Sau Khi Thiên Kim Thật Bị Nghe Thấy Tiếng Lòng


Nói xong, Tôn Mẫn lập tức cầm ly trà đi, để lại những người ở trong phòng vô cùng nghi hoặc nhưng lại không được giải đáp thắc mắc ở trong lòng mình, ngược lại bọn họ càng cảm thấy tò mò hơn cả lúc trước.


"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy, nếu như nói cô gái đó không phải người quan trọng thì tại sao đối phương lại đi cùng với chủ tịch đại diện của công ty và người có tiềm năng trở thành người thừa kế tương lai, thậm chí còn đi chung thang máy chuyên dụng để đi làm, tại sao thái độ của thư ký Tôn đối với cô gái đó lại cung kính như vậy, nhưng mà nếu như nói cô gái đó quan trọng, vậy thì tại sao đối phương lại bị sắp xếp cho làm việc ở chỗ lễ tân cơ chứ, rốt cuộc chuyện này là sao đây? Tôi không đoán ra được.

"

Tiết Vi Vi làm nhân viên lễ tân kiêm chân chạy việc vặt cho toàn bộ công ty lập tức phát biểu ý kiến vụng về của mình: "Có khi nào làm như thế là để tránh hiềm nghi hay không, là bởi vì cô gái đó quá mức quan trọng, cho nên mới phải bắt đầu làm việc từ cơ sở làm lên trên, người ta hay còn gọi chuyện này bằng cái từ hay là rèn luyện kinh nghiệm ấy.



Mọi người sững sờ, sau đó gật đầu tán thành: "Hình như cũng có lý ấy chứ.




“Các chị em chớ nóng vội, lát nữa cô ấy đến thì cứ để tôi đi tìm hiểu cho, tôi sẽ đào ra được tổ tông tám đời của cô ấy tranh thủ trước bữa trưa.



Mọi người vội vàng gật đầu, thân là trợ lý của công ty Phong Dật, Tiết Vi Vi thật sự có khả năng này.


Bí mật này quả thật khiến cho mọi người không khỏi chú ý tới, sau khi bình tĩnh lại xong thì mọi người lập tức tứ tán trở về vị trí cũ của mình rồi yên lặng chờ kết quả.


Mười phút sau, Hứa Nhân Nhân mang theo hệ thống ăn dưa đi làm công việc vừa được giao.


"Nhân Nhân, đây là tài liệu cần dùng đến trong hội nghị, cô phải in chúng ra trong vòng mười phút, hơn nữa phải phân phát đều trên bàn của từng người tham dự hội nghị, cô có thể làm được không?"

Tôn Mẫn đánh rơi xấp tài liệu dày bằng bàn tay trong tay.


“Không thành vấn đề.

" Hứa Nhân Nhân cười tiếp nhận tài liệu.



[Khá lắm, cái này có tính là đang ra oai phủ đầu mình hay không?]

Tôn Mẫn kinh ngạc không thôi, giọng nói này!

Cô ấy ngước mắt nhìn Hứa Nhân Nhân, giọng nói đúng là của Hứa Nhân Nhân, nhưng cô đâu có mở miệng ra nói đâu?

[Tuy rằng việc sao chép tư liệu không cần sử dụng đầu óc, nhưng việc phải in ra với số lượng lớn trong thời gian ngắn như vậy quả thật rất khó khăn, nếu tôi đoán không lầm thì từ hôm nay trở đi thư ký Tôn sẽ chính là người phụ trách việc gây khó dễ cho tôi, ai da, ông nội à, cháu bị ông hãm hại thảm rồi.

]

Ông nội, ông nội nào? Chủ tịch sao?

Vốn dĩ việc nghe được tiếng lòng đã đủ làm cho người ta giật mình, không ngờ còn nghe được cả bí mật nhà giàu.



Cái này, rốt cuộc cô ấy nên tiếp tục làm việc này như thế nào đây?

Lúc tổng giám đốc Đường bảo cô ấy "chăm sóc" cho Hứa Nhân Nhân, thế nhưng bà ta lại bảo cô ấy phải sai khiến người mới tới đây làm việc, vì thế cô ấy tự động xem “người mới tới” Hứa Nhân Nhân đổi thành “cu li”, có thể gây khó dễ cho đối phương để đạt được mục đích thuần hóa cô, khiến cô trở thành người chỉ biết nghe lời người khác.


Nhưng chuyện đang diễn ra hiện giờ là sao?

[Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, chiêu mượn đao giết người này của thím hai đúng là quá bình thường đến mức không thể bình thường hơn, việc ông nội để cho mình tới công ty làm việc, mặc dù thím hai cảm thấy khó chịu lắm nhưng vẫn cố gắng trưng ra vẻ mặt vui vẻ chấp nhận nhiệm vụ, có điều sau lưng thím hai lại lén lút mượn tay thư ký để hành hạ tôi]

[Nếu tôi không gây chuyện mà ngoan ngoãn nghe lời, ông nội sẽ chỉ cảm thấy bà ta đã thực hiện tốt nhiệm vụ mà ông nội giao cho, nếu tôi không vui rồi gây chuyện, bà ta còn có thể dùng thư ký để làm bia đỡ đạn cho mình, bày tỏ bản thân trong sạch và không có liên quan gì đến chuyện này, chậc chậc chậc, người xui xẻo vĩnh viễn là cấp dưới, đáng thương thay.

]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận