Sau khi trúc mã chết, tôi nằm mộng xuân

Chương 20: Liếm huyệt
 
Trường Ngọc thổ lộ khiến con ngươi Cố Tranh đột nhiên co lại, tay đặt phía sau lưng cô dường như cũng biến thành nóng bỏng, thông qua thân thể của cô truyền đến ngực anh.
 
Giữa lông mày tràn đầy vui mừng, còn không chờ anh vui vẻ hôn người mấy cái, người trong ngực nói thêm một câu.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Nhưng mà anh đã…”
 
Thân thể Cố Tranh bỗng nhiên cứng đờ.
 
Trường Ngọc quyến luyện cọ xát thân thể anh, “Em đã mất đi anh Cố Tranh, chỉ có thể gặp anh trong mộng.”
 
Cố Tranh bắt lấy tay của cô đặt lên mặt mình, để cô ngẩng đầu, có chút vội vàng, “Ngọc nhi em nhìn anh, anh còn sống… Nói đúng ra là anh chết đi nhưng linh hồn anh vẫn còn, còn ở bên cạnh em.”
 
Trường Ngọc nhận định anh đã chết, chỉ cho đây là tiềm thức của mình từ chối sự thật, nhưng mà vậy thì sao chứ, tỉnh mộng Cố Tranh sẽ rời đi, vì sao không thừa dịp nằm mơ nhìn anh kỹ thêm một chút?
 
“Cố Tranh.”

 
Trường Ngọc ngẩng đầu dán lên môi mỏng, lần đầu tiên chủ động duỗi lưỡi đỏ ra, cạy mở hàm răng anh chui vào, quấn lấy đầu lưỡi của anh, động tác còn không quá lưu loát, nhưng tư thế không cho phép từ chối.

 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Xoay người một cái ngồi trên người anh, tay nhỏ luồn vào theo vạt áo, cởi cúc áo phát hiện người dưới thân còn mặc âu phục, vị trí dưới thắt lưng đã nhú lên thành cái lều nhỏ. Tay nhỏ của Trường Ngọc túm áo sơ mi màu đen muốn cởi ra nhưng mà hồi lâu vẫn không mở được cúc áo, chỉ có thể vểnh môi đỏ nằm trên lồng ngực người đàn ông, cái miệng cắn hầu kết anh.
 
Tay cởi thắt lưng, luồn vào trong quần lót hơi thở nam tính nóng bỏng đập vào mặt.
 
Cô đang muốn nắm chặt, người đàn ông lại ngăn động tác cô lại trước, giọng nói khàn khàn không tưởng nổi, “Em đang làm gì?” Một tay khác kéo lấy mông cô, kiềm chế xoa nắn mông biên độ nhỏ.
 
Nghe thấy anh, Trường Ngọc rũ mí mắt con ngươi mở ra, nước trong mắt bôi trơn, chóp mũi hồng hồng, rõ ràng tai ngại ngùng run lên, giọng nói trong cổ họng lại kiên định ngoài ý muốn.
 
“Em muốn anh, Cố Tranh.”
 
Đây là nơi duy nhất cô có thể nhìn thấy Cố Tranh, cô không muốn tỉnh lại, chỉ muốn đắm chìm trong đó, nhìn anh thật kỹ thêm chút nữa, cảm nhận anh.
 
Cố Tranh không bỏ qua ẩm ướt trong mắt cô, muốn hỏi cô sao vậy, còn chưa nói ra đã bị hôn. Giống như tơ liễu lại giống như kẹo đường, nhẹ nhàng mềm ra anh không nỡ nuốt vào, cong đầu lưỡi kéo cô vào khu vực của mình.
 
Tay nhỏ cũng không rảnh, cầm lấy vật lớn, lấy nó ra khỏi quần hoàn toàn, vội vàng vuốt ve hai lần liền muốn đưa vào phía dưới mình.
 
Cố Tranh xoay người đè cô xuống, kéo hai chân cô ra, giữa hai chân cô đã lầy lội một mảng, làm ướt lông mao, cánh hoa màu hồng nhẹ nhàng đóng mở, âm mao nhúc nhích dưới ánh mắt anh phun mật dịch ra.

 

Trường Ngọc thấy anh nhìn chăm chú bộ dạng nơi bí mật của mình, ngượng ngùng muốn khép hai chân lại, nhưng người đàn ông đặt tay giữa hai chân cố định lại.
 
“Không, không nên nhìn…”
 
Cố Tranh thổi nhẹ, chân cô lại càng run hơn, anh hôn một bên đùi, mới bất đắc dĩ nói: “Cho dù không có cảm giác đau cũng đừng thô lỗ như thế chứ.”
 
“Sẽ khó đi vào.”
 
Lẽ lười liếm môi một cái, trong mũi toàn là mùi của cô, đầu lưỡi đảo quanh một vòng trên miệng huyệt, sau đó không chờ nổi tiến quân thần tốc, liếm láp mô phỏng động tác giao hợp, mỗi lần luồn vào móc ra đều có thể mang ra một lượng dâm thủy lớn, anh nuốt xuống hết, ra vào bên trong hành lang chật hẹp, đâm vào, xông lên.
 
Tay cũng không rảnh rỗi, đẩy hai cánh hoa ra, bóp lấy hạt châu nhỏ run rẩy yêu kiều trêu chọc nó. Bị mài đến sung huyết đỏ bừng vô cùng đáng thương rồi mới được thả ra, ngược lại đùa hai cánh hoa.
 
“Ưm… A… Không muốn… Rất bẩn… Chậm một chút.”
 
Đầu lưỡi ngón tay không giống với côn thịt, mặc dù hai cái đó ngắn nhưng thắng ở mềm mại, anh vùi vào chỗ hạ thân cô ra sức làm cô động tình, đường hành lang bỗng nhiên co vào một trận có quy luật, Cố Tranh biết là cô sắp đến rồi, sau khi điên cuồng chạy nước rút mấy chục cái, Trường Ngọc phun ra.
 
“A  a a.”
 
Người đàn ông không ngờ ra nhanh như vậy, chưa kịp tránh đi, bị bắn phải gần nửa khuôn mặt, sóng mũi cao môi mỏng gợi cảm và hàm dưới cương nghị bị bắn phải.
 

Trường Ngọc đỏ mặt nhìn thấy thứ thuộc về mình trên mặt anh, vội vàng muốn lau cho anh, ai ngờ đầu lưỡi đỏ thắm của người đàn ông liếm khóe miệng, liếm sạch sẽ những giọt nước trong suốt.
 
“Ầm!” Trường Ngọc chỉ cảm thấy đầu sắp nổ.
 
Cố Tranh còn cố ý ngại không đủ loạn, thêm câu: “Là ngọt.” Hai mắt Trường Ngọc ngẩn ra.
 
“Muốn nếm thử không?”
 
Bên tai là giọng nói người đàn ông.
 
Người đàn ông trước mắt chậm rãi cởi cúc quần áo, quần áo rõ ràng cô mở thể nào cũng không được vào trong tay anh lại bị cởi ra không còn một mảnh trong chớp mắt.
 
Dáng người cường tráng phơi bày trước tầm mắt cô, cơ bụng socola sáu múi, vai rộng dời xuống dọc theo đường cong nhấp nhô, vị trí dưới eo thu lại chặt nhất, dưới hông là rừng cây cô không dám nhìn thẳng, vậy lớn dữ tợn thô to, dưới ánh mắt chăm chú của cô to thêm mấy phần, trong nháy mắt Trường Ngọc nghĩ tới cô nuốt cái thứ to lớn thế này vào trong bằng cách nào, nhưng sau đó liền bị kéo vào mộng cảnh kiều diễm.
 
“Muốn.”
 
Lời còn chưa dứt môi mỏng đã ngậm lấy cô, lẽ lưỡi ra truyền mùi vị qua, cô bị hôn đến chóng mặt, vừa không chú ý cái quần áo trên người đã không cánh mà bay.
 
Một đôi thỏ ngọc nhảy ra từ trong quần áo, bị tay lớn kẹp lấy, mắt đỏ còn không cam lòng muốn nhìn một chút xem là ai bắt lấy bọn chúng. Còn chưa thấy rõ một giây sau đã bị ngậm vào trong miệng.
 
Từ lúc vừa rồi cao trào đầu ti cô đã cứng lên, rõ ràng những nơi khác mềm vô cùng, gần như muốn hóa thành nước, cố ý cái này lại cứng, còn rất ngứa, cần gấp người chạm vào nó, hôn hôn nó.
 
Mỗi lần nhũ hoa bị cắn Trường Ngọc lại lẩm ngâm khẽ ưỡn về phía trước, tiện cho Cố Tranh ăn, Cố Tranh thích cô chủ động, cố gắng hôn hơn nữa, tay nắm lấy đầu ti nhào nặn, gảy xoa đầu ti, Trường Ngọc chỉ cảm thấy ngực phình to lên.
 

“Một bên khác cũng muốn…”
 
Cố Tranh thân đến khi nhũ hoa lưu đầy dấu đỏ của mình, mới xuất phát sang bên khác.
 
Trường Ngọc được hôn thoải mái, nhưng mà qua một hồi lại cảm thấy không đủ, muốn thứ gì đó lấp đầy thân thể của cô, đầu gối đâm lên trên một chút lại đụng phải một thứ gì đó to lớn, cô chỉ cọ xát lại lập tức dẫn tới ngọn lửa dục vọng trên thân người đàn ông.
 
Người đàn ông vốn muốn làm tốt trò vui khởi động lập tức không khống chế nổi, đỡ hai đùi cô đến ngang hông mình, nhắm ngay miệng huyệt ưỡn một cái đi vào.
 
“Ưm… Thật thoải mái…” Trường Ngọc thoải mái rên rỉ.
 
Cố Tranh bóp eo cô đâm vào, đâm thẳng vào nhụy hoa, sau đó ra vào mạnh mẽ trong hành lang, mỗi một cái đều dùng lực, chín cạn một sâu Trường Ngọc gần như nổi điên.
 
“A a… Chậm một chút… Nhanh quá…”
 
Người đàn ông nghe thấy ngược lại càng dùng sức hơn, gần như mỗi lần đều thọt tới miệng tử cung, quy đầy mài ép điểm cao trào của cô, cảm nhận sự co vào không quy luật của cô, anh nhìn chỗ giao hợp của hai người, cánh hoa đã bị mài thành màu đỏ bừng, bên tỏng vừa ướt vừa chặt lại nóng, hầu kết nhấp nhô lên xuống, đáy mắt đỏ ngầu một mảng.
 

 
Cuối cùng bắn ra ngoài.
 
Ưm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận