Tác giả: Mộc Lan Trúc.
Editor: wingwy.
==============
Mèo đen lớn cùng gấu trắng cãi lộn ầm ĩ.
Mèo mun nói, ràng buộc của hắn với Minh Hữu sâu nhất, là ứng cử viên thích hợp nhất được dùng phép thoái hóa.
Hơn nữa trên đùi hắn có vết thương, sau khi thoái hóa vừa lúc có thể làm thực nghiệm đối chiếu.
Gấu trắng lớn nói, thân thể của hắn tốt nhất, bị thương nhẹ nhất, lần đầu tiên làm thực nghiệm, tất nhiên phải chọn hắn.
Hai thú nháo lộn liền nổi lên đánh nhau.
Mèo đen lớn vung măng cụt, gấu trắng vung vuốt gấu, pặc pặc pặc pặc điên cuồng quơ tròn, giống như hai vị cao thủ võ lâm đang so chưởng.
Minh Hữu định khuyên can, lại bị mèo đen cùng gấu trắng dùng ánh mắt siêu hung dữ uy hiếp, chỉ có thể co lại một bên, ôm sói xám lớn run lẩy bẩy.
Sói xám cũng run bần bật.
Y tính vọt vào cuộc chiến, sau khi bị mèo đen cùng gấu trắng lớn hợp lực đánh một hồi đã bị quăng ra.
Minh Hữu ngồi trên thảm ôm đầu sói của sói lớn, sói lớn nằm nhoài trên đùi Minh Hữu chân trước ôm thắt lưng của cậu, vẻ mặt của một người một sói như đang rút lui một cách sợ hãi bất lực cực kỳ đáng thương.
Mèo đen cùng gấu trắng lớn “quạt” nhau hồi lâu, không dùng dị năng không dùng răng cắn, sức mạnh hai người ngang nhau không phân thắng bại, cuối cùng đều mệt đến mức ngồi tê liệt trên mặt đất le đầu lưỡi thở hồng hộc, giống như hai tấm thảm lông thở hổn hển.
Minh Hữu vỗ vỗ đầu của sói xám, sói xám lớn lập tức vô cùng có tinh thần mà đứng thẳng dậy, một đôi mắt màu quả quýt tràn ngập vẻ nóng lòng muốn thử.
“Đừng có nhào lên.” Minh Hữu nhìn ra ý nghĩ của sói lớn, vội ngăn cản nói: “Coi chừng Đại Bạch đóng băng cậu.”
Đuôi sói xám lớn lập tức rũ xuống.
Đúng nha, dù gấu lớn không còn sức lực, vẫn còn dị năng mà.
Y đến lúc nào mới có thể đánh bại gấu trắng lớn, trở thành vua của tộc đàn đây?
Minh Hữu bước qua, sờ sờ lỗ tai của hai bé bự đáng yêu thở hổn hển tê liệt trên mặt đất: “Tui đề nghị để Đại Hắc thử trước.
Đại Hắc là cộng sự đầu tiên của tui, quả thực tín nhiệm giữa hai chúng ta sâu nhất.
Đại Bạch yên tâm, phép thoái hóa nếu thất bại chỉ là không có hiệu quả mà thôi, sẽ không tổn thương tới Đại Hắc.”
Ánh mắt đen nhánh của gấu trắng lớn nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu nhạt của Minh Hữu trong chốc lát, sau một lúc lâu, hắn xoay mặt, nhắm mắt lại nói: “Đã biết, tôi tin tưởng cậu.”
“Cảm ơn Đại Bạch!” Minh Hữu đút khối dinh dưỡng khôi phục thể lực cho mèo mun cùng gấu trắng lớn, sói xám lập tức củng vào lòng ngực Minh Hữu, đuôi đung đưa nhanh như sắp đứt.
Tui cũng muốn tui cũng muốn! Nước miếng của sói lớn gần như chảy ra.
“Được, ai cũng có.” Minh Hữu nghĩ thầm rằng, dù sao một ngày chỉ có thể ăn mười khối, giờ ăn nhiều hơn một khối, lát nữa lại ăn ít một khối.
Đề mục toán số thay đổi thất thường hay sáng bốn chiều ba, với chỉ số thông minh hiện giờ của sói lớn, đoán chừng tính không được.
“Ta phối hợp với cậu kiểu sao.” Ăn hết khối dinh dưỡng, Arthur liền hoạt bát lên.
Cái đuôi của hắn quấn quít lấy thắt lưng của Minh Hữu, vẻ mặt vô cùng đắc chí.
Hắn đã nói rồi, Minh Hữu nhất định sẽ chọn hắn.
Minh Hữu nói: “Tin tưởng tui là đủ rồi.”
Arthur nâng chân sau lên đạp lỗ tai một cái: “Chỉ thế này?”
Minh Hữu gật đầu: “Tuy rằng thời gian chúng ta gặp nhau không dài, nhưng tui tin rằng độ sâu ràng buộc không liên quan đến thời gian.
Chúng ta qua sự chỉ dẫn của vận mệnh, vượt qua vô số ngân hà cùng thời gian mới gặp được nhau.
Xác suất xảy ra kỳ tích vô hạn này đã chạm đến mức số 0, đủ để chứng minh ràng buộc của chúng ta.”
Gấu trắng lớn với vẻ mặt không chút thay đổi vươn vuốt gấu gãi gãi tai.
Tiểu Hữu cái gì cũng tốt, chỉ có điều hay phát biểu mấy tuyên bố trẻ trâu làm gấu ta xấu hổ không thôi.
Hiện giờ hai vuốt sau của hắn đã đào thủng sàn nhà, gần như đào ra hai căn nhà với bốn phòng ngủ một phòng khách rồi.
Arthur híp lại đôi con ngươi mèo, bày ra nụ cười đần độn đúng tiêu chuẩn hổ, hiển nhiên chẳng những không cho rằng lời thoại của Minh Hữu trẻ trâu xấu hổ, ngược lại còn vô cùng hưởng thụ.
Arthur nâng măng cụt: “Đúng vậy!”
Minh Hữu gặp hắn, đúng thật là xuyên qua vô ngàn thời gian cùng ngân hà không thể đếm được, là kỳ tích có xác suất vô hạn chạm đến ngưỡng số 0.
Chưa bao giờ có ai như Minh Hữu hợp với sở thích của mình như vậy, cho dù là người anh trai chăm sóc hắn lớn lên hay gấu đần trưởng thành cùng hắn cũng không phải!
Minh Hữu cũng vươn tay, cầm chặt vuốt mèo của mèo đen lớn lông xù, hai người nhìn chăm chú vào nhau, trong mắt giống như có hai ngọn lửa đang bùng cháy.
===========.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...