Chương 12: Rối loạn cương dương (1)
Rèm cửa được kéo ra, bác sĩ nam và Mạnh Lễ một trước một sau đi ra.
Bác sĩ nam ngồi trở lại chiếc ghế của mình, cầm bút lên, viết kết quả chẩn đoán lên hồ sơ bệnh án: Dương vật bị thương do bị cắn, dẫn đến rối loạn cương dương, hoàn toàn không có phản ứng với các loại kích thích đến từ thế giới bên ngoài, chẩn đoán bước đầu là chứng rối loạn cương dương mức trung.
Bác sĩ nam viết xong, ngẩng đầu lên nhìn Mạnh Lễ, nói: "Anh Mạnh ạ, trường hợp này của anh là bị rối loạn cương dương mức trung, cần phải tiến hành trị liệu bằng thuốc và cả vật lý trị liệu nữa. Tôi đã kê đơn cho anh ở đây rồi, anh xuống lầu nộp phí xong là có thể đến lầu hai lấy thuốc. Những loại thuốc này đều là uống một ngày ba lần, anh Mạnh cứ làm theo lời dặn dò của tôi là được, một tuần sau lại tới đây chẩn đoán lại lần nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Còn về phần vật lý trị liệu thì cứ tiến hành ở nhà là được, lúc bình thường anh Mạnh có thể tiến hành việc âu yếm với bạn gái của mình, dựa vào đó để kích thích cơ thể. Hoặc là xem một vài bộ phim mà anh yêu thích để kích thích thị giác của bản thân. Ngoài ra, anh cũng có thể tiến hành việc tẩm bổ cơ thể bằng thực phẩm, ăn nhiều đồ ăn có tác dụng bổ thận tráng dương, còn có, hàng ngày phải chú ý thả lỏng, đừng có mệt mỏi quá mức, cũng đừng tạo áp lực quá lớn cho chính mình."
Bác sĩ nói xong, đột nhiên quay đầu nhìn sang Liễu Nhứ đang đứng phía sau Mạnh Lễ, nói: "Còn cô đây, một phát cắn của cô lúc đó đã gây ra ám ảnh tâm lý không hề nhỏ cho anh Mạnh. Nguyên nhân dẫn đến chứng rối loạn cương dương của nam giới, ở mức độ nào đó, có liên quan rất lớn tới mặt tâm lý. Nếu như ám ảnh tâm lý nghiêm trọng thêm thì bệnh tình cũng sẽ nghiêm trọng theo, dễ dàng hình thành chứng rối loạn cương dương mức độ nặng, đến lúc đó thì không dễ gì chữa khỏi như bây giờ nữa đâu.
Cô là bạn gái của anh Mạnh, lúc bình thường nên khích lệ và động viên anh ấy nhiều hơn, trong chuyện phòng the phải chủ động một chút, phối hợp với anh ấy tiến hành trị liệu thường xuyên hơn, như vậy thì ám ảnh tâm lý của anh ấy mới từ từ biến mất, dần dần rồi cũng sẽ hồi phục lại như thường thôi."
Nghe bác sĩ nói những lời này, Liễu Nhứ kinh ngạc trợn tròn mắt, cô dùng ngón tay chỉ chỉ vào người mình, lại chỉ chỉ Mạnh Lễ, lắp ba lắp bắp nói: "Bác sĩ à, anh hiểu lầm rồi, tôi không phải... Tôi với anh ta không phải là..."
Vừa khéo, lúc này đơn thuốc đã được in ra, Mạnh Lễ nhận lấy đơn thuốc và hồ sơ bệnh án, anh nói lời cảm ơn với bác sĩ xong, một tay kéo lấy cổ tay của Liễu Nhứ, cứ vậy kéo cô đi ra ngoài cửa.
Liễu Nhứ vừa đi vừa ngoái đầu lại giải thích với bác sĩ: "Bác sĩ ơi, tôi... Tôi không phải là bạn gái của anh ta..."
Bác sĩ chỉ cho rằng bọn họ là cặp đôi trẻ đang hờn dỗi nhau mà thôi, vậy nên cũng không nói thêm điều gì nữa.
Ra khỏi phòng khám, hai người cùng nhau đi thang máy xuống tầng một để nộp phí.
Liễu Nhứ nhìn thân hình cao lớn vạm vỡ của Mạnh Lễ, ánh mắt không kiềm chế được mà rơi vào bộ phận nào đó dưới háng của anh, cô vẫn không tin rằng người đàn ông này vậy mà lại không thể cương lên được nữa.
Cô ấp úng, nhỏ giọng hỏi anh: "Anh Mạnh này, anh đúng thật là không thể cương lên được nữa hả?"
Mạnh Lễ nhét hồ sơ bệnh án vào tay Liễu Nhứ, sau đó nhướng mày liếc cô một cái: "Bác sĩ chẩn đoán xong rồi nói vậy, nếu cô không tin thì có thể tự mình dùng tay thử xem."
Dùng tay?
Liễu Nhứ vừa nghe Mạnh Lễ nói muốn cô dùng tay sờ, hai má của cô đã đỏ ửng cả lên, vội vàng nói: "Tôi tin, tôi tin."
Cô nhìn bàn tay mình một cái, chỉ sợ Mạnh Lễ sẽ đột nhiên tóm lấy tay của cô rồi đặt vào dưới háng của anh nên đã vội vàng rụt tay lại, chắp về sau lưng.
Mạnh Lễ liếc cô một cái, cũng không nói gì nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra, hai người đi đến cửa nộp phí VIP để nộp phí.
Cửa này ít người, không cần phải xếp hàng.
Mạnh Lễ đẩy đơn thuốc với thẻ khám bệnh vào ô cửa sổ, nhân viên làm việc vừa quẹt thẻ, gõ bàn phím máy tính một lúc, các loại chi phí đều đã được tính xong xuôi đâu vào đấy.
Liễu Nhứ kéo khóa chiếc túi đeo bên hông ra, đang chuẩn bị lấy tiền để trả thì nữ nhân viên với chất giọng êm dịu rõ ràng đã mở mic nhắc nhở: "Tổng cộng là năm mươi nghìn chẵn, ngài muốn thanh toán bằng tiền mặt hay là quẹt thẻ ạ?"
"Cái gì cơ?" Liễu Nhứ vừa mới lấy thẻ ngân hàng ra đã ngây ngẩn cả người, cô khó có thể tin được mà cất lời hỏi: "Cô nói lại lần nữa, là bao nhiêu tiền cơ?"
Nữ nhân viên nọ lại nhắc lại một lần nữa: "Tổng cộng là năm mươi nghìn chẵn, thưa cô, cô muốn thanh toán bằng tiền mặt hay là quẹt thẻ ạ?"
Liễu Nhứ méo mồm, một bộ dạng như sắp òa khóc tới nơi, cô kéo kéo tay áo của Mạnh Lễ, nhỏ giọng nói: "Anh Mạnh ơi, đắt quá, tôi không đem đủ tiền."
Đôi mày của Mạnh Lễ cũng không thèm nhíu lấy một cái, anh rũ mắt nhìn Liễu Nhứ: "Trong thẻ của cô có bao nhiêu tiền?"
"Ba... Ba mươi nghìn." Liễu Nhứ xòe ra ba đầu ngón tay.
"Có mỗi ba mươi nghìn mà cô đã muốn chữa khỏi bệnh cho tôi ấy hả?"
Ánh mắt của Mạnh Lễ lộ rõ vẻ khinh thường, nói: "Tôi cảm thấy mình vẫn nên đi theo trình tự luật pháp cho chắc ăn thì hơn."
Chú thích:
(1) Rối loạn cương dương (tiếng Anh: Erectile dysfunction) là một rối loạn chức năng tình dục ở nam giới, có biểu hiện là dương vật không đủ cương cứng lên được trong quá trình giao hợp. Hay nói cách khác độ cương cứng của dương vật không đủ để tiến hành cuộc giao hợp một cách trọn vẹn[1]. Liệt dương là mức độ cao nhất của rối loạn cương dương. (Theo Wikipedia)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...