Sau khi say rượu

 
Chương 35: Lên giường càng thoải mái hơn
Ngón tay dài với các khớp xương rõ ràng của Mạnh Lễ di chuyển dần lên trên, lần tìm và vân vê thịt hạch nhô lên phía trên.
Âm vật là bộ phận vô cùng nhạy cảm của phụ nữ.
Hai ngón tay thon dài của Mạnh Lễ kẹp lấy âm vật vừa miết vừa xoa, chỉ chốc lát sau, âm vật đã sợ hãi dựng thẳng, sưng đỏ lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảm giác ngứa ngáy tê dại dâng lên, Liễu Nhứ khó chịu kẹp chặt hai chân xuống, không nhịn được rên rỉ một tiếng: 
"Ưm..."

Đối với phản ứng của Liễu Nhứ, Mạnh Lễ rất vui mừng. Người phụ nữ ngu xuẩn này, thân thể vẫn mẫn cảm như vậy.
Ngón tay anh trượt xuống, quét qua cửa huyệt, quả nhiên chạm vào dòng nước dính dính.
Nhìn xem, cô đã ướt lắm rồi.
Anh chỉ tùy tiện sờ sờ, cô đã có thể lập tức chảy ra dâm thủy tràn trề.
Xem ra, trong lòng cô cũng không bài xích sự đụng chạm của anh.
Hoặc có lẽ, cô trời sinh đã dâm đãng, bất kỳ người đàn ông nào sờ cũng đều có thể chảy nước.
Mạnh Lễ nhếch môi, trong con ngươi đen lộ ra một tia khinh bỉ. Anh âm thầm suy đoán Liễu Nhứ thật ra đã trải qua mấy người đàn ông, thế nên mới có thể hình thành nên tính tình phóng đãng như vậy.
Nếu không phải không còn cách nào khác, cho tới bây giờ chỉ gặp mỗi người phụ nữ này mới khiến dương vật của anh sinh ra phản ứng.
Thì anh căn bản khinh thường không thèm chạm vào tiểu huyệt Liễu Nhứ, nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt, cô to gan phóng đãng xông vào nhà tắm ngậm lấy dương vật anh. Thật sự là không biết xấu hổ.
Bộ dạng say sưa, dâm đãng liếm mút kia, gái trong các quán bar có lẽ còn kém cô.
Nghĩ như vậy, trong lòng Mạnh Lễ có chút mâu thuẫn, căn bệnh sạch sẽ của anh lại tái phát.
Nhưng anh vẫn cố gắng thuyết phục chính mình, người phụ nữ này dáng người cũng không tệ lắm, nơi riêng tư cũng rất sạch sẽ. Anh chỉ cần nhịn một chút, cố gắng chấp nhận đi.
Chờ sau khi bệnh liệt dương chữa khỏi thì người phụ nữ ngu xuẩn phóng đãng lôi thôi này, ngay cả nhìn anh cũng lười liếc mắt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dâm thủy trong huyệt Liễu Nhứ chảy ra ngày càng nhiều, cửa huyệt ướt sũng. Khi ngón tay anh chạm vào sự trơn nhẵn trong suốt này, yết hầu Mạnh Lễ chuyển động, nhịn không được nuốt nước miếng.
Người phụ nữ này nước nôi cũng nhiều thật, huyệt thịt trơn trượt vừa non vừa mềm, sờ lên thật thoải mái. Người đàn ông có vẻ hài lòng, rất muốn dùng dương vật mềm nhũn nằm sấp dưới háng mình cọ lên tiểu huyệt non mềm ướt át kia.
Hai người cùng nhau ngồi trên sô pha, kỳ thật là có chút chật chội, cũng không dễ hành động. Mạnh Lễ ôm lấy bờ mông tròn trịa của Liễu Nhứ, đột nhiên đứng dậy.
Anh vừa đứng lên, độ cao hơn một mét tám khiến Liễu Nhứ sợ hãi. Lần này cô thật sự bị vây trong trạng thái lơ lửng, lập tức ôm chặt lấy Mạnh Lễ, ấp úng hỏi:
“Anh… anh Mạnh, anh… anh muốn làm gì.”
Ngón tay dài khớp xương rõ ràng của Mạnh Lễ trượt dần xuống từ gốc đùi trắng nõn của Liễu Nhứ, sau đó dừng lại trên đầu gối của cô.
Anh nhẹ nhàng xoa đầu gối cô, nói: "Sofa quá nhỏ, đầu gối cô luôn phải gập lại có phải rất mỏi không? Chúng ta thay đổi một nơi lớn hơn, ngồi làm thoải mái hơn."
Mạnh Lễ ôm Liễu Nhứ đi vào phòng ngủ của mình, ôn nhu nói: "Chúng ta đi lên giường đi, giường rộng rãi, cô có thể duỗi thẳng chân, sẽ không mệt mỏi như vậy."
Bởi vì chênh lệch chiều cao và tư thế, suốt khoảng thời gian vừa rồi Liễu Nhứ luôn phải cong chân. Tất nhiên là đau nhức. Nghe Mạnh Lễ nói như vậy, Liễu Nhứ cảm thấy việc trị liệu ở trên giường có lẽ sẽ thoải mái hơn một chút. Cho nên, cô cũng không ngăn cản Mạnh Lễ, ngoan ngoãn để anh ôm vào trong phòng ngủ.

Lúc Liễu Nhứ quét dọn vệ sinh cho Mạnh Lễ, đã từng sờ qua đệm chăn giường của anh. Giường của anh rất lớn, nệm rất đàn hồi, chăn mềm mại nhẹ nhàng, cũng không nặng chút nào, nằm lên nhất định rất thoải mái.
Nhưng sợ bị Mạnh Lễ mắng nên Liễn Nhứ vẫn luôn cố gắng ngăn chặn xúc động muốn leo lên lăn một vòng. Lúc thay chăn, chỉ dám sờ vài cái rồi lập tức rời đi. Không nghĩ tới lần này, anh Mạnh lại cho phép cô nằm trên giường, vậy đợi lát nữa cô có thể lăn một vòng trên đó hay không?
Liễu Nhứ có chút kích động nghĩ.



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui