Sau Khi Tái Sinh Tôi Muốn Hoàng Thúc Của Chồng Cũ Cướp Hôn
Đội rước dâu vừa đi đến bên ngoài tòa nhà thì nghe thấy trong sân có người hô hoán bắt trộm.Cái này còn không thoát được, bọn họ đều là thị vệ vương phủ, loại chuyện này khẳng định không thể mặc kệ, tất cả đều cấm người kia vọt ra khỏi nhà.Dân chúng xem náo nhiệt phía sau cũng không nhàn rỗi, cũng đều xông vào nhà xem bắt kẻ trộm, bắt gian."Ah! "- Tô Mạn Vân đang luống cuống tay chân mặc quần áo, nhìn thấy đột nhiên xông vào nhiều người như vậy, lại hoảng sợ thét lên chói tai.Phượng Dụ Thành cũng bị dọa tới không chịu nổi.
Vừa rồi hắn còn đang hưng phấn, đột nhiên tiến vào hai người, một bộ muốn cùng hắn đánh nhau, sợ tới mức hắn trực tiếp lên không được nữa.
Hai người kia vừa bị hắn đuổi đi, hắn còn chưa kịp mặc quần áo, liền vọt vào nhiều người như vậy, để cho hắn một lần nữa...!....Đáng sợ hơn vẫn còn ở phía sau."Vương gia ??! " - Bọn thị vệ của đội rước dâu tất cả đều vẻ mặt khó tin nhìn nam nhân không mặc quần áo trước mắt.
Đây là vương gia của bọn họ? Vương gia của bọn họ sáng sớm đã mất tích, chính là tới đây làm việc này? Tiếng la hét không thể tưởng tượng nổi của bọn thị vệ trong nháy mắt làm cho dân chúng nổ tung."Hắn sẽ không phải chính là Thành vương kia chứ! "" Chính là hắn a, hôm nay cùng Phúc Tịnh quận chúa thành thân.
""Kiệu hỉ của Phúc Tịnh quận chúa còn ở bên ngoài, hắn thế nhưng ở chỗ này làm loại chuyện này! "" Các ngươi nhìn hắn..."Dân chúng giống như nhìn hầu tử tấu hài , hướng về phía Phượng Dụ Thành chỉ trỏ một trận.Phượng Dụ Thành tức giận đều muốn giết người: "Ngu xuẩn, đều còn đứng đó sửng sốt làm gì, tất cả đều ra ngoài cho bổn vương ! Nhanh đi ra ngoài! "" Vâng.
"Bọn thị vệ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng đuổi dân chúng ra ngoài, đóng cửa phòng lại.Dân chúng còn vây quanh cửa phòng thì thầm.Tô Tịch Nguyệt đã một thân hỉ phục bước xuống kiệu hỉ , khăn hỉ trên đầu đã sớm không thấy.Xuân Đào vốn còn đang vui sướng khi người gặp họa, nhìn thấy gương mặt khuynh thành tuyệt lệ của Tô Tịch Nguyệt, trong nháy mắt sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất.
Quận chúa thế nhưng ở chỗ này, vậy trong phòng kia là ai? Tô Tịch Nguyệt lạnh lùng nhìn nàng một cái, trực tiếp làm Xuân Đào sợ tới mức gan mật đều nát vụn.
Xong rồi, quận chúa cái gì cũng biết!Tiểu Ti tiến lên trực tiếp sai người trói Xuân Đào, mới đi theo Tô Tịch Nguyệt vào nhà.Những người đó nhìn thấy Tô Tịch Nguyệt, tất cả đều tự giác nhường sang một bên, ngay cả những thị vệ kia đều nhao nhao nhường đường.Cửa phòng "Chi nha" một tiếng bị mở ra, Phượng Dụ Thành mang theo Tô Mạn Vân đi ra, lại vừa lúc chặm mặt Tô Tịch Nguyệt.Phượng Dụ Thành nhìn thấy gương mặt trong sáng tuyệt sắc của Tô Tịch Nguyệt, trong nháy mắt liền có chút chột dạ: "Tịch Nguyệt, bổn vương..."Tô Tịch Nguyệt căn bản lười nghe Phượng Dụ Thành nói nhảm, con ngươi sắc bén trực tiếp nhìn về phía Tô Mạn Vân: "Nhị muội muội có biết quan hệ của hắn và ta không? Có biết hôm nay là ngày gì không? "Tô Tịch Nguyệt lời này vừa nói ra, người vây xem trong nháy mắt lại nổ tung."Trời ạ, nữ nhân này là Nhị tiểu thư Tô gia? "" Đó chẳng phải là muội muội cướp phu quân của tỷ tỷ sao.
"" Lại còn là ngày thành thân, Tô gia nhị tiểu thư này cũng quá độc ác.
""Quả thực quá không biết xấu hổ, vào ngày thành thân liền quyến rũ tỷ phu làm loại chuyện này! ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...