Sau khi say rượu

 
Chương 27: Chảy thật nhiều nước
Mạnh Lễ nghe vậy, nhìn về nơi giữa hai chân Liễu Nhứ, miệng huyệt màu đỏ tươi không ngừng mấp máy, chậm rãi chảy ra dâm thủy trong suốt, nhìn qua vô cùng dâm mỹ đến mê người.
Chỉ là vừa rồi anh bị Liễu Nhứ dùng gối đầu đập vài cái, thể xác và tinh thần đều bị làm nhục đã không thể nghĩ đến dậy nổi cái gì nữa.
Mạnh Lễ có cảm giác cho dù tối nay có cọ như thế nào, chính mình cũng không cứng nổi, nên lập tức từ chối: "Ngày mai tái khám trở về rồi nói sau, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, cô về nghỉ ngơi trước, sáng mai sau khi thức dậy nhớ đến hầm gửi xe chờ tôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Liễu Nhứ lấy điện thoại di động trong túi ra nhìn, chỉ thấy trên màn hình hiển thị "23:30".
Đã hơn 11 giờ rồi, quả thật đã quá muộn.

Mạnh Lễ từ chối lần này, khiến Liễu Nhứ lầm tưởng, anh quả thật chỉ là muốn trị liệu nên mới có thể cọ nơi riêng tư của cô mà không phải cố ý chiếm tiện nghi.
Nếu không, cô đều đồng ý để anh cọ, vì sao anh vẫn còn muốn từ chối đây?
Bởi vì tầng quan hệ này, lần trị liệu tiếp theo, cảnh giác của Liễu Nhứ đã giảm đi rất nhiều.
Sau khi trở về phòng, cô đi vào phòng tắm tắm rửa một lần nữa.
Nơi riêng tư dính dính nhớp nháp, cực kỳ không thoải mái, lúc trở về, giữa quần lót đã ướt đẫm một vũng dâm thủy.
Liễu Nhứ nhìn một chất lỏng sền sệt trên quần lót, gò má trắng nõn lập tức xấu hổ đến nóng lên.
Cô làm thế sao có thể chảy nhiều nước như vậy?
Thật xấu hổ.
Cô hy vọng anh Mạnh không cần trêu chọc cô nữa, nếu không cô sẽ không còn mặt mũi để đến nhà anh nữa.
Sáng sớm hôm sau, Liễu Nhứ nhanh chóng ăn sáng rồi lập tức đi đến hầm gửi xe chờ Mạnh Lễ.
Lần này Liễu Nhứ đi xuống sớm mười phút, lúc cô đến tầng một, Mạnh Lễ đã ngồi trên xe. Có vẻ như anh Mạnh là một người rất đúng giờ.
Mấy lần trước, anh vẫn luôn chờ cô, anh hẹn tám giờ rưỡi, nhưng sẽ đến sớm hơn hai mươi phút.
Liễu Nhứ mở cửa xe, ngồi lên ghế lái phụ, trong lòng lại tăng vài phần ấn tượng tốt đối với Mạnh Lễ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trước đây cô đến muộn như vậy, anh Mạnh cũng không trách cứ cô.
Như vậy xem ra, anh Mạnh cũng không phải chỉ biết hung dữ với cô, vẫn có một chút lương tâm.
"Chào anh Mạnh." 
Liễu Nhứ mỗi lần lên xe, đều phải chào hỏi Mạnh Lễ.
"Ừ." 
Mạnh Lễ tiếc chữ như vàng, vĩnh viễn đều chỉ trả lời một chữ.
Anh khởi động động cơ, lái xe ra khỏi hầm, toàn bộ hành trình cũng không nói một câu. Hai mươi phút sau, hai người đến bệnh viện Hải Thụy rồi cùng nhau đi vào bên trong.
Mạnh Lễ ngựa quen đường cũ đi đến cửa sổ VIP đăng ký, lại dẫn Liễu Nhứ cùng lên tầng tám. Sau khi vào phòng khám, Mạnh Lễ ngồi trên ghế, bác sĩ hỏi anh:  "Anh Mạnh, tuần này, sức khỏe của anh có cải thiện không?"
Mạnh Lễ nói: "Có chuyển biến tốt một chút, lúc bị phụ nữ dùng miệng, cứng một lần, nhưng không kéo dài, khoảng một phút, lập tức mềm xuống.”
Bác sĩ gật đầu: "Đây là chuyện tốt, đã cứng lên, chứng minh anh Mạnh khi bị kích thích, vẫn có phản ứng. Chỉ là bởi vì nguyên nhân nào đó, phản ứng bị cản trở, cho nên hiệu quả hiện ra không đạt yêu cầu, chỉ cần tiếp tục điều trị, anh Mạnh rất nhanh sẽ khôi phục."

Mạnh Lễ nói thêm: "Hôm qua khi tôi có cứng ba phần, lại bị phụ nữ này dùng gối đập vài cái, sau đó lập tức mềm nhũn nằm sấp xuống, sau đó dù phụ nữ dùng tay sờ cũng không có phản ứng gì."
Bác sĩ ngạc nhiên: "Anh Mạnh, dương vật của anh có bị tổn thương lần nữa không? Điều này rất ảnh hưởng đến việc điều trị, sẽ làm trầm trọng thêm bóng ma trong tim anh. Nếu dương vật bị tổn thương vài lần nữa, cho dù chữa khỏi, thời gian về sau chuyện phòng the sẽ không kéo dài, hy vọng anh Mạnh chú ý nhiều hơn một chút, không thể để nó bị tổn thương lần nữa."
Ánh mắt Mạnh Lễ liếc nhìn Liễu Nhứ phía sau, ám chỉ: "Tôi luôn không thể ngăn cản ai đó tiếp tục tiến hành thương tổn về thể xác đối với tôi, làm phiền bác sĩ giúp đỡ khuyên nhủ cô ấy.”




 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận