Sau Khi Xào CP Với Ảnh Đế, Chúng Tôi Làm Giả Hóa Thật Rồi

Giản Văn: “Đau lòng…”



Tô Dư Phong vô thức nuốt nước bọt, cả người thấp thỏm không yên.

“Anh, anh phải quay cảnh hôn?”

“Ừ.” Giản Văn gật đầu.

Tô Dư Phong chỉ có thể tự hận bản thân mình không giữ được lòng, nếu không thì bây giờ không cần phải khó xử như vậy.

“Giản Văn, kỳ thật cảnh hôn vẫn có thể quay chọn góc.”

Rất nhiều bộ phim chọn kiểu góc quay trá hình để quay cảnh hôn.

Tô Dư Phong vừa nói xong cũng tự giác ngậm miệng lại. Với phong cách làm việc chuyên nghiệp của Giản Văn, hẳn là không bao giờ dùng cách này…

Chưa kể, Giản Văn chỉ lăn lộn bên mảng điện ảnh, chưa từng quay cảnh hôn nào, dù sao cũng toàn là phim tranh giải, phần lớn đều không có quan hệ với tình yêu.

Nụ hôn trêи màn ảnh đầu tiên của Giản Văn…

“Tiểu Phong, anh không muốn chọn góc, cách làm đó không chuyên nghiệp.”

Trêи thực tế, Giản Văn hoàn toàn không thích quay cảnh hôn. Nếu không phải vì kế hoạch dụ dỗ Tô Dư Phong tiến tổ cùng mình, hắn sẽ không nhận cái kịch bản này.

Tài nguyên của giới giải trí có hạn, nhưng Giản Văn là người đứng ở đỉnh kim tự tháp, mấy miếng bánh lớn khiến người khác thèm muốn hắn đều có thể xem xét qua một lần rồi lựa chọn.

Không chọn cái này thì chọn cái khác.

Tô Dư Phong không hề biết Giản Văn rất bài xích với việc quay cảnh hôn, cậu căng thẳng vặn xoắn ngón tay, nội tâm bất an.

Lý trí nói cho cậu biết phải giữ khoảng cách với Giản Văn, chờ xào cp xong cứ thế ít liên lạc đi là được… Nhưng nếu cậu không tham gia, vậy Giản Văn sẽ đi hôn người khác?

“Giản Văn, tìm người khác không được sao? Chỉ là quay phim mà thôi, hợp tác với ai cũng như nhau…” Tô Dư Phong cố nén ghen tỵ trong lòng.

Giản Văn nhíu mày, cầm lon coca lên uống một ngụm.

“Gần đây anh đang xào cp với em, quay xong bộ phim này đến lúc tuyên truyền vẫn có thể đi theo hướng đó. Hợp tác với em anh hoàn toàn yên tâm. Nếu đổi thành người khác, sợ là đến lúc đó sẽ có tin đồn của anh với người đó, sau đó sẽ có người nói anh trăng hoa, đổi bạn trai liên tục.”

Tô Dư Phong: “……”

Đúng là sẽ có chuyện này…


“Được rồi, em giúp anh.” Tô Dư Phong chỉ có thể đồng ý.

Giản Văn xoa đầu cậu một phen.

“Cảm ơn em, em có muốn thù lao gì không?”

Tô Dư Phong lắc đầu, “Lúc trước em chỉ là tuyến 18, vai diễn toàn bị đoạt mất, nếu không phải nhờ có anh giới thiệu tài nguyên thì có lẽ em đã sớm chết đói rồi.”

Tô Dư Phong kiên quyết không nhận thù lao, Giản Văn cũng không muốn làm cậu khó xử.

Nói chuyện một hồi cũng tới lúc “Khiêu Chiến Đi” phát sóng, 6 khách mời xuất hiện hoành tráng với nhạc mở đầu.

“Oa, tập này có gián điệp, tôi phải cẩn thận tìm mới được!”

“Hồng Đạt Lực thật kỳ quái, còn chưa làm gì đã cắn người, chẳng lẽ anh ta chính là gián điệp?”

Tổ chương trình trải thảm mát xa cho khách mời, còn cố ý quay lại hết biểu cảm “xuất sắc” của bọn họ.

Tô Dư Phong là người đầu tiên ra trận, đau đến nhe răng trợn mắt, đáng thương hết sức. Vừa hoàn thành xong nhiệm vụ thì cậu bị Giản Văn bế lên.

“Thảm mát xa nhìn đau quá…”

“Ngọt vl! Giản Văn sợ Tiểu Phong đau chân nên bế lên một lúc…”

“Hai người này yêu nhau thật đúng không? Tình nhân bé nhỏ bị đau, ảnh đế Giản đứng ngồi không yên.”

Tiếp theo tới lượt Giản Văn đi thảm mát xa, Tô Dư Phong cũng bắt chước, muốn giúp chân hắn bớt đau, chạy tới định nhấc hắn lên. Đáng tiếc, nhấc không nổi…

“Ha ha ha, Tiểu Phong thật ấm áp, nhưng mà hữu tâm vô lực rồi.”

“Ảnh đế Giản nhìn không mập, không ngờ lại nặng như vậy, xem ra trọng lượng của cơ bụng không nhẹ chút nào.”

“Tiểu Phong đáng yêu quá đi! Giống y một con hamster nhỏ ôm hạt dẻ, nhưng mà hạt dẻ to quá ôm không được…”

Nhìn đống bình luận kìa, mặt Tô Dư Phong lại đỏ bừng.

Còn đáng yêu nữa hả… lúc ấy tôi xấu hổ muốn chết luôn đó!

Cửa tiếp theo, tôi làm bạn đoán.

Một câu “anh yêu em” của Giản Văn đã trở thành cảnh quay kinh điển. Khu bình luận trực tiếp nổ tung!

“Lúc xem trailer tôi còn tưởng Giản Văn tỏ tình với Tô Dư Phong thật chứ, cắt nối biên tập đáng chết, lừa gạt tình cảm của tôi!”


“Giản Văn, anh có còn nhớ gợi ý 4 chữ không? Đoán được ra 3 chữ hay vậy?!”

“Nhìn biểu cảm sụp đổ kia của Tô Dư Phong đúng là… ha ha ha…”

Tô Dư Phong không nhịn được lén lút nhìn sang Giản Văn ở bên cạnh. Nếu Giản Văn thật sự tỏ tình với cậu thì tốt quá…

Không không không, một chút cũng không tốt! Cậu căn bản không thể đồng ý, thân thể của cậu có vấn đề….

Trong lòng Tô Dư Phong ngập tràn cảm giác chua xót không nói nên lời.

Giản Văn phát hiện ra, nhướng mày nhìn đối phương.

“Sao tự dưng lại có cái biểu cảm này? Lúc ấy ca phát huy đúng là không được tốt lắm, lần sau đảm bảo sẽ không kéo chân sau của em.”

Tô Dư Phong lắc đầu.

“Không, em không trách anh. Nếu đổi thành em đoán chưa chắc sẽ đoán được nhiều như vậy.”

Giản Văn nhíu mày. Hắn cảm thấy gần đây Tô Dư Phong có chỗ nào đó kỳ lạ, hình như là có tâm sự…

“Tiểu Phong, nếu có phiền não gì thì nhớ nói với anh, anh sẽ giúp em.”

Trái tim Tô Dư Phong căng thẳng.

“Em, em thì có thể có chuyện gì chứ, ha ha…”

Mơ ước anh, loại chuyện này làm sao nói ra được?!

Người không chịu nói, Giản Văn không còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục ngồi xem cùng cậu.

Cửa thứ ba là ghép từ đơn, mọi người không ai biết đánh vần từ kia, cũng may có Giản Văn cứu vớt. Tô Dư Phong là người đầu tiên hoàn thành, sau đó còn quay lại giúp Giản Văn và Vưu Khả.

“Nhìn bọn họ đọc từ đơn thật buồn cười, tự dưng nhớ lại hồi còn đi học, ha ha ha…”

“Tình cảm của Tô Dư Phong và Giản Văn thực sự rất tốt, một đám người chưa làm xong, cậu ấy quay lại giúp Giản Văn đầu tiên…”

“Những người khác? Tôi không nhìn thấy, trong mắt tôi chỉ có Giản Văn ca ca thân yêu ~”

Tô Dư Phong: “…..”


Cửa thứ tư, tránh bóng.

Tổ chương trình ma quỷ đương nhiên bị khán giả thảo phạt một màn. Đương nhiên, đa số mọi người chỉ nghĩ là sắp có kịch vui, ai cũng không ngờ lúc Tô Dư Phong uống nước không cẩn thận làm ướt nền, lại còn vô tình dẫm lên làm cho giày bị trơn.

Lúc cậu ngã ra, toàn bộ khán giả chấn kinh.

“Tiểu Phong lại bị thương rồi, thảm quá đi!”

“Ca ca nhà tôi có mệnh gì a? Bị thương liên tục, kiếm được chút tiền thì trả cho bệnh viện hết mất tiêu rồi…”

Tô Dư Phong chột dạ nuốt nước bọt, không dám nhìn Giản Văn. Lần đó bọn họ nháo tới mức suýt chút nữa tuyệt giao…

Sau đó là suy luận gián điệp, cả đội sau khi trải qua phân tích, chỉ chọn được một người là Hồng Đạt Lực.

Quần chúng ăn dưa cũng phân tích, nhưng kết luận rút ra không khác lắm. Đương nhiên, cũng có vài người có mắt nhìn tương đối tinh tường.

“Hai người Tô Dư Phong và Giản Văn hẳn là đang xào cp, thực ra hoàn toàn không hề có quan hệ ái muội gì. Bọn họ chỉ tạo ra các kiểu mờ ám, không thể quan tuyên (tuyên bố chính thức), nếu không sẽ thất bại.”

“Trong tập này, hai người hỗ trợ nhau rất nhiều, lại còn không kiêng nể gì. Ánh mắt của những khách mời khác nhìn họ đều rất kỳ lạ, cảm thấy bọn họ có phải là thật sự yêu đương, muốn quan tuyên đến nơi rồi không. Theo suy đoán của tôi, hai người này không phải muốn từ giả thành thật, mà là đang chấp hành nhiệm vụ bí mật.”

Khi đạo diễn công bố thân phận gián điệp, khách mời ảo não một trận, thầm mắng cú lừa của đạo diễn thật thâm!

Vị đại thần đoán ra được chân tướng kia cũng nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Tô Dư Phong: “Người này thật lợi hại, đoán đúng hết tất cả luôn rồi.”

Lúc ấy hồn nhiên vô tâm, bây giờ đã động tâm, nếu có thể mãi mãi làm huynh đệ thì thật tốt…

“Ừ.” Giản Văn không cho là đúng.

Đoán đúng? Tâm tư của hắn đối với Tô Dư Phong chưa bao giờ trong sạch, người kia đã không nhìn ra được điều đó…

Sau khi tập ba lên sóng, Tô Dư Phong lại nhận được rất nhiều quà.

May là cậu đã chuyển nhà, nếu còn ở nhà cũ thật sự không còn chỗ mà để. Bây giờ, ngoài một ít thuốc còn xuất hiện không ít bùa bình an.

“Bùa bình an? Fans lại sợ mình xảy ra chuyện gì…”

Tô Dư Phong nhặt một cái vòng tay có mặt đồng xu, trêи tấm thiệp viết rõ mục đích sử dụng, là bùa bình an trừ tà.

Bùa bình an đủ mọi kiểu dáng đủ mọi màu sắc, thật khiến người ta mở mang tầm mắt.

Tuy rằng mỗi quốc gia trêи thế giới đều có một nền văn hóa khác biệt, nhưng nhu cần đối với bình an là điều nước nào cũng có, theo đó là đủ loại đồ vật bùa chú cầu bình an.

Giản Văn ôm vai cậu, “Tiểu Phong, mọi người thực sự rất quan tâm em, về sau đừng lấy thân thể mình ra đùa giỡn nữa.”

“Vâng.” Tô Dư Phong gật đầu.

Không chỉ cha nuôi và Giản Văn, còn có rất nhiều fans quan tâm cậu. Cậu không còn là đứa trẻ bị ghét bỏ năm xưa nữa…


Tô Dư Phong siết chặt một lá bùa trong tay, trong lòng cực kỳ ấm áp và cảm động.



Qua thêm vài ngày, tới lịch quay tập năm.

Địa điểm ghi hình lần này là một bể bơi. Diện tích rất lớn, còn có cầu nhảy cao, nhìn cực kỳ xa hoa chuyên nghiệp. Đây không phải là một bể bơi bình thường mà là bể có thể dùng để nhảy cầu. Để tránh cho việc đụng vào đáy bể, bể này sâu hơn so với bể bình thường nhiều.

Tô Dư Phong đứng ở bên cạnh, nhìn thử xuống bên dưới.

Nước rất có tính mê hoặc, chiều sâu của nước nhìn bằng mắt thường sẽ nông hơn một chút, nhưng cho dù như thế, nhìn cái thành bể cũng đủ thấy nước khá sâu…

Tô Dư Phong không nhịn được mềm chân.

“Tiểu Phong, em có khỏe không?” Giản Văn đi tới đỡ cậu.

Tô Dư Phong mếu máo, “Không ổn lắm, nước này sâu quá…”

“Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em.” Giản Văn ôm cậu vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.

Lần trước lúc chơi ghép từ đơn, nhìn Tô Dư Phong “bơi lội” trong bể bóng cao su, lúc ấy Giản Văn rất tiếc nuối, không có nước, không được nhìn cảnh bé con đáng yêu ướt sũng.

Vì thế hắn tìm đạo diễn nói chuyện, dẫn đến nội dung của tập hôm nay. Nhưng không ngờ Tô Dư Phong bị dọa đến mềm cả chân, đứng cũng không vững.

Ngày đó cậu vui cười nhảy nhót, Giản Văn còn tưởng cậu thích bơi lội…

Nhưng mà đạo diễn chọn chỗ này quả thực hơi sai, bể bơi có đài nhảy cao nên sâu quá…

“Tiểu Phong, chúng ta ngồi bên cạnh nghỉ ngơi một chút. Nếu em thật sự chịu không nổi thì xin nghỉ tập này đi, thiếu một người không sao đâu, anh sẽ nói chuyện với đạo diễn.”

Giản Văn đứng dậy muốn đi tìm đạo diễn, Tô Dư Phong giữ tay hắn lại.

“Đừng!” Cậu hít sâu một hơi, “Anh đừng đi. Đúng là em hơi sợ thật nhưng em sẽ cố gắng khắc chế. Em còn là diễn viên, chẳng nhẽ từ này về sau gặp cảnh quay nào có nước cũng đều xin nghỉ?”

Nếu như vậy đồng nghĩa với việc cơ hội sẽ ít đi, leo lên tuyến trêи càng khó.

Giản Văn đau lòng không thôi, “Ừ.”

Đạo diễn nhân mô cẩu dạng xuất hiện, mang theo quy tắc trò chơi.

“Thử thách đầu tiên không cần làm ướt người, mọi người có thấy vui không?”

Tô Dư Phong nghiêng đầu thắc mắc, “Không xuống nước thì tới bể bơi làm gì?”

“Gấp cái gì, thử thách thứ hai đảm bảo cậu sẽ được ướt.” Đạo diễn mỉm cười, khuôn mặt cực kỳ tà ác.

Dù sao bể bơi này cũng là hàng đặt của kim chủ baba dành riêng cho cậu đó ~

*** Hết chương 28


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui