Sau Khi Phát Hiện Bí Mật Của Kẻ Mà Ai Cũng Chê FULL


Editor: DiênĐôi môi đỏ mọng của Bạch Du nhả ra hai chữ: "Quỳ xuống."
Bùi Cảnh không nói năng gì, thuận theo mà quỳ gối trên sàn nhà, quần tây vốn tương đối rộng rãi trở nên căng chặt, giữa háng có cây hàng dựng thẳng cực kỳ rõ ràng.
Bạch Du liếc nó, nâng chân còn đi giày dùng sức dẫm xuống.
Đối phương rên ra tiếng nhưng vẫn không nói gì.

Hắn biết rõ bản thân không hề chống cự lại sự đụng chạm của Bạch Du, thậm chí chỉ cần cậu chạm vào hắn, hôn hắn thôi là hắn đã cứng rồi, giống như chó đực bị đánh dấu luôn trong tình trạng động dục.
Vì vậy, hắn ngoan ngoãn đón nhận trừng phạt.
Mũi chân Bạch Du đè lên một khối gồ lên, cười châm chọc: "Đúng là hạ tiện, cứng đến chảy nước."
Đế giày cứng cáp chậm rãi ma sát quy đầu, Bạch Du nhịn không được mà thở dốc nhưng vẫn không hó hé gì.
"Nói, chó hoang thích được chủ nhân giẫm dương v*t." Bạch Du ác miệng nói, "Ngẩng đầu lên, nhìn tôi, nói."
Nam sinh bị chà đạp thân dưới ngẩng đầu, hai mắt ửng đỏ, lặp lại lời của Bạch Du.
Bạch Du lại bảo hắn nói rất nhiều lời cợt nhả khó nghe, hắn cũng một mực làm theo không cãi lại.
"Ha, tôi thật muốn cho đám người luôn cảm thấy cậu là kẻ không dính bụi trần nhìn thấy cậu bây giờ."
Trong lòng thoải mái hơn chút, Bạch Du đá rơi giày nhưng vẫn không thu lại bớt sức lực, giẫm mạnh lên dương v*t như phát tiết hết cảm xúc tiêu cực trong lòng, ngay cả hai hòn cũng không buông tha.

Cậu quan sát chăm chú, vừa lòng nhìn vẻ nhẫn nhịn chịu đựng của hắn, nghe tiếng thở dốc hỗn loạn chật vật.

"Bị giẫm thế này có sướng không? Hả?"
"Quả nhiên là thứ dương v*t hèn mọn, rộng chân ra tí nữa, kêu to vào."
Tiếng thở khó nén của đối phương quanh quẩn bên tai, gan bàn chân chợt ướt át dính dớp.

Bạch Du nâng chân lên, nhìn thấy nơi đũng quần trở nên đậm màu, nhếch môi: "Bị giẫm mà cũng bắn được, Bùi Cảnh, cậu có thấy mình dâm đãng không?"
Nơi đó vẫn không mềm xuống mà giữ nguyên trạng thái gồ lên đáng sợ, Bạch Du bảo Bùi Cảnh cởi quần nhưng không cởi hết mà chỉ đủ để dương v*t vừa mới bắn tinh thò ra.
"Bùi Cảnh, cậu có biết bây giờ cậu giống gì không?"
"Giống trai bao khoe hàng cho người ta đùa bỡn."
Nam sinh bị làm nhục không hề thấy giận mà chỉ hỏi: "Vậy cậu có muốn chơi tôi không?"
Bạch Du ngừng một chút rồi cười như không cười: "Tôi muốn kiểm tra hàng trước."
Bùi Cảnh cũng không ngại tinh dịch còn dính lại, cậu dùng ngón chân cọ lên thân gậy, bình luận: "Chiều dài cũng tạm, cũng thô đấy, nhưng mà gân xanh nhiều quá, tôi không thích."
Đoạn, lại hỏi: "Phải xử nam không? Nhìn màu sắc không giống lắm."
Bùi Cảnh mím môi, trả lời: "Không phải."
Bạch Du dẫm lên hai tinh hoàn nặng trĩu: "Thế thì tiếc quá, tôi không thích đồ dơ."
Đối phương chợt ngẩng đầu, nhìn cậu gắt gao: "Tôi không dơ."
"Không dơ, rất sạch sẽ..."
Bạch Du ngẩn người, cười lạnh: "Không phải xử nam mà còn nói không dơ à?"
Cậu tiếp tục dâm loạn hai hòn nọ: "Nơi này đã bắn vào ai khác chưa?"
Mắt hắn đen như mực: "Không có người khác."
Bạch Du "à" một tiếng, mũi chân chạm lên xương mu, chỗ ấy có lông cu lưa thưa, không dài lắm nhưng vừa đen vừa cứng, đâm người cực kì.
"Chỗ này đâm ngứa quá." Bạch Du đá đá, "Tôi không thích."
"Có thể cạo sạch."
Bạch Du trợn mắt: "Cạo xong không phải còn châm chích hơn à?"
"Thôi, tôi không hài lòng, cậu đi tìm người khác đi."
Bùi Cảnh vẫn đang quỳ trên sàn, nửa trên chỉnh tề còn nửa dưới thì cực kì lôi thôi, quần tây nhàu nhĩ tuột xuống, dương v*t sưng cứng trào dịch, cực kì dâm đãng.
"Có dùng tốt hay không, chỉ nhìn thôi thì không thể biết được." Bùi Cảnh nói, "Ít nhất phải dùng mới biết."
Bạch Du chống tay lên giường ngả người ra sau, lười nhac nói: "Ồ, dùng thế nào?"
Bùi Cảnh đứng dậy, quỳ lâu như vậy mà hắn chẳng hề mệt mỏi, đi hai bước tới trước mặt Bạch Du, nắm lấy đùi cậu kéo người sát lại, hông sát hông.

Hắn nhìn thẳng vào mắt Bạch Du, ngón tay kéo quần cậu xuống, kề dương v*t vào.

"Phải dùng như thế này."
dương v*t đâm thẳng vào lỗ nhỏ không hề giảm xóc, lập tức lấp đầy hoa huy*t, đi vào toàn bộ.

Bạch Du vươn dài cổ, môi đỏ bật hơi, hai chân tự động quấn lên eo hắn.
"A...!thì ra, phải dùng...!dùng như thế này ư..."
Bùi Cảnh thúc eo ra vào, nắm lấy hai chân trắng nõn của cậu, gần như dốc ngược cậu lên.

côn th*t ép căng hoa huy*t tới tận cùng, mỗi lần rút ra như lôi cả thịt huyệt bên trong cùng ra, âm đế đáng thương ngã trái ngã phải.

Vẻ mặt Bùi Cảnh dịu dàng hơn, vươn tay an ủi nó, vừa cắm vừa xoa.
"Ưm ưm...!a..."
Như để chứng minh mình "dùng tốt", Bùi Cảnh không hề ngừng nghỉ một giây nào, mạnh mẽ tấn công, ngón tay ấn thành vết đỏ trên chân cậu, dương v*t cắm đến đối phương run rẩy, đâm sâu lút cán vào huyệt nhỏ non mềm, lông mu vừa bị ghét bỏ cũng hung hăng đâm môi lớn môi nhỏ, đâm tới độ Bạch Du chỉ biết ưm a rên rỉ.
Bùi Cảnh đứng làm cậu, Bạch Du trở tay nắm lấy ga giường, nhắm mắt, nghe được Bùi Cảnh hỏi: "Dùng tốt không?"
Cậu cắn môi không trả lời, lỗ nhỏ bên dưới bị cắm đầy, khoái cảm cuồn cuộn không ngừng hết đợt này tới đợt khác, vậy mà Bùi Cảnh vẫn tiếp tục hỏi: "Dùng tốt không? Bảo Bảo, ha..."
Hắn kéo Bạch Du lên, mặt đối mặt ôm cậu rồi cúi đầu hôn môi, sau đó chợt bị tát một cái, tiếng bốp vang dội.
Bùi Cảnh quay mặt đi, kéo lấy cái tay vừa tát mình, hôn lên lòng bàn tay cậu.

Bạch Du rút tay ra, mạnh miệng nói: "Cậu chỉ là một tên trai bao, hẳn nên kêu tôi là chủ nhân mới phải.

Cái dương v*t này...!cũng chỉ như thế."
Bùi Cảnh rũ mắt: "Vâng, chủ nhân."

Bạch Du còn chưa kịp phản ứng lại thì đột nhiên bị lật người bế lên, lưng dính vào ngực hắn, hai chân bị ôm sát vào ngực, toàn bộ cơ thể bị ôm chặt rồi dập mạnh xuống dương v*t dựng đứng.
"A! A! Bùi Cảnh!..."
Bùi Cảnh hôn tai Bạch Du, thì thầm gọi chủ nhân bên tai cậu, bên dưới thì dốc hết sức lực tấn công, vừa nhấc cậu dập xuống vừa thẳng lưng thúc eo lên trên, cắm sâu không tưởng.

Bạch Du bị làm tới chảy cả nước mắt, cậu thấy mình như một cái cốc thủ dâm, bị Bùi Cảnh tùy ý sử dụng, đã vậy hắn còn một bộ thực tôn kính, gọi cậu là chủ nhân, hỏi cậu hắn chịch vậy đúng chưa, có sướng không, muốn làm như thế nào.
Bạch Du cảm tưởng như sắp ngã gục, nói không ra tiếng, chỉ có thể trở tay ôm cổ Bùi Cảnh.

Nơi giao hợp nhầy nhụa, chất lỏng chảy ra nhỏ xuống sàn tích thành vũng nhỏ.

Bạch Du thấy hình như cả phòng trọ đang rung lắc, Bùi Cảnh vẫn đang hỏi cậu dùng có tốt không, như thể chỉ cần cậu nói không là hắn sẽ đè cậu xuống đất chơi chết cậu.
"Ưm! Ư....!tốt, tốt lắm...!ha...!sắp, sắp rồi...!tôi muốn bắn..."
Lúc này Bùi Cảnh mới thả chân Bạch Du ra, chuyển sang thế ôm em bé, cắm vào từ phía sau, liên tục đâm vào hoa tâm, đưa cậu lên đỉnh.
Bạch Du sướng đến trợn trắng mắt, cả người ưỡn ra trước, ngón chân co quắp, hét chói tai phun trào, dâm dịch ướt nóng chảy tong tong như nước tiểu.

Trong lúc mơ màng, cậu thấy bên tai nóng lên, sau đó là giọng Bùi Cảnh: "Tôi chỉ thích cậu, Bảo Bảo, không có người khác.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui