"Ta thấy thế tử vẫn để ý đến ngươi.
" Khương lão phu nhân trấn an, như này bà ta có thể thương lượng với Hạ lão phu nhân, để thế tử nạp Dung nhi làm thiếp, dù sao cũng tốt hơn làm ngoại thất.
Mặc dù là thiếp, nhưng chỉ cần Dung nhi không chịu thua kém, sinh được trưởng tử cho thế tử, sau này sẽ có chỗ dựa, cuộc sống sẽ tốt hơn rất nhiều.
Nụ cười trên mặt Tần Ngọc Dung không dừng lại được.
"Người là đại tiểu thư Khương gia? Thế tử nói là phải đưa tận tay đại tiểu thư Khương gia, không được đưa lầm.
"
Tiểu nhị vừa dứt lời, Tần Ngọc Dung cứng đờ, sắc mặt tái nhợt rồi trắng bạch.
Nàng ta run rẩy hỏi: "Đây không phải là thế tử tặng cho ta à?"
Tiểu nhị nghiêm túc trả lời: "Người là đại tiểu thư Khương gia vậy thì chính là của người, người không phải! Vậy thì không phải là tặng cho người.
"
Xem ra nàng ta không phải, tiểu nhị lấy lại hộp gỗ từ tay Tần Ngọc Dung.
Trong lúc nhất thời Tần Ngọc Dung khó chịu tới cực điểm, giống như thứ thuộc về chính mình bị cướp đi mất.
Nàng ta vừa mới tự mình đa tình một phen, mất hết thể diện, không còn dũng khí để nhìn ánh mắt của những người khác.
"Thì ra không phải tặng cho biểu tiểu thư, là tặng cho đại tỷ tỷ.
" Nữ nhi của Tô di nương Khương Thục Ninh trêu tức nói.
Lời này càng khiến cho mặt mũi của Tần Ngọc Dung bị chà đạp trên mặt đất, khiến cho nàng ta vô cùng xấu hổ.
Tần Ngọc Dung chỉ có thể trút giận lên người tiểu nhị, giọng nói the thé: "Vừa rồi vì sao ngươi không nói thẳng là tặng cho đại tiểu thư Khương gia?"
Làm hại nàng ta hiểu lầm, ầm ĩ ra trò cười lớn như vậy.
Tiểu nhị bất đắc dĩ khẽ giật khóe miệng, thận trọng nói: "Tiểu nhân đang định nói, người đã lập tức cầm lấy hộp gỗ, tiểu nhân cho rằng là người! "
Đây là đang ám chỉ nàng ta vội vã sao?
Sắc mặt Tần Ngọc Dung căng cứng, lửa giận trong lòng càng tăng lên, lại không tiện nổi giận.
Quản gia nói với tiểu nhị: "Vị này mới là đại tiểu thư của phủ Ninh Viễn Bá chúng ta.
"
Tiểu nhị nhìn về phía Khương Thanh Dao ngồi ngay bên cạnh rất tự nhiên uống trà, da trắng nõn nà, mặt như hoa đào, quả nhiên là còn mê người hơn so với cảnh xuân.
Là cực kỳ xinh đẹp, không giống một cô gái bình thường, giống như tiên tử trên trời.
"Tặng cho ta?" Khương Thanh Dao chậm rãi nâng mí mắt lên, khẽ cười.
Mặt trời mọc từ phía tây à?
Đời trước thành hôn bảy năm, nàng móc sạch của hồi môn cho Hạ Hoài Hiên, ngay cả một cây trâm cũng chưa từng nhận được, hiện tại quan hệ hai người lạnh nhạt, vậy mà Hạ Hoài Hiên lại tặng quà cho nàng?
"Tiểu thư! " Chi Đào muốn nhắc nhở Khương Thanh Dao không thể nhận.
Khương Thanh Dao đã mở miệng: "Lễ vật ta không thích, trở về nói cho thế tử biết, chờ ta gả vào phủ An Quốc Hầu, thế tử muốn hiếu kính người mẫu thân là ta, ta rất sẵn lòng.
"
"Hiện tại thì không cần, tránh cho người khác hiểu lầm thế tử không nhìn trúng biểu tiểu thư của phủ chúng ta, trái lại có tâm tư xấu xa với ta.
"
Một phen châm chọc hai người, người ở nơi này nghe thấy đều mở to hai mắt nhìn.
Nàng thực sự có can đảm nói ra, một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho thế tử.
Tiểu nhị của Trân Bảo Các chỉ có thể cầm đồ quay về báo cáo lại.
Lồng ngực Tần Ngọc Dung phập phồng mãnh liệt, Khương Thanh Dao còn chưa gả vào phủ An Quốc Hầu đâu, đã bày ra dáng vẻ của từ mẫu ở ngay đây, tức chết người khác rồi.
Một suy nghĩ nổi lên trong đầu Tần Ngọc Dung.
Chờ lúc mọi người tách ra, nàng ta cố ý gọi Khương Vận Tuyết lại: "Đại tiểu thư thật sự là phong quang vô hạn, ai cũng không để vào mắt, không chỉ tát nhị tiểu thư, còn muốn kiện cáo mẫu thân của nhị tiểu thư, đạp hai đệ đệ của tiểu thư, thật sự là khiến người ta sợ hãi.
"
"Sau này đợi đại tiểu thư trở thành Hầu phủ phu nhân, sợ là chúng ta không còn đường sống.
"
Khương Vận Tuyết cau mày, hiển nhiên đã nghe lọt lời này, mở miệng: "Ngươi có ý tưởng gì không?"
Mặc dù không vừa mắt biểu tiểu thư vẫn luôn sống nhờ ở Bá phủ không biết xấu hổ này, nhưng Tần Ngọc Dung có một phần nói không sai, Khương Thanh Dao quá phong quang quá không coi ai ra gì, nàng ta nằm mơ cũng muốn trả thù.
Chỉ cần cho nàng ta một cơ hội, nàng ta sẽ giẫm đạp Khương Thanh Dao ở dưới mặt đất vĩnh viễn không ngóc đầu lên nổi.
Tần Ngọc Dung tiến tới nói thầm bên tai nàng ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...