Sau Khi Xuyên Sách Bị Thừa Tướng Đại Nhân Làm Mềm Chân


Dù cả hai đã có mối quan hệ thân thiết nhất nhưng Quý Tang thực sự không thể chịu đựng được việc một nam nhân ở bên cạnh nhìn nàng tắm, nàng cứng ngắc dựa vào thùng gỗ, cúi đầu thầm nghĩ nếu không phải vì thùng gỗ nhỏ, nàng có thể đã chôn mình hoàn toàn trong thùng.

Bàn tay to lớn của nam nhân không còn giới hạn ở việc múc giúp nàng rửa vai, mà là dọc theo bả vai xoa nắn bầu ngực của nàng.

Quý Tang theo bản năng ngả người ra sau, mặt đỏ bừng vì xấu hổ: “Ôn Giản...ta...ta tự rửa được.”

Đôi mắt đen láy của Ôn Giản nhìn vào đốt ngón tay nhô ra nơi gáy nàng, gập người cúi đầy xuống ngậm lấy, đầu lưỡi hôn khắp bờ vai mảnh khảnh của nàng rồi đến gáy, hơi thở nóng rực, đầu lưỡi càng thêm nóng bỏng.

Cả người Quý Tang run lên vì bị liếm.

Ngay sau đó, nàng được nam nhân vớt lên, toàn thân ướt đẫm, được đặt ngồi xuống chiếc ghế cạnh thùng.


Quý Tang hét lên, lúc này mới nhận ra chiếc ghế gỗ không hề cấn người, trên đó trải một tấm chăn, còn chưa kịp phản ứng, nam nhân đã cúi đầu ngậm lấy đầu ngực nàng, đầu lưỡi quấn lấy núm vú hồng hào liếm, hôn, cắn.

Lòng bàn tay nắm lấy bộ ngực và nhào nặn chúng thành nhiều hình dạng khác nhau.

Quý Tang cắn môi thút thít nói: “Ôn Giản...!đã khuya rồi...!không thể làm được nữa..."

Hai chân nàng mềm như bún.

"Ừm."

Một âm tiết phát ra từ cổ họng của Ôn Giản, hắn nuốt và cắn một bên núm vú của nàng, cắn xong một bên lại đi qua cắn bên một còn lại, nhẹ nhàng dùng ngón tay tách hai chân nàng ra, dùng đầu ngón tay xоа хоа giữa hai chân nàng.

Nước đã rỉ ra ở đó, hắn vừa xoa vừa liếm hôn khắp từ ngực nàng, hắn hút hết nước đọng trên người nàng vào miệng, tạo ra những tiếng chậc chậc bên tai.

Cơ thể Quý Tang không ngừng run rẩy, nơi bị liếm hôn có cảm giác ngứa ngáy tê dại, nước từ chân chảy ra không ngừng.

Ừm đồng ý đây sao?

Ôn Giản gác hai chân nàng lên tay vịn của ghế, kéo hông nàng ra ngoài, mông của Quý Tang lập tức di chuyển xuống dưới, toàn bộ lưng dựa vào thành ghế, như vậy khiến nửa dưới của nàng gần như mở ra trước mắt hắn.

Vị trí này vô cùng xấu hổ.


Quý Tang bất mãn dùng bàn chân nhỏ đá một cái, lại không thoát khỏi bàn tay mạnh mẽ của hắn: “Ôn Giản...!đừng làm như vậy..."

Ôn Giản gần như mê mang nhìn nàng ở phía dưới, miệng bị ướt sũng nước, vô cùng trắng mịn, hắn thở hổn hển nặng nề, thanh âm khàn khàn như lửa đốt: “Đừng nhúc nhích."

Trong miệng vừa nói xong, hắn dùng đầu ngón tay mân mê cái miệng nhỏ hồng hào tinh xảo, cái miệng co rụt như đang đáp lại, từ trong cổ họng Quý Tang phát ra một tiếng thút thít trầm thấp, giọt nước đọng trong mắt dường như một giây là trôi tuột đi, dáng vẻ nhỏ bé thật đáng thương.

"A a....!Ôn Giản....” Nàng kêu lên với khuôn mặt đỏ tía tai.

Ôn Giản cúi đầu ngậm lấy hoa huyệt ẩmướt, cắn một cái, chiếc lưỡi thô ráp liếm cắn hình dáng của môi hoa, nuốt vào mút lấy hạt thịt cương cứng cuộn lên trên đầu lưỡi, lập tức có nước tiết ra bên trong, hắn há miệng nuốt hết nước vào trong miệng.

Khoái cảm như thác lũ đổ xuống đầu, Quý Tang vô thức kẹp chặt hai chân lại, nhưng lại bị nam nhâm giữ chặt hơn, bụng dưới căng thẳng, hai tay vô lực nắm lấy tóc nam nhân, úp mặt xuống thở hổn hển hét lên: "A...!Ôn Giản...."

Nàng sắp không thể chịu được nữa.

Phía dưới vừa ngứa vừa tê, Ôn Giản ngậm từng ngụm lớn dâm thủy của nàng, dùng đầu răng cắn nhẹ vào âm vật, tiếng nuốt nước miếng khiến Quý Tang vô cùng xấu hổ, nhưng nàng lại thoải mái đến mức những ngón chân xinh đẹp của nàng đều cong lại và bám chặt vào tay vịn của ghế.


Khi đầu lưỡi thô ráp hết lần này đến lần khác chọc chọc cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hai chân nàng run rẩy, một lúc sau liền khóc phun ra, Ôn Giản không hề né tránh, dâm thủy phun lên mặt hắn.

Đôi mắt Quý Tang đờ đẫn nhìn đờ đẫn nhìn lên trời, đầu óc trống rỗng, đắm chìm trong cơn cực khoái hồi lâu mới định thần lại, thở hổn hển, trong khi Ôn Giản đã cởi chiếc quần ra, lòng bàn tay đặt trên mông nàng và hai chân nàng quấn quanh eo hắn, dương vật dài của hắn ấn chặt vào cái miệng nhỏ ướt át, cánh tay hắn hơi lỏng ra, Quý Tang đột ngột ngồi xuống theo trọng lực.

Lối đi chật hẹp đột nhiên bị kéo căng đến cực điểm, bụng dưới của Quý Tang đau nhức sưng tấy, ngay cả tiếng khóc cũng thay đổi, nàng dùng hai tay ôm lấy bờ vai cường tráng của nam nhân, ôm chặt lấy cổ hắn, bị đâm vào khiến da đầu tê dại: “Ôn Giản...chậm một chút..."

Ôn Giản bị thịt mềm bên trong hoàn mỹ bao bọc, thở hổn hển hôn lên miệng nàng, muốn ăn hết tiếng rên rỉ của nàng.

Quý Tang nhớ tới hắn vừa mới liếm chỗ đó của nàng, tránh né lắc đầu: “Đừng...bẩn..."

Ngay khi nàng vừa né tránh, nụ hôn đã đáp xuống má nàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui