Sau khi say rượu

 
Chương 57: Mập mờ
Ngày thứ ba, tám giờ sáng, thư viện đại học S.
Liễu Nhứ vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, vị trí bên cạnh đã có người ngồi xuống.
Đưa mắt nhìn, liếc thấy khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, khóe miệng cô không nhịn được khẽ cong lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiêu Bạch đến rồi.
Liên tiếp năm ngày, Tiêu Bạch đều sẽ ngồi ở vị trí trống bên cạnh Liễu Nhứ.
Mặc dù trong khoảng thời gian này, anh ta luôn yên tĩnh đọc sách, không nói một câu nào với Liễu Nhứ, nhưng có thể ở gần Tiêu Bạch như vậy cũng đã khiến cô rất vui rồi.
Thư viện lớn như vậy, chỗ trống cũng nhiều, anh ta không đi đâu, mà chỉ ngồi bên cạnh cô.
Hơn nữa, còn giúp cô nhặt tẩy, hoặc nhặt thứ khác.

Nhưng cũng chỉ là nhớ, cô không dám tưởng tượng rằng hai người sẽ phát triển thêm một bước nữa.
Nhưng, như vậy là đủ, ngày nào cũng có thể thấy anh ta, trong lòng cô đã rất mãn nguyện rồi.
Năm giờ mười phút chiều, Liễu Nhứ đi vào nhà vệ sinh, tới lúc cô quay lại, người trong thư viện hầu như đều đã đi hết.
Tiêu Bạch vẫn ở đây, anh ta không đi, sách để trên mặt bàn vẫn đang mở.
Thấy Tiêu Bạch không đi, Liễu Nhứ lại tiếp tục ngồi xuống một lát.
Lần nào cô cũng đợi sau khi Tiêu Bạch rời đi rồi mới về.
Mười phút sau, Tiêu Bạch thu dọn đồ đạc xong, đứng dậy rời đi.
Liễu Nhứ cũng thu dọn sách vở đi theo sao lưng anh, cúi đầu, bước chậm.
Lúc đi tới cửa ở tầng một, người phía trước đột nhiên dừng lại, Liễu Nhứ suýt nữa đã đụng phải lưng Tiêu Bạch.
Cô ngạc nhiên không biết tại sao Tiêu Bạch lại đột nhiên dừng lại, ngước mắt lên nhìn, mới phát hiện trời mưa rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạt mưa tí tách rơi xuống, sàn nhà phía trước đã ướt một khoảng lớn, cơn mưa này có lẽ đã bắt đầu từ lâu rồi.
Liễu Nhứ đưa mắt nhìn tay Tiêu Bạch, lòng bàn tay anh ta trống không, chẳng có gì cả.
Xem ra, lại quên mang ô rồi.
Chẳng trách, hôm nay anh ta lại ngồi đến muộn như vậy.
Tiêu Bạch đứng ở cửa, nhìn cơn mưa rơi không ngớt, khẽ nhíu mày.
Liễu Nhứ do dự một chút, rồi to gan tiến lên, đưa cái ô trong tay cho Tiêu Bạch: “Bạn học, bạn quên ô sao? Tôi có hai cái, có thể cho cậu mượn một cái.”
Tiêu Bạch nâng mắt nhìn Liễu Nhứ, hai người đối nhìn nhau trong chốc lát, anh ta giơ tay nhận ô, nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn.”

“Đừng khách khí.”
Tiêu Bạch bật ô, chậm rãi đi trong màn mưa.
Đợi sau khi chàng trai rời đi, Liễu Nhứ nâng hai tay lên che đỉnh đầu, chạy trong cơn mưa.
Vừa chạy ra, đã lập tức bị người khác kéo lại, vừa quay đầu đã va vào lồng ngực rộng ấm áp.
Liễu Nhứ ngẩng đầu, nhìn lên theo quai hàm cứng rắn kiên nghị của chàng trai, rồi đột nhiên ngừng lại.
Tiêu Bạch rũ mắt nhìn cô gái trong lòng, mở miệng hỏi: “Cậu lại muốn đội mưa quay về ký túc xá sao?”
Thân thể Liễu Nhứ hơi cứng lại, có cảm giác xấu hổ vì đột nhiên bị vạch trần, ánh mắt cô né tránh, lúng túng nói: “Tôi không...Không...”
“Cái ô còn lại của cậu đâu?” Tiêu Bạch nhìn chằm chằm vào bàn tay nhỏ trống không của cô, hỏi.
“Ở...Ở...” Liễu Nhứ cắn môi dưới ấp úng, vắt óc muốn nghĩ một cái cớ.
Tiêu Bạch cắt ngang cô: “Đồ lừa đảo, lần trước tôi nhìn thấy rồi, cậu căn bản không có cái ô thứ hai.”
Bị vạch trần ngay trước mặt, Liễu Nhứ cũng không vật lộn để che giấu nữa.
Cô cúi đầu, rụt rè nói: “Phải, tôi không có cái ô thứ hai.”

Cô đúng là định đội mưa về ký túc xá.
Tiêu Bạch liếc nhìn cái đầu cúi gằm xuống của cô, kéo tay cô đi về phía trước: “Đi thôi.”
“Đi...Đi...Đâu...” Liễu Nhứ bị Tiêu Bạch kéo đi với khuôn mặt đầy vẻ hoang mang.
“Đi ăn cơm trước, rồi đưa cậu về ký túc xá.” Tiêu Bạch bình tĩnh nói.
Nhưng trong lòng Liễu Nhứ đã dấy lên sóng to gió lớn.
Cô ngơ ngác nhìn bóng lưng Tiêu Bạch, bị anh ta kéo tới một quán ăn khá có tiếng ngoài trường.
Quán ăn này trang trí khá thanh nhã, phong cách mát mẻ, rất nhiều cặp tình nhân hẹn tới đây ăn cơm.
Bên trong toàn là những cặp đôi ngồi cặp với nhau.
Bầu không khí hơi mập mờ, Liễu Nhứ đưa mắt liếc nhìn Tiêu Bạch ngồi đối diện, gò má hơi ửng đỏ.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui