Thẩm Thần khẽ mím môi, anh nhẹ nhàng viết từng chữ lên cuốn sổ:
Điều thứ nhất, ngăn cản sự cố nổ bình ga khiến bố bị thương kia.
Đây chính là khởi đầu của mọi bi kịch trong cuộc đời anh!
Điều thứ hai, thi đỗ vào một trường đại học thật tốt.
Kiếp trước, một trong những chuyện khiến cho anh nuối tiếc nhất chính là bản thân đã quá ham chơi, không chăm chỉ học tập.
Sau khi bố mẹ xảy ra chuyện thì anh mới tỉnh ngộ, nhưng do áp lực cuộc sống, dù anh có nỗ lực hết sức cũng chỉ có thể đỗ vào một ngôi trường bình thường.
Bây giờ anh đã có cơ hội làm lại từ đầu, vậy thì nhất định không thể phụ sự mong đợi của bố mẹ.
Điều thứ ba, khiến cho tất cả những người mà bản thân trân trọng có thể sống hạnh phúc.
“Phàm là những gì không gi.ết được ta thì sẽ làm cho ta trở nên mạnh mẽ hơn.” - Thẩm Thần khẽ lẩm bẩm.
……
Sáng sớm hôm sau, khi Thẩm Thần tỉnh dậy thì bố mẹ đã tới tiệm mì như thường lệ.
Trên bàn ăn còn để sẵn bữa sáng cho anh.
Thẩm Thần ăn sáng xong thì đạp xe tới trường.
Đêm qua anh đã lên một kế hoạch cực kỳ chi tiết cho tương lai của mình, vậy nên tới gần sáng anh mới chợp mắt.
Tuy ngủ ít nhưng anh lại tỉnh táo vô cùng.
Một đường đi tới trường, tinh thần anh phấn chấn, tâm trí không ngừng nghĩ đến cảnh tượng về một tương lai tốt đẹp.
Cho đến khi tới lớp học, tâm trạng vui vẻ và những vọng tưởng của anh bị dập tắt một cách đầy tàn nhẫn.
-Trường trung học thực nghiệm, trong lớp 10 (3)-
Lớp trưởng lớp tiếng Anh Tống Tư Ngữ có vẻ ngoài thanh tú, trên khuôn mặt trắng nõn còn có vài nốt ruồi nho nhỏ.
Cô đang đi thu bài tập tiếng Anh, khi đến bàn của Thẩm Thần thì khẽ cất tiếng: “Thẩm Thần, bài tập tiếng Anh của cậu đâu.”
Thẩm Thần ngơ ngác: ??????
ĐM, còn có bài tập hả??????
Anh tính toán kỹ càng như vậy rồi, sao lại có thể bỏ quên bài tập được vậy??????
Thẩm Thần cảm thấy mệt mỏi, nhưng mà bài tập thì không thể không làm được.
Trong kế hoạch của anh, chăm chỉ học tập là một phần rất quan trọng đó nha.
“Anh Thần, em làm rồi nè, anh chép của em đi.” - Bạn cùng bàn Thái Bảo của anh lên tiếng với vẻ mặt nịnh nọt.
“Cút” - Thẩm Thần chỉ đáp lại một từ, ngắn gọn nhưng súc tích.
Thái Bảo là học sinh dốt xếp cuối danh sách thành tích của trường, bản thân anh có nghĩ không thông mới đi chép bài của cậu ta.
Thẩm Thần đưa mắt nhìn quanh lớp học một vòng, sau đó vươn tay vỗ vào vai một bạn học nam gầy gò đeo kính ngồi ở dãy bên cạnh.
Anh cất giọng đầy điềm đạm: “Học sinh giỏi, cho tôi mượn bài tập tham khảo một chút với.”
Cậu bạn kia không dám từ chối mà ngoan ngoãn đưa vở cho anh.
Trường trung học thực nghiệm có một tin đồn rằng, Thẩm Thần học lớp 10 (3) là anh em với một tên xã hội đen ở bên ngoài, quan hệ của bọn họ còn rất tốt.
Tuy rằng ở trường anh luôn tuân thủ quy định, nhưng ra ngoài xã hội lại là một người thích rượu chè cờ bạc, hút thuốc đánh nhau, không có việc xấu nào chưa từng làm qua, có thể nói là tiếng lành đồn gần, còn tiếng dữ thì đồn xa.
Đương sự là Thẩm Thần của chúng ta không hề biết danh tiếng lẫy lừng người ta gán cho mình, anh thấy cậu bạn hợp tác với mình như vậy thì vui vẻ vỗ vào vai cậu ta: “Đúng là bạn tốt, cảm ơn nha.”
Cậu bạn học sinh giỏi: …… Trùm trường nói cảm ơn với tôi, tôi có nên cảm thấy vừa mừng vừa lo hay không??????
Thái Bảo: “Anh Thần, hay là để em chép giúp anh?”
Thẩm Thần không buồn để ý đến cậu ta, anh vừa chép bài tập vừa nghĩ, không biết khi nào An Tiểu Nhiên mới tới……
-Một bên khác, tại lớp 10 (4)-
Giữa tiếng đọc sách vang dội của học sinh, giáo viên chủ nhiệm mở cửa tiến vào lớp học.
Vị giáo viên khoảng tầm 40 tuổi, cô có rãnh cười rất sâu, khuôn mặt lại nghiêm khắc.
Tào Oánh khẽ hắng giọng, lớp học lập tức trở nên yên tĩnh.
“Chào cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có một bạn học mới chuyển tới”, cô nói, “Bạn học An Tiểu Nhiên, em giới thiệu về bản thân mình với các bạn trong lớp đi.”
Một thân hình nhỏ bé ló ra từ phía sau giáo viên chủ nhiệm, sự chú ý của cả lớp lập tức đổ dồn vào người bạn mới.
Đó là một cô gái khoảng 15, 16 tuổi.
Mái tóc đen được buộc gọn gàng ở phía sau, khuôn mặt thì nhỏ bé như lòng bàn tay.
Làn da của cô đẹp như dòng sứ trắng tinh xảo nhất, đôi môi hồng hào khẽ cong thành một hình vòng cung.
Bộ đồng phục rộng thùng thình trên người cũng không thể che được thân hình mảnh mai của cô.
Toàn thân cô toát lên vẻ đẹp giống như một đóa hoa dành dành đang chớm nở vậy.
Đặc biệt là đôi mắt nai xinh đẹp hơi cong xuống kia của cô, đồng tử to có màu hổ phách mờ ảo, phía dưới mắt còn có một nốt ruồi nhỏ trông rất tinh xảo.
Thật sự là quá đẹp…… - Tất cả bạn học đều âm thầm cảm thán trong lòng.
Cô gái nhỏ bé bước đến bên bục giảng, ngón tay cô nắm chặt hai bên đồng phục, trên mặt nở một nụ cười đầy lo lắng, cô nhẹ nhàng cất tiếng: “Chào mọi người, mình tên An Tiểu Nhiên, mình rất vui vì có thể trở thành một phần của lớp 10 (4) chúng ta, hi vọng có thể kết bạn với mọi người……”
Trong lớp học vang lên những tràng pháo tay vô cùng nồng nhiệt.
Giáo viên chủ nhiệm Tào Oánh chỉ vào chiếc ghế trống bên cạnh một cô gái buộc tóc hai bên rồi nói: “Bạn học An Tiểu Nhiên, em ngồi ở vị trí kia nhé.”
An Tiểu Nhiên đáp lời giáo viên rồi đi về chỗ ngồi của mình.
Tào Oánh bảo cả lớp tiếp tục học, sau đó liền ra khỏi lớp.
Tiếng chuông kết thúc giờ tự học buổi sáng vừa vang lên, cô bạn buộc tóc đuôi ngựa đưa tay về phía An Tiểu Nhiên, cô mỉm cười ngọt ngào nói: “Chào mừng cậu đến với lớp 10 (4), mình tên La Lị.”
An Tiểu Nhiên có chút không thích ứng kịp với sự nhiệt tình của bạn cùng bàn mới, cô sửng sốt một hồi mới bắt tay với bạn, sau đó cười ngượng ngùng, âm thanh của cô vừa ngọt ngào lại rất ấm áp: “Xin chào, mình cũng rất vui khi được quen biết cậu.”
Nụ cười của cô nhìn rất dịu dàng, đôi mắt nai nhỏ cong lên trông thật đẹp.
La Lị: AAAAAA, bạn học mới cười lên trông xinh đẹp đáng yêu quá đi! Giọng nói nghe còn rất hay nữa chứ! Trời ơi, thật giống như que kem được làm từ sữa bò rồi thêm hương dâu tây vậy!
Trái tim của La Lị sắp tan chảy vì người bạn mới rồi.
Lúc này, các bạn học trong lớp đều tập trung xung quanh An Tiểu Nhiên, ai nấy đều tò mò mà ra sức đặt câu hỏi cho cô.
“An Tiểu Nhiên, trước đây cậu học trường nào vậy?”
“Cậu là người Hồ Bắc* sao?”
“Nhà cậu ở đâu?”
“Ngày thường cậu thích làm gì?”
Còn có tiếng bạn học nam hỏi: “Cậu thuộc cung hoàng đạo nào thế?”
“......”
______
*Hồ Bắc: gốc là 楚市, từ này là chỉ vùng Hồ Bắc và Hồ Nam của Trung Quốc (Chủ yếu là chỉ Hồ Bắc).
Ngoài ra thì mình tìm hiểu được 楚 là giản xưng không chính thức của Hồ Bắc, gọi theo tên nước Sở hùng mạnh thời Xuân Thu Chiến Quốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...