Edit: An Ju
“Hóa ra, lúc cậu còn sống thì đã biến thái như vậy rồi, tôi còn tưởng rằng là do cậu làm nhiều nhiệm vụ xuyên nhanh nên mới bắt đầu biến thái như thế cơ? Chậc chậc ~ ” Hệ thống chứng kiến Hạ Tử Minh càng ngày càng trở nên méo mó trong nhận thức, càng ngày càng trở nên điên cuồng mà chép miệng lấy làm lạ.
So sánh ra thì nó còn cảm thấy ký chủ vốn đã khiến cho mình cảm thấy rất biến thái thực ra đã trở nên bình hường hơn trước đây nhiều rồi.
Đây nhất định là ảo giác của nó thôi.
Hạ Tử Minh lại cười khẽ: “Đồng ý, đồng ý, tôi chưa từng phủ nhận sự méo mó và biến thái trong nhận thức.
”
Hệ thống nhìn thấy Hạ Tử Minh đột nhiên hiểu ra đôi chút vì sao Hạ Tử Minh trước đây lại khinh bỉ, xem thường, thậm chí là châm chọc, nói móc ra miệng đối với một số khách hàng ủy thác yếu đuối, vô năng.
Uất mà không tranh, oán tại bất hạnh.
Sau khi mạnh mẽ, bản thân có lớp vỏ cứng rắn bảo vệ chính mình rồi, thấy những khách hàng yếu đuối, vô năng sinh lòng mong nhớ với những người không yêu mình, Hạ Tử Minh giống như nhìn thấy bản thân mình trước kia cũng yếu đuối, hy vọng xa vời người khác có thể cứu vớt chính mình, mang đến ánh sáng cho mình, đối với một bản thân như vậy, Hạ Tử Minh hoàn toàn chối bỏ và căm ghét.
Đây cũng là nguyên nhân lúc ban đầu hắn chế giễu và mỉa mai tình yêu với hi vọng xa vời đối với Cố Sâm của Lệ thái tử.
Trong mắt Hạ Tử Minh nhận thức méo mó, người nếu không vì mình, không thể tự cứu mình, đối với những người làm tổn thương mình vẫn ôm khát vọng hòa hợp chính là biểu hiện thấp hèn, không đáng để đồng tình… Hắn sẽ không đồng tình, thậm chí còn cảm thấy là do đối phương vô dụng, tự chuốc vạ vào thân.
Bản thân Hạ Tử Minh không thể phủ nhận sự cố chấp và méo mó của mình.
Trải qua trận chiến mô phỏng này, sự hận thù giữa Hạ Tử Minh và Giang Trạch Thịnh lại tăng thêm một bậc, gần như đến độ nước lửa bất dung, không đội trời chung.
Khác với tình trạng trước đây là Hạ Tử Minh đơn phương đối phó, gây rối Giang Trạch Thịnh, Giang Trạch Thịnh đối với hắn lại xem như không nhìn thấy, thờ ơ bàng quan, việc tồi tệ lần này Hạ Tử Minh làm ra giống như thật sự đã chọc vào Giang Trạch Thịnh, Giang Trạch Thịnh cũng bắt đầu đối đầu, đánh trả lại Ha Tử Minh, không còn giống một tượng đất không biết cáu giận nữa…
Bọn hắn trở thành kẻ địch kỳ phùng địch thủ chân chính.
Giữa hai bên hoàn toàn phá vỡ thể diện, không cách nào duy trì được sự hài hòa giả tạo, gặp mặt ắt có phân tranh.
Vì sự đối đầu của Giang Trạch Thịnh, cuộc sống của Hạ Tử Minh khó sống hơn nhiều, đi được rất nhiều bước, mỗi bước đi đều như đi trên băng mỏng, nhưng hắn lại chẳng vì như vậy mà cảm thấy khổ não và hối hận, trái lại vì sự công kích của Giang Trạch Thịnh đối với hắn mà cảm thấy phấn khích và ý chí chiến đấu sục sôi…
Hắn cực kỳ phấn khích bản thân xé rách được vẻ mặt giả tạo, chẳng có lấy một biểu tình kia của Giang Trạch Thịnh.
Giang Trạch Thịnh đau khổ là hắn thấy vui…
Sau khi Hạ Tử Minh thành công hóa giải một âm mưu do Giang Trạch Thịnh và Đảng Cải Cách sau lưng hắn mang đến cho hắn, thậm chí còn từ bị động trở thành chủ động tính kế được Giang Trạch Thịnh, Hạ Tử Minh rất vui vẻ, hắn thậm chí còn uống chút rượu, đặc biệt chạy đến trước mặt Giang Trạch Thịnh khiêu khích hắn: “Giang thiếu sao lại hạ thủ lưu tình như vậy, đối với tôi nhẹ nhàng như vậy, dù là ra tay đối phó lại giống như nhẹ nhàng đưa đầu vào rọ cho tôi vậy? Nếu không phải là biết rõ ân oán giữa Giang thiếu và tôi, tôi gần như còn cho rằng Giang thiếu đây là đang yêu thầm tôi, không nỡ động vào tôi cơ đấy? Ha ha ~”
Giang Trạch Thịnh tính toán không thành lại còn bị tính kế ngược lại, trước mặt Hạ Tử Minh nhiều lần chịu nhục, vẻ mặt nhất thời khó coi vô cùng.
“Cảm ơn món quà của Giang thiếu, tôi rất thích… Nhưng, Giang thiếu cho dù thích tôi cũng vô dụng, tôi lại rất ghét Giang thiếu đấy.
” Hạ Tử Minh mỉm cười nhìn vẻ mặt khó coi của Giang Trạch Thịnh, ghét sát tai hắn thấp giọng thầm thì.
Giang Trạch Thịnh không nói một lời, chỉ đẩy Hạ Tử Minh ra một chút khoảng cách.
Hạ Tử Minh không đồng ý thả hắn: “Đùa chút mà thôi, vẻ mặt Giang thiếu cần gì phải khó coi như thế? Sẽ không phải là thật sự tin lời tôi nói vừa rồi đấy chứ, thích tôi sao? Ha ha.
”
Giang Trạch Thịnh nghe hắn nhắc tới chuyện vừa rồi, sắc mặt không nén được lại trở nên khó coi.
Hạ Tử Minh nhìn vẻ mặt khó coi của hắn, trong lòng nảy sinh một cảm giác thích thú biến thái, chỉ để lại lời như vậy, dùng lời nói để kích Giang Trạch Thịnh, liền cười lớn bỏ đi.
Sự tổn thương, quấy nhiễu, dằn vặt lẫn nhau giữa bọn hắn không biết đã tồn tại bao nhiêu năm rồi…
Có điều, đáng nhắc tới chính là Hạ Tử Minh thân là kẻ thù chính trị bất luận tổn hại Giang Trạch Thịnh thế nào cũng đều chưa từng để lộ ra ngoài bí mật lớn nhất của Giang Trạch Thịnh là hắn mắc rối loạn lưỡng cực và rối loạn nhân cách phân liệt mức độ nhẹ, lấy đó để đả kích và tổn hại Giang Trạch Thịnh rồi tranh công với Đảng Công Bình.
Hắn biết, dùng chiêu này nhất định có thể đâm thẳng ngay vào tim Giang Trạch Thịnh, nhưng hắn lại không và cũng coi thường cách này.
“Đây coi như là trả lại hắn lúc đó ngăn cản những người khác của Đảng Cải Cách dạy dỗ tôi đi, tôi và hắn đây cũng coi là quân tử đấu nhau.
Không tồn tại những dạng hành động tiểu nhân tà đạo.
” Hạ Tử Minh lúc đó giữ bí mật của Giang Trạch Thịnh trong lòng, nói như vậy với chính mình.
Hắn thân là thành viên Đảng Công Bình, không tiết lộ bí mật lớn nhất của cháu ngoại nguyên soái Đảng Cải Cách với đối thủ khác của Giang Trạch Thịnh ở Đảng Công Bình, mà lại chọn giữ bí mật thay cho Giang Trạch Thịnh.
Hạ Tử Minh tuy là người của Đảng Công Bình, nhưng vì chuyện nhà họ Hạ và rất nhiều đứa con những gia tộc lớn của Đảng Công Bình từng ức hiếp, hành hạ hắn, hắn lại không hoàn toàn trung thành với Đảng Công Bình, đặc biệt là sau khi đám thiếu niên ác bá lớn lên cũng trở thành những thành viên trụ cột của Đảng Công Bình rồi, hắn coi thường bọn chúng, khinh miệt bọn chúng, nhưng không có nghĩa là không muốn báo thù bọn chúng.
Hạ Tử Minh tự nhận mình là có thù tất báo, quả thực là không thể coi là người tốt được.
Đối với những người từng ức hiếp hán, ai hắn cũng không muốn tha… Tạm thời không động bọn chúng, gây sự với chúng, chỉ là vì hắn chưa có năng lực đó mà thôi.
Hạ Tử Minh ngoài mặt tận hiến cho Đảng Công Bình, đối với người lãnh đạo Đảng vô cùng trung tâm, là một con chó trung thành hữu dụng nhất mà các gia tộc lớn Đảng Công Bình huấn luyện ra, nhưng trong bóng tối hắn lại thông qua người bạn trên mạng CHENG gia tộc thuộc Đảng Cải Cách, chưa từng gặp mặt ngoài đời, tiết lộ không ít âm mưu to lớn và kế hoạch mà Đảng Công Bình dùng để đối phó với Đảng Cải Cách cho Đảng Cải Cách, sau khi trưởng thành, tần suất liên lạc giữa hắn và CHENG cũng rất ít, một khi nói chuyện đều liên quan đến âm mưu và chính sách của Đảng Công Bình…
Gia tộc của CHENG ở Đảng Cải Cách khả năng địa vị không thấp, sau khi Hạ Tử Minh và hắn tán gẫu liên quan đến chính trị, hắn liền mã hóa một cách tinh vi.
Cuộc trò chuyện giữa hai người giống như cuộc gặp gỡ của thế giới ngầm, cực kỳ bí mật.
Đến khi Đảng Công Bình bị lật đổ, bản ghi lại cuộc nói chuyện của Hạ Tử Minh và CHENG vẫn không bị người thứ ba biết đến.
Mãi đến sau khi Đảng Công Bình sụp đổ, lãnh đạo Đảng Công Bình mới biết hóa ra là con chó bên cạnh mà mình cho là trung thành đang bán đứng mình.
Nhìn Đảng Công Bình kinh ngạc, lập kế hoạch, âm mưu nhiều lần không thể thành hình, Hạ Tử Minh cố ý mượn sự nghi ngờ trong nội bộ Đảng Công Bình đang có gian tế, có người đang thầm trao đổi với đảng Cải Cách, bán đứng Đảng Công Bình của lãnh đạo Đảng, dùng một chút thủ đoạn dẫn dắt mối nghi mầm tai họa này đến những gia tộc của đám thiếu niên từng ức hiếp, hành hạ hắn…
Những thiếu niên từng bắt nạt hắn đều là những gia tộc nhỏ nương nhờ Đảng Công Bình để đi lên, bản thân chẳng có năng lực gì lớn, nên con cháu thế hệ sau được bồi dưỡng ra mới có loại đạo đức như thế.
Lãnh đạo một khi đã sinh ra nghi kỵ với bọn chúng, không một gia tộc nào trong chúng là không có những việc xấu xa, bẩn thỉu, rất nhanh đã gặp vận họa lớn, gia tộc bị lật đổ.
Thấy những gia tộc của đám thiếu niên từng bắt nạt hắn, khoe khoang ta đây hơn người một bậc bị lật đổ, ba mẹ người lớn trong nhà ngồi tù, tài sản của bản thân bị tịch thu hết toàn bộ, bộ dạng không nhà để về, còn thảm bại hơn mình năm đó… Trong lòng Hạ Tử Minh liền cảm thấy sảng khoái vô cùng…
Xuất thân không thể quyết định số mạng của một người, thứ có thể quyết định số mạng chỉ có chính mình.
Người cười sau cùng mới là người thắng…
Bọn chúng là bị đổ oan sao?
Đúng vậy, nhưng thế thì sao, cho dù không bán đứng Đảng Công Bình, ngầm đổi chác với Đảng Cải Cách, thì chuyện xấu xa mà những gia tộc này làm cũng chẳng hề ít, trên tay cũng không biết đã nhuộm đẫm bao nhiêu máu tươi.
Đây đều là báo ứng!
Hạ Tử Minh không quan tâm, có những suy nghĩ hời hợt như vậy.
Hợp đồng hôn nhân giữa Hạ Tử Minh và Giang Trạch Thịnh là vào năm Hạ Tử Minh 24 tuổi, Đảng Công Bình và Đảng Cải Cách vì một số hành động mang quy mô lớn của Đảng Liêm Tuyển mà quyết định bỏ đi hiềm khích trước đây, tạm thời hợp tác… Không có bạn bè mãi mãi, cũng không có kẻ địch mãi mãi, chỉ có lợi ích mãi mãi, vì để củng cố và một số lợi ích trao đổi qua lại của liên minh, Đảng Công Bình đề xuất với Đảng Cải Cách về phương án song phương có thể liên hôn, nhằm đảm bảo sự chắc chắn của liên minh và chứng tỏ thành ý việc song phương liên minh.
Hạ Tử Minh lúc đầu biết đến chuyện này cũng vẫn luôn nhìn chuyện này một cách bàng quan, chờ lời hồi đáp từ phía Đảng Cải Cách.
Đảng Cải Cách vì liên minh mà đồng ý liên hôn cũng nằm trong dự tính của Hạ Tử Minh, nhưng hắn không ngờ đến là bên phía Đảng Cải Cách lại đề xuất hắn làm đối tượng liên hôn với Đảng Cải Cách của Đảng Công Bình…
Mà người được lựa chọn liên hôn với hắn bên phía Đảng Cải Cách là —– Giang Trạch Thịnh.
Điều này đặc biệt vượt ngoài dự tính của Hạ Tử Minh, hắn chưa từng nghĩ đến Đảng Cải Cách lại hi vọng để hắn liên hôn, hắn và Giang Trạch Thịnh… Thế còn Giang Trạch Thịnh thì sao?
Gia tộc của Giang Trạch Thịnh ở Đảng Cải Cách có địa vị cao như thế, hắn sẽ đồng ý sao?
Sẽ đồng ý quyết định hoang đường này của hai vị lãnh đạo Đảng sao?
Trong lòng Hạ Tử Minh ngổn ngang trăm bề, trăm sự không thể giải thích.
Không bao lâu sau khi hắn biết được tin này, thủ lĩnh Đảng Công Bình và nhà họ Hạ đã thay hắn đồng ý yêu cầu liên hôn của Đảng Cải Cách, quyết định hắn là người liên hôn, thậm chí còn chưa từng thông báo trước cho hắn một tiếng.
Hạ Tử Minh tuy luôn được thủ lĩnh trọng dụng nhưng hắn đến cùng cũng chỉ là một cô nhi không có gốc, trong nội bộ Đảng Công Bình hắn vẫn là người không hề có quyền lên tiếng và quyền được quyết định.
Đối với quyết định để hắn làm người liên hôn của thủ lĩnh và nhà họ Hạ —- hắn chỉ có thể lựa chọn tuân theo.
Đêm trước khi Hạ Tử Minh kết hôn, đã xảy ra một chuyện khiến Hạ Tử Minh không thể ngờ tới.
Đó chính là đại thiếu gia Hạ Hi Dương nhà họ Hạ lại một mình kéo hắn ra ngoài bày tỏ tình ý với hắn, rồi đề xuất ý kiến muốn dắt Hạ Tử Minh đi bỏ trốn.
Ánh mắt Hạ Hi Dương lúc nhìn hắn nóng rực, phát ra sự bốc đồng và ánh sáng rực—–
Đó là ánh mắt kiềm nén tình ý nồng cháy của người thanh niên trẻ.
Hạ Tử Minh không biết hắn có suy nghĩ như vậy từ khi nào, hắn chỉ vô cùng tàn khốc và vô tình để lại cho Hạ Hi Dương một câu: “Anh dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ bỏ trốn cùng với người đã từng gọi tôi là con hoang, kêu tôi cút đi hả? Huống hồ mục đích ban đầu gia đình người đó dắt tôi tới đây còn là để tôi làm một bình máu di động cho em trai của người đó?”
Hạ Tử Minh hận nhà họ Hạ, hận từng con người ở nhà họ Hạ.
Sau khi trong tay mình có chút quyền lực, Hạ Tử Minh đã bắt đầu điều tra thân thế của mình rồi, hắn muốn biết vì sao ba mẹ hắn lại không cần hắn, bỏ mặc hắn, nhưng tra thế nào cũng không tra được kết quả, mãi đến khi ngẫu nhiên nhìn thấy một tấm ảnh của chị dâu đã chết của Hạ Khôn Sơn, Hạ Tử Minh phát hiện ra mình vậy mà lại giống người phụ nữ trong ảnh đến 7 phần, lại thêm nhóm máu gấu trúc quý giá của bà… Hắn mới có phần hơi nghi ngờ về xuất thân của bản thân, rồi lại tìm một phương hướng điều tra mới…
Sau khi tra ra được mình đích xác là con cháu nhà họ Hạ, là con trai duy nhất của anh trai quá cố của Hạ Khôn Sơn, Hạ Tử Minh mới biết mọi chân tướng, hóa ra hắn vốn là người nhà họ Hạ, là Hạ Khôn Sơn vì muốn đoạt quyền mà âm mưu giết chết ba mẹ hắn một cách tàn nhẫn… Hạ Khôn Sơn và Phương Vân chính là thủ phạm biến hắn thành cô nhi, chịu số mệnh thê thảm như vậy.
Hắn vốn cũng có ba mẹ, trưởng thành trong tình yêu thương.
Từ đó về sau, Hạ Tử Minh liền hận Hạ Khôn Sơn và từng người trong nhà họ Hạ thấu xương, hắn thề sẽ báo thù cho ba mẹ, nhưng hắn lại không phải là đối thủ của Hạ Khôn Sơn, không có đủ thực lực đối kháng với Hạ Khôn Sơn, vì vậy hắn chỉ có thể nhẫn nhịn, cho dù biết được chân tướng cái chết của ba mẹ, hắn cũng vẫn giả như không biết, sống chung với một nhà Hạ Khôn Sơn như thường.
Hạ Tử Minh biết rõ chỉ có khi mình mạnh lên, mới có thể trả thù cho ba mẹ, vì vậy hắn vẫn kiên trì nỗ lực không ngừng để mình mạnh lên.
Sau khi biết Giang Trạch Thịnh đồng ý kết hôn với hắn, Hạ Tử Minh cũng không có bất cứ kháng cự, đấu tranh nào, nghe lời đồng ý kết hôn với Giang Trạch Thịnh.
“Nhận thức chính trị của Giang thiếu cao thật đấy, lại có thể tàn nhẫn với ban thân, vì mục đích chính trị mà kết hôn với kẻ thù không đội trời chung từ trước tới giờ của mình, quả thực khiến người ta khâm phục.
” Sau khi nhận giấy đăng ký kết hôn, Hạ Tử Minh giọng điệu mang vẻ trào phúc đâm Giang Trạch Thịnh một cái.
Giang Trạch Thịnh không nói không rằng, chỉ im lặng nhìn hắn.
Hai người cứ như vậy bắt đầu cuộc hôn nhân trong sự trào phúng, thờ ơ, xa cách của Hạ Tử Minh suốt 8 năm trời.
Hạ Tử Minh nói với hệ thống rằng hắn và Giang Trạch Thịnh từng ngủ với nhau rồi, nhưng kỳ thực trong cái cọc hôn nhân này, cơ hội để hắn và Giang Trạch Thịnh sinh ra những sự gần gũi xác thịt chỉ có hai lần, mà hai lần đó đều là sau khi uống rượu say…
Đại đa số thời gian bọn họ đều là ân oán đối nhau, không đội trời chung, hai bên xa cách.
Bọn họ tuy kết hôn rồi, nhưng vòng quan hệ thượng lưu của cả nước Z đều biết vợ chồng bọn họ là mỗi người phụ thuộc những đảng phái khác nhau, nước lửa bất dung, nói là bạn đời thì thà nói là kẻ thù hận không thể ép đối phương vào chỗ chết còn giống hơn.
Nhưng về mặt pháp luật, Hạ Tử Minh không có người thân khác, Giang Trạch Thịnh từ đó lại trở thành gia đình, được định nghĩa là người thân thân cận nhất của hắn…
Hôn hân của bọn họ rất hời hợt, rất lạnh nhạt.
Hắn không yêu Giang Trạch Thịnh, Giang Trạch Thịnh cũng không yêu hắn.
Hạ Tử Minh không biết Giang Trạch Thịnh vì sao lại đồng ý kết hôn với hắn, hắn biết Giang Trạch Thịnh khác vơi hắn, đối với hôn nhân của chính mình, Giang Trạch Thịnh có quyền lực chọn.
Hắn chỉ đang nghĩ, sau khi hắn chết Giang Trạch Thịnh sẽ không cảm thấy gì đâu nhỉ, đồng ý kết hôn với hắn một cách vô tâm cũng giống như lúc thấy hắn chết không cứu vậy?
Thậm chí, Giang Trạch Thịnh có thể còn thở phào một hơi, cảm thấy không cần phải đối chọi với hắn, không được sống yên như vậy nữa?
Hạ Tử Minh không biết, giống như hắn không biết sau khi não hắn tử vong, Giang Trạch Thịnh thân là thân nhân duy nhất sẽ chọn để hắn sống cuộc sống người thực vật hay là rút dây thở của hắn, để hắn chết đi hoàn toàn vậy.
Đối với người như Giang Trạch Thịnh, hắn mãi vẫn không hiểu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...