giác của mình như thế nào, hắn hồi thần lại lập tức thả thần thức ra, nhìn thấy nàng rũ đầu, run rẩy bàn tay bị va chạm đỏ hồng còn quần áo thì có chút te tua, hắn liền thấy áy náy.
Tuy rằng hắn không phải cố ý, nhưng xác thật là làm nàng đau.
Lông mi Long tiên sinh run rẩy, vô cùng tự trách ——
Hắn hẳn nên cẩn thận một chút.
Mục Loan Loan thật ra không nghĩ nhiều như vậy, đột nhiên bị đau quá nên hơi giật mình, nhưng chỉ một lúc sau liền cảm thấy tốt một chút, cô tiếp tục lau khô người cho Long tiên sinh, sau đó bắt đầu thu thập quét tước, loay hoay một hồi lâu mới xử lý xong hết việc.
......
Hai ngày kế tiếp thời tiết cũng không tồi, tuy rằng nhiệt độ không khí đang hạ xuống nhưng cũng may trời không đổ tuyết, Mục Loan Loan tính ngày một chút, mang theo linh thực và mấy đồ thêu thùa mười mấy ngày nay dồn lại rồi ra cửa.
Cô ra cửa rất sớm, sắc trời còn xám xịt, ở bên ngoài cung điện cũng không có ai canh gác.
Mục Loan Loan tìm một lúc mới tìm được người hầu của thiên điện, rồi tìm được Hồng Diệp.
Nàng ta có hơi chút không giống như lần trước đi theo Phất Liễu tới trong viện, dưới hốc mắt có mấy quầng thâm xanh đen nhưng người thì lại có tinh thần hơn một chút.
Nhìn thấy Mục Loan Loan đến đây, Hồng Diệp muốn nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ nhìn cô chớp chớp mắt, chậm rãi dắt xe bò tới.
Mục Loan Loan đoán nàng ta có chuyện muốn nói, quả nhiên chờ đến khi xe bò rời đi khỏi kết giới của phủ đệ, tới khúc đường ít người qua lại, Hồng Diệp mới thần bí hề hề mở miệng.
"Phu nhân, có phải ngài động tay hay không?"
Mục Loan Loan sửng sốt, giật mình, cô đoán nàng ta muốn nói chuyện gì đó có liên quan đến lần trước Phất Liễu thất thố, nhưng trên mặt vẫn không thể hiện gì, chỉ nói, "Chuyện gì?"
Hồng Diệp nói, "Lần trước chúng ta đi đưa tiền tiêu hàng tháng cho ngài xong, sau khi trở về Phất Liễu liền trở nên không được bình thường."
"Nàng ta cư nhiên chạy tới bên cạnh cấm địa, chờ Ngao Tuyết đại nhân tu luyện trở về, tuyên bố Ngao Tuyết đại nhân là tiểu bạch kiểm Thanh Long tộc, không thực lực, chỉ vì có quan hệ không thể nói ra với Ngao Khâm đại nhân nên mới có được suất đi tu luyện ở cấm địa."
"Ngao Tuyết đại nhân tính tình hung bạo, ngay tại chỗ biến thành hình rồng nuốt luôn người vào bụng."
Hồng Diệp nói xong rùng mình một cái, "Quá độc ác, chuyện mới xảy ra ngày hôm qua."
Mục Loan Loan nghe xong có chút tim đập nhanh. Ngày hôm qua cô còn buồn bực khó hiểu tại sao thời tiết cả ngày đang không tồi lắm mà lúc chạng vạng đột nhiên liền tối sầm lại rồi đổ mưa trong chốc lát, hoá ra không phải trận mưa bình thường mà là có người hóa rồng.
Trong lòng hiện lên rất nhiều ý niệm, Mục Loan Loan phối hợp nghĩ sợ hãi nói, " Nuốt tại chỗ luôn? Cũng quá tàn nhẫn rồi. Có phải Phất Liễu đắc tội người nào, bị hạ cổ gì đó không?."
Hồng Diệp nghe ngữ khí của cô, cũng tin không phải Mục Loan Loan làm. Rốt cuộc nàng ta cũng không phải không cảm nhận được cái vị phu nhân này thật sự là phế tài, nếu Mục Loan Loan thật sự có bản lĩnh điều khiển người khác thì lúc trước đã không bị Bạch Thủy Dao ức hiếp, cũng đã không bị Phất Liễu khi dễ một thời gian lâu như vậy.
Chỉ sợ......
Phất Liễu thật sự bị người hại.
"Có thể vậy nhỉ." Hồng Diệp lại cùng Mục Loan Loan lại nói một chút chuyện xảy ra với Phất Liễu, hai người bàn qua tán lại, thực mau liền đến chợ.
Sau khi cáo biệt Hồng Diệp như thường lệ dắt bò đi, Mục Loan Loan nộp phí vào thành xong, lập tức đo tới cửa hàng của Tông thúc.
Cửa chính của cửa hàng mở rộng, Tông thúc đang ngồi chờ trong cửa hàng, thậm chí cả Vân Nhi cũng mặc quần áo thật dày ngồi ở sau quầy nghỉ ngơi.
"Nha đầu, tới rồi à." Khoé mắt Tông thúc mang theo ý cười, đẩy đẩy bạn lữ bên cạnh, "Vân Nhi, nha đầu tới rồi."
Nghe được thanh âm của hắn, Vân thẩm cũng mở to mắt, cười cười cùng Mục Loan Loan chào hỏi, Tông thúc đứng dậy từ sau quầy đi ra, đem cửa lớn của cửa hàng đóng lại.
"Tông thúc, Vân thẩm." Mục Loan Loan thấy ắt hẳn bọn họ đang đợi mình, nên liền bỏ sọt xuống, cũng không chần chờ mà đem Bích Tinh thảo cùng Bách Trân Quả nhị giai bày.
"Tốt, tốt!"
Thần sắc Tông thúc hơi kích động, nói liền mấy chữ tốt, tốt, trong mắt tràn đầy cảm kích.
Mục Loan Loan sờ sờ mũ có rèm, "Tông thúc, thúc xem......"
Tông thúc cười ha ha, "Tất nhiên là sẽ không để ngươi chịu lỗ nha."
"Nhưng mà nha đầu, thúc có việc muốn nói với ngươi." Sắc mặt Tông thúc ngưng trọng lên, "Lúc trước ta cũng có nói cho ngươi rồi, ta đi tham gia hội đấu giá, nhớ không?"