Yết hầu hắn trong vô thức nuốt xuống, lúc nói chuyện thì giọng quá khàn đặc rồi.
"Ta khi nãy...quên nói nàng.”
“Đại phu nói, trước khi bôi phải rửa sạch qua nước đã.”
Trái tim Quý Tang đập thình thịch, chậm chạp phản ứng lấy chăn trùm kín che chân lại, nàng mơ hồ nắm lấy cái chăn che thân, gương mặt đỏ đến mức nơi vành tai cũng nóng theo: “Ừm...ừm, ta ta biết rồi, chàng...chàng đặt ở đó đi, ta tự mình..." rửa.
Nàng còn chưa nói xong, Ôn Giản đã đặt cái chậu bên giường, sau đó ngồi lên đầu giường, tay cho vào chậu đang nóng bốc khói, vò tấm vải và vắt khô, nhìn Quý Tang, nói: “Để ta xem thử."
Quý Tang co bả vai che thân, điên cuồng lắc đầu: “Đừng mà, chàng lại không phải đại phu."
“Ta là tướng công của nàng.”
Quý Tang nghe 'tướng công, phồng má không nói.
“Nhanh chút nào, vải sắp lạnh rồi đó.”
Tâm Quý Tang kiên định từ từ nứt ra, đôi mắt ươn ướt nhìn chằm chằm Ôn Giản nửa giây, đầu óc quay cuồng, điều tốt nhất tiếp theo là nói điều kiện: “Vậy...vậy chàng lau xong, ta tự mình bôi.”
Chỉ là lau một lát, còn cách qua tấm vải, sẽ ổn thôi.
"Ừm.”
Nhận được sự đồng ý, Quý Tang hồi hộp tách chân ra.
Tuy có ngọn nến, nhưng bên trong phòng vẫn âm u tối tăm.
Những ngón tay Ôn Giản ngâm trong nước, nắm lấy đùi của Quý Tang, sống lưng Quý Tang cứng đờ vì bị bàn tay đang còn hơi nóng của hắn, bên dưới tựa như có thể cảm nhận được nội tiết tố mạnh mẽ bên dưới của nam nhân, vậy mà bất giác xấu xổ chảy nước.
Ôn Giản dang rộng hai chân ra to hơn, vừa nhìn qua liền thấy những cánh hoa khép hờ, vùng kín của nàng rất đẹp, không có chút lông mu nào, nó trắng và mềm mại như một quả trứng gà đã được bóc vỏ, ngón tay hắn giơ ra, nhẹ nhàng búng nhẹ, móng tay không cẩn thận chạm vào vết sung run lẩy bẩy dựng đứng trong không trung, kích thíchQuý Tang run rẩy, bật ra tiếng rên.
“Ôn Giản..."
Khe hồng hào và mềm mại đỏ tươi, sưng đỏ lên.
“Quý Tang, nàng ra nhiều nước quá.” Hắn đang nói, ngón tay di chuyển lên xuống bên trong hai cánh hoa, bên trong như ẩn chứa một túi nước chảy nước không ngừng, dính khắp tay hắn.
Quý Tang xấu hổ đến mức cả người đều ửng hồng, tay che lấy mặt không dám nhìn hắn: “Ôn Giản...đừng làm...”
Ôn Giản rụt tay về, mở khăn ra, nhẹ nhàng đặt nó lên vùng kín của nàng giúp nàng lau sạch, nhiệt độ ấm áp áp vào nơi mềm mại nhất, nơi đó thoải mái đến mức nơi cổ họng phát ra tiếng ưm nhẹ, đôi môi đỏ mọng hé mở thở ra...
Ôn Giản lau rất cẩn thận, khuôn mặt tuấn tú của hắn cúi xuống, cách bên dưới chỗ đó của nàng rất gần, hơi thở nóng bỏng phả vào nơi đó, bên trong rõ ràng đã được lau khô lại có nước chảy ra...
Ướt đẫm.
Ôn Giản lại mở khăn ra lau khô nước, kiên nhẫn lau cho nàng thêm một lần nữa, đợi đến lúc lau N lần, mới lấy thuốc mỡ ra, xoa lên môi hoa gần khe thịt, cuối cùng chạm vào vết sưng, nhẹ nhàng xoa xoa...
“Ừm...!Ôn Giản..."
Quý Tang cắn môi, giọng nàng run dữ dội, nàng chịu không nổi sự cọ xát của hắn như vậy, cái cảm cảm giác tiếp xúc mát lạnh kích thích đến mức bụng nàng khẽ run lên, bên dưới càng ngứa ngáy, khoái cảm lan tỏa từ tim chạy khắp tứ chi, những ngón chân xinh xắn co quắp lại, dâm thủy nóng rực lại sắp tiết ra, nàng hơi thở dốc, vội nói: “Được...!được chưa thế?"
Ôn Giản nghe thấy tiếng thở dốc nóng bỏng của nàng, bụng dưới cứng như sắt, hơi thở của hắn đột nhiên gấp gáp, nhanh chóng rút tay ra, gân xanh trên tránh căng ra không chịu nổi.
Hắn hạ thấp âm thanh: “Ừm.”
Sau đó nhẹ nhàng giúp nàng mặc quần lót, khi ánh mắt nhìn vào vết ướt trên quần lót, liếc nhìn nàng đầy ẩn ý, nàng bị nhìn đến mức mặt đỏ đến tận mang tai, hắn đưa tay nhéo má nàng một cái, đứng dậy tìm cho nàng một váy mới để thay từ bên trong hành lý bên cạnh.
Quý Tang không nhắm mắt nữa.
Dưới ánh nến mờ ảo, nam nhân khẽ cúi mặt, sợi tóc trên trán lơi xuống, có vài sợi rơi trước người hắn, có vài sợi rơi trên chân nàng, khẽ lướt qua da chân, có chút ngứa ngáy, lông mày đen rậm của hắn hơi nhướng lên, nhẹ nhàng móc eo bế nàng lên, quần lót mặc rồi, sau đó nhướng mày giúp nàng thắt dây lưng.
Lúc lại nhướng mày, đồng tử đen sẫm nhìn nàng, nụ cười in rõ bên trong, mồ hôi nhỏ giọt lên trên sống mũi, ánh mắt của bọn họ cứ thế chạm nhau.
Khóe môi hắn đột nhiên khẽ nhếch lên, yết hầu trượt lên xuống, cả người gợi cảm không thể tả.
Hắn đưa tay vuốt lấy mái tóc mềm mại của nàng, giọng nói trầm thấp quyến rũ, đầy nóng bỏng: “Được rồi...!trước tiên ăn cơm tối đi."
Lòng Quý Tang hỗn loạn, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đập điên loạn.
Người giấy này hắn rốt cuộc có biết hay không động tác “Sờ đầu” này thật sự rất rụng tim?! *Từ gốc là Mạc đầu sát (摸头杀): chỉ hành động thông qua sờ đầu mà qua “hạ gục”.
Vì thế con gái đương nháy mắt, là một động tác cưng chiều của con trai dành cho con gái, bình thường là động tác an ủi lúc con gái đau lòng, khó chịu, nghĩ ngợi lo lắng, sa sút,...!Độ cưng chiều năm sao, là một trong số những động tác làm trái tim vô số thiếu nữ nổ tung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...