Trong chợ Tinh Linh tộc:
Trời còn rất sớm, xám xịt, nhiệt độ không khí cũng dần dần xuống thấp, thoạt nhìn như muốn đổ tuyết. Tông thúc trong khoảng thời gian này cũng chậm trễ mở cửa hàng, cơ hồ mỗi ngày chỉ mở vào buổi trưa bán tầm hai canh giờ, thời gian còn lại hắn chuyên tâm chuẩn bị đồ đạc cần thiết cho hội đấu giá.
Nhưng hôm nay, cửa chính của cửa hàng bị gõ vang từ rất sớm.
Hán tử thú nhân không sợ mặc một cái áo da thú đơn bạc, trong lòng ngực ôm phu nhân mấy ngày gần đây tới khôi phục không ít, cau mày, "Ai vậy, sáng sớm như vầy đã gõ cửa."
Trên mặt Vân Nhi đã có thêm chút khí sắc, có lẽ là người đã trải qua thay đổi nhanh chóng bên bờ vực sinh tử, nên cả người càng thêm tiêu sái, "Lỗi ca, hay ta và chàng cùng đi nhìn xem đi."
Tông thúc đành phải nghe lời nàng, bò dậy phủ cho nàng thêm một chiếc áo lông cừu thật dày, đầy mặt không cao hứng mở cửa lớn của cửa hàng.
"Tông thúc." Phong cõng cái bao to tướng, một tay nắm chặt cánh tay Lam Nhi, ăn mặc đơn bạc đứng trước cửa, trên gò má hắn mang theo vết thương xanh xanh tím tím, rất yếu ớt.
Trong mắt hiện lên một mạt kinh ngạc, Tông thúc đẩy cửa ra, "Các ngươi sao lại tới? Mau tiến vào, bên ngoài lạnh lắm."
Phong lắc lắc đầu, tầm mắt chạm đến Vân Thẩm bên cạnh Tông thúc, miệng mỉm cười, "Vân thẩm."
"Vân thẩm." Lam Nhi bị Phong lôi kéo cũng ló ra nửa cái đầu, gò má sưng đỏ, trong mắt chứa đầy nước mắt, nhỏ giọng nói.
Vân thẩm nhìn đứa nhỏ này mắt mũi đỏ hồng, tuy rằng xấu xấu, nhưng cũng liền đau lòng, "Ai...sao lại khóc chứ, mau tiến vào."
Phong kiên định lắc lắc đầu, "Vân thẩm, Tông thúc, hôm nay chúng ta tới để từ biệt."
Tông thúc lập tức trợn mắt, "Từ biệt? Nói cái gì vậy? Các ngươi còn muốn đi chỗ khác khác?"
Phong cùng Lam Nhi đều chỉ là tinh linh bình thường, trừ bỏ trồng rau tốt cũng không có thiên phú tu luyện gì, điểm tốt hơn nhiều nhất so với người bình thường là tuổi thọ dài hơn một chút, sức lực cũng mạnh hơn chút, nhưng như vậy mà đi ra ngoài lại rất nguy hiểm.......
Bất quá nhìn vết thương trên mặt bọn họ, chẳng lẽ gần đây bị ăn hiếp mà không thành?
Trong lòng lướt qua ý niệm này, Tông thúc lập tức thấy áy náy. Một thời gian trước, bởi vì trạng thái của Vân Nhi rất kém cỏi, đệ đệ hắn lại vẫn luôn tới quậy phá, hắn cơ hồ không có thời gian đi quản hai huynh muội này. Hiện tại xem ra, bọn họ tám phần gặp sự tình gì đó mà không có cách nào tiếp tục sinh tồn ở Tinh Linh tộc.
"Các ngươi có phải bị người ăn hiếp hay không!" Biểu tình của Tông thúc lập tức hung ác lên, thú văn trên trán lại như ẩn như hiện.
Phong lắc lắc đầu, "Không có, chỉ là cảm thấy, tinh linh thanh cao khinh thường chúng ta là không được chúc phúc, chi bằng chúng ta rời khỏi nơi này, đi một địa phương khác ít áp lực một chút để sinh sống. Nếu có người không chê chân ta, nói không chừng còn có thể tìm cho Lam Nhi một tẩu tẩu."
YOU"LL ALSO LIKE
//
Irregularity
495K18K
Try being the most popular twins in town. Now, try being their introverted little brother. Dylan Blake is the younger brother of Brad and Bella, the captain of the footb...
Loveless Marriage (COMPLETED)
1.1M35.8K
Kate Miller, a beautiful innocent girl with even more beautiful heart. Yet despised by her own parents. A dancer by profession.She has an older brother who is the only k...
|EDIT - HOÀN| Hào môn nịch sủng: Manh thê qu...
101K5.3K
Tác giả: Miêu Mao Nho ==== Hắn là con nuôi của Tiêu thị, cũng là tổng giám đốc Thịnh Thế, đế vương trên thương trường, dã tâm bừng bừng, lại làm người không khỏi sinh lò...
[EDIT] XUYÊN THÀNH CÔ VỢ VƯỢNG PHU CỦA NAM X...
54.2K4.8K
XUÊN THÀNH CÔ VỢ VƯƠNG PHU CỦA NAM XỨNG. Tác giả: Giản Diệc Dung Thể loại: Hiện đại, xuyên thư, nữ phụ văn, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, nam chính tài giỏi giấ...
The Arranged Bride ( Married To Mr. Jerk)
987K33.3K
Highest ranks:- #24 in Romance #1 in Boss #1 in Mother #1 in Jerk...
[Quyển 3] [Edit] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên...
714K64K
# Tô Yên thần cách.....rớt. # Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ. Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công...
Stuck With Mr. Billionaire
2.3M97.2K
"Curiosity killed the kitty Miss Adams." My body stiffened. Slowly I turned around just to see Mr. Parker standing in front of me with hands in his trouser po...
Hắn nói thực nhẹ nhàng, trên mặt thậm chí mang một tia ý cười, nhưng khóe môi xanh tím lại có vẻ châm chọc.
Nước mắt của Lam Nhi càng không nhịn được trực tiếp rơi xuống, "Ca ca thực xin lỗi, ta sai rồi, ta không muốn đi!"
Phong chỉ nắm chặt tay cô bé, môi mím lại, khoé miệng thật vất vả cong l lên lại rớt xuống vài phần, "Đừng náo loạn!"
Lam Nhi bị hắn hung nạt một tiếng, không dám nói tiếp nữa.
Cô bé không nghĩ tới ca ca tức giận như vậy, sau khi cái tên Long tộc hung thần ác sát Long tộc đi rồi, ca ca tỉnh lại, liền đem nó đánh một trận. Phải biết rằng, ca ca chưa từng đánh nó lần nào, cho dù lúc trước có lần nó thèm ăn thịt quá mà trộm tiền trong nhà đi mua bánh bao thịt ăn ca ca cũng không đánh nó.
Lam Nhi trưởng thành sớm, như thế nào lại không biết ca ca vì cái gì mà tức giận, chỉ là nó không nghĩ tới ca ca sẽ tức giận đến như vậy, thậm chí quyết định đi khỏi nhà bọn họ.
Đó chính là nhà của bọn họ gia, dù cho trước kia vì chữa bệnh cho phụ thân mà đã bán cho cửa hàng son phấn, nhưng cũng vẫn là nhà bọn họ, nó đã sống ở chỗ này bảy tám năm, không muốn rời đi một chút nào.
Nhưng nó không dám nói, không dám phản bác, bởi vì nàng đã làm sai rồi.
"Ngươi......"
Tông thúc còn muốn nói cái gì, bị Phong ngắt lời, "Tông thúc, không cần hỏi, thật sự không có gì."
Vân thẩm thấy ánh mắt Phong kiên quyết bèn ngăn cản Tông thúc đang sắp nhịn không được, nhìn hắn lắc lắc đầu.
Tông thúc thở dài một hơi, "Tiền thuê nhà thì sao, trả lại cho các ngươi à?"
"Nói chúng ta muốn đi thì đi, không có trả lại." Lam Nhi nức nở, "Ca ca, chúng ta không đi được không?"
Phong cũng cười không nổi, gắt gao nhéo tay nó, không nói chuyện.
Tông thúc nhìn hài tử mấy năm nay lớn lên bên cạnh mình, rốt cuộc mềm lòng, "Như vậy đi, mấy ngày sau có cái hội đấu giá, ta cần người giúp đỡ, ngươi giúp ta lần này, hội đấu giá kết thúc rồi hả đi."
Phong biết ý tứ hắn, cảm kích nhìn hắn một cái, "Tông thúc, cảm ơn thúc, nhưng ta cảm thấy hôm nay là ngày lành để khởi hành."
Hắn đã nói như vậy, Tông thúc cũng không nói thêm cái gì nữa, chỉ liếc nhau với Vân thẩm, "Ngươi chờ ta một chút."
Hắn xoay người vào phòng, nửa ngày sau mới cầm một cái túi Càn Khôn nhỏ, nhét vào trong túi Phong, "Thúc cũng không có thứ gì tốt, một chút tâm ý, cho ngươi lộ phí dọc đường, nếu về sau ngươi còn nhớ thúc, phải mang theo Lam Nhi tới chợ thăm chúng ta."
Bàn tay to của hắn sờ sờ đầu Lam Nhi, "Lam Nhi, có khi nào quên Tông thúc cùng Vân Nhi thẩm thẩm của ngươi không?"+
"Sẽ không, sẽ không quên!" Khuôn mặt Lam Nhi một đã khóc như mưa, nhào vào trong lòng Tông thúc, "Hu hu con không muốn đi."
Phong nhéo nhéo túi Càn Khôn trong tay, muốn cự tuyệt như nói như thế nào cũng không nói nên lời. Hắn cảm thấy mình thật ti tiện đến cực điểm, lần này tới cáo biệt, một phần là muốn nói lời cáo biệt, một phần khác, chưa chắc là không muốn nhận được một ít bảo vật bảo mệnh từ trên người vị thú nhân giống như trưởng bối này.