Chương 50: Liếm dương vật
Tâm tình tốt đẹp bị lời nói của Mạnh Lễ phá hủy, Liễu Nhứ ủ rũ ăn cơm xong, sau đó chậm rãi đi rửa chén.
Cô rửa bát xong đang định về nhà, vừa định đi thì đột nhiên nhớ tới lời nói đêm qua khi anh làm cô trên giường.
Hôm qua Mạnh Lễ nói hôm sau sẽ trẻ lại thẻ ngân hàng cho cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sắp hết ngày rồi người đàn ông cũng không nhắc tới, tám phần chính là dỗ cô mà thôi.
Liễu Nhứ không thuận theo nữa, lau sạch vết nước trên tay, đi tới chỗ Mạnh Lễ đang ngồi trên sô pha xem tạp chí, xòe bàn tay ra trước mặt anh, hơi không vui nói: "Anh Mạnh, thẻ ngân hàng của tôi đâu, anh nói hôm nay sẽ trả lại tôi."
Đối với chuyện của Liễu Nhứ, Mạnh Lễ căn bản không để ý, tối hôm qua anh thật sự chỉ là thuận miệng nói mà thôi, tất cả đều vì lừa cô để cô ngoan ngoãn nằm ngay ngắn cho anh làm.
Tuy nhiên, bây giờ cô đích thân hỏi anh, nếu anh thất hứa thì sẽ mất đi phong thái của một quý ông.
Mạnh Lễ do dự một chút, sau đó gật đầu: "Bây giờ tôi đi lấy cho cô."
Người đàn ông đặt tờ tạp chí xuống, đứng dậy đi vào phòng ngủ, mở ngăn kéo, lấy thẻ ngân hàng của Liễu Nhứ ra, đi vào phòng khách đưa thẻ ngân hàng cho cô.
Liễu Nhứ vừa nhìn thấy thẻ ngân hàng của cô hai mắt lập tức sáng lên, cô lập tức vươn tay giật lấy chiếc thẻ ngân hàng, giữ thật chặt sợ Mạnh Lễ đột nhiên đổi ý, đoạt lấy số tiền tiết kiệm ít ỏi cuối cùng của cô.
Trên thực tế, Mạnh Lễ hoàn toàn không để ý đến ba vạn nhân dân tệ đó, nhưng Liễu Nhứ cắn khiến anh bị thương, khiến dương vật đang cương cứng của anh mềm nhũn, đả kích mạnh đến lòng tự trọng của anh, không thể nuốt trôi cơn giận này nên không muốn tha cho Liễu Nhứ, đương nhiên phải lấy thẻ ngân hàng của cô để trả nợ.
Mạnh Lễ liếc nhìn vẻ mặt khẩn trương của Liễu Nhứ, cất giọng đạm mạc: “Thẻ ngân hàng trả lại trước cho cô, nhưng số tiền cô nợ tôi sẽ không giảm bớt, trong vòng ba năm, cô cần phải trả tiền toàn bộ chi phí trị liệu, tính đến hôm nay, cô nợ tôi tất cả mười vạn nhân dân tệ.”
Con số mười vạn hơi lớn quá.
Lúc đó Liễu Nhứ choáng váng, cô dùng đầu ngón tay đếm, lần đầu tiên đến bệnh viện tiêu tốn năm vạn, lần thứ hai đến bệnh viện tiêu tốn ba vạn, lần thứ ba đến bệnh viện tốn ba vạn năm ngàn.
Trước đây khi điều trị cho Mạnh Lễ, anh nói nếu Liễu Nhứ tình nguyện hôn dương vật và làm tình bằng miệng cho anh, anh sẽ giảm một vạn năm nhân dân tệ cho chi phí điều trị lần thứ ba.
Tổng số tiền là, năm vạn cộng ba vạn cộng hai vạn, đúng thật là mười vạn.
Vừa tốt nghiệp không lâu, chỉ sau ba tuần, cô đã mắc nợ mười vạn, Liễu Nhứ chỉ cảm thấy tương lai của mình thật u ám.
Không biết bệnh tình của Mạnh Lễ có tiến triển gì hay không, cũng không biết quá trình điều trị tốn kém này sẽ kéo dài bao lâu, cô thực sự muốn thoát khỏi Mạnh Lễ càng sớm càng tốt, tránh xa anh ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đối với Liễu Nhứ, Mạnh Lễ giống như một cơn ác mộng, lúc nào cũng nhắc nhở cô rằng khoản nợ của cô ngày càng lớn, đến mức cô không thể chịu nổi, đè ép khiến cô không thở nổi.
Đêm qua, anh cứng hơn một giờ, làm cô đến mức không xuống giường được, cuối cùng xuất ra nhiều tinh dịch như vậy, trạng thái này giống như không khác gì đàn ông bình thường.
Liễu Nhứ liếc nhìn đũng quần hơi nhô lên dưới quần âu màu đen của Mạnh Lễ, mím môi, ngượng ngùng hỏi:
"Anh Mạnh, có phải anh đã khỏi rồi không, đêm qua dương vật của anh đút vào… vào chỗ bên dưới của tôi, còn xuất tinh nữa, xem ra không có vấn đề gì, chắc là không phải đi trị liệu nữa.”
Vẻ mặt Mạnh Lễ bình tĩnh, không hề trốn tránh vấn đề này, cởi thắt lưng ra, vẻ mặt bình tĩnh và đứng đắn nói:
"Không tốt, nó vẫn không thể tùy ý mà cứng lên, có lẽ tối hôm qua chỉ là trùng hợp, nếu cô không tin, có thể dùng tay cảm nhận."
Đối với Liễu Nhứ, vuốt ve dương vật của một người đàn ông trong trạng thái tỉnh táo là một điều rất đáng xấu hổ, nhưng nếu cô không tự mình làm điều đó, cô cũng không thể kiểm chứng rằng người đàn ông đang nói thật hay giả.
Cô do dự một lúc, rồi chậm rãi vươn bàn tay nhỏ, kéo khóa quần của Mạnh Lễ, kéo quần anh xuống đến giữa đùi.
Giữa ban ngày ban mặt, ánh mặt trời trong sáng, Liễu Nhứ rất xấu hổ khi nhìn thẳng vào dương vật của người đàn ông.
Cô xấu hổ nhắm mắt lại, cởi quần lót của Mạnh Lễ ra, đưa tay sờ soạng giữa háng anh, từ từ nắm lấy trụ thịt đang ngủ động dưới lớp lông mu rậm rạp.
Liễu Nhứ vuốt ve lên xuống cây trụ thịt to lớn, khiến dương vật to lớn không ngừng cọ xát vào lòng bàn tay mềm mại của cô, một lúc sau, lòng bàn tay bị ma sát hơi nóng lên, nhưng dương vật của người đàn ông vẫn mềm nhũn như cũ, không hề có phản ứng gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...