Ngay khi "người nghe tin" vừa đăng lên, không chỉ diễn đàn bùng nổ mà cả khối mười một cũng vỡ tổ!
Bạch Kiều có người mình thích? Còn học ở A13?
Vậy phải đi xem!
Người có thể khiến cho hạng nhất đếm ngược thành hạng nhất toàn khối nhất định là nhân vật huyền thoại hơn cả huyền thoại!
Cô nàng kia chắc chắn phải có làn da trắng trẻo xinh đẹp, chân dài miên man, khí chất tuyệt vời, là nữ thần trong trường!
Rất nhiều người "hâm mộ" tìm đến, muốn nhìn thấy phong thái của người đó, nhưng không tìm ra mục tiêu, chỉ có thể ngồi chờ bên ngoài lớp học.
A13 có tổng cộng 36 học sinh, tỉ lệ nam nữ là 2:1, nữ sinh cũng chỉ có 12 người, rất dễ dàng sàng lọc.
"Có phải mấy cô nàng trong góc đó không?"
"Trong góc......!Có hai người đẹp nhưng hình như Bạch Kiều chưa từng nói chuyện với hai người đó!"
"Vậy có phải người ngồi phía trước kia không? Buộc tóc đuôi ngựa đó, khí chất không tệ."
"Còn có người ngồi trước Bạch Kiều, Chúc Lạp Lạp đó, cô ấy rất nổi tiếng trong lớp."
"......"
Tiếng thảo luận ngoài cửa vo ve như con ruồi cuối hè, cơn buồn ngủ của Du Chiêu hoàn toàn bay biến.
Hắn bị phiền không chịu được, đứng dậy đi đến cửa sau "rầm" một tiếng đóng cửa lại.
Rõ ràng hắn đang tức giận, mấy người đứng nhìn ở cửa sau sững sờ một lúc sau đó ngượng ngùng bỏ đi.
Đuổi "con ruồi" đi rồi, bực bội của Du Chiêu cũng không bị giảm đi.
Hắn nghiêng đầu nhìn về người nào đó đang chìm đắm giải đề không quan tâm đến "thế giới bên ngoài"......!Nếu anh thích người nào đó, ngươi đó nhất định phải học rất giỏi.
Không hiểu sao Du Chiêu có hơi thất vọng.
Bạch Kiều không có người mình thích, thân là người mỗi ngày ngồi cùng bàn, mỗi đêm ở cùng phòng nên Du Chiêu biết rất rõ.
Hắn cũng biết, không phải Bạch Kiều đột nhiên cố gắng.
Vì sao lại giả vờ? Có lẽ có quan hệ với gia đình của anh.
Anh biết cha mình vượt quá giới hạn từ lúc nào?
Cha ở bên ngoài nuôi một đứa con riêng nhỏ hơn mình một tuổi, Bạch Kiều biết những mỗi ngày nên ăn vẫn ăn, nên ngủ vẫn ngủ, không có bất kì cảm xúc khác thường nào.
Nếu nói ảnh hưởng lớ nhất việc có con riêng này đến anh chính là khích lệ anh cố gắng tiến lên.
Anh hóa bi phẫn thành động lực, cho đến tận bây giờ vẫn không lười biếng.
Nếu như không phải thiếu thông minh, cũng chỉ có thể nói tâm lý quá cứng cáp!
Du Chiêu cảm thấy anh có khả năng rất lớn là thiếu thông minh!
Nếu không thì sao ngay mặt mình dính bẩn cũng không biết?
Không biết sao anh lại để một vết mực đen dính lên mặt, Du Chiêu không nhịn được đưa tay, muốn lau đi thay anh.
Nhưng tay anh còn chưa đến gần, người kia đã vô cùng cảnh giác nghiêng đầu.
Bạch Kiều ngây người nhìn hắn, một lúc lâu sau mới hỏi: "Sao thế?"
Bàn tay giơ giữa không trung của Du Chiêu cứng đờ, mặt không đổi sắc nói: "Nhìn mặt cậu đi."
"......"
Bạch Kiều không hiểu gì, lấy điện thoại làm gương soi thì thấy vết mực trên mặt.
"Cảm ơn nha......" Anh lấy khăn ướt lau mặt sạch sẽ, lúc quay đầu nói cảm ơn, người nhắc nhở anh đã nằm xuống bàn học, trên đỉnh đầu phảng phất dòng chữ "Chớ làm phiền."
......!Được rồi, lại ngủ nữa.
Bạch Kiều lắc đầu, tiếp tục vùi đầu giải đề.
Tương tác ngắn ngủi giữa hai người bị người khác nhìn thấy hết.
Hà Kiêu vốn dĩ chỉ vô tình ngẩng đầu lại đúng lúc nhìn thấy hình ảnh Du Chiêu thâm tình chăm chú nhìn Bạch Kiều, thậm chí còn muốn làm một chút hành động mập mờ lại bị người nào đó không hiểu phong tình bóp chết trong trứng nước.
Cảnh tượng như vậy phối hợp với topic hot nhất trên diễn đàn, sắc mặt Hà Kiêu lập tức trở nên hơi kỳ lạ.
Cái này gọi là trên có chính sách, dưới có đối sách.
Không cho vây xem bên ngoài lớp học, bọn họ còn có diễn đàn!
Ngay dưới bài viết học bá nghịch tập kia, vốn có người phàn nàn mình đi điều tra bị Du Chiêu phát hiện đuổi đi, nhưng qua một số người có đầu óc bay cao bay xa, chủ đề hoàn toàn lệch hướng.
Có người nghi ngờ, bọn họ rõ ràng đi xem người yêu của Bạch Kiều, tại sao Du Chiêu lại phát cáu?
......!Có gì đó là lạ!
[Tui thấy bọn mình đi lộn hướng rồi!]
[Theo như quan sát, mấy đứa con gái ở A13 không ai nhận được ưu ái của Bạch Kiều cả, tui nghĩ là tin tình báo sai rồi!]
Thấy có người hoài nghi, "người nghe tin" luôn nằm vùng trong bài viết lên tiếng giải thích cho mình: [Tin tình báo chắc chắn chính xác! Chính tai tôi nghe thấy Triệu Lộ nói lúc tôi đi nộp bài tập.]
[Có khi nào nghe nhầm không, không chừng không phải A13 mà là lớp khác?]
[Không thể nào, hôm nay chủ nhiệm hai lớp cùng nhanh cạnh tranh muốn đào Bạch Kiều về lớp mình nhưng bị Bạch Kiều từ chối, cậu ta kiên quyết ở lại A13.]
[Không phải nói vì yêu phấn đấu sao? Nếu người cậu ta thích ở A13 thì cần gì phải liều mạng như vậy?]
[Mấy người sao hiểu được, thì vì thích người học ở lớp học kém nên Bạch Kiều mới phải giấu dốt để chắc chắn sau khi chia lớp không phải xa người mình thích, bây giờ cậu ta đạt được mục đích của mình rồi thì cần gì giấu diếm nữa!]
......
......
Cách giải thích này max điểm!!
Bởi vì thích phải người học không tốt cho nên cố ý thi lệch để được học chung lớp!
Lo lắng hiện tại bị loại bỏ, hăm hở cố gắng tiến lên đoạt hạng nhất toàn khối, còn từ chối chuyển lớp!
Trâu bò quá!
Vì yêu cẩn trọng từng bước, vừa có thể ở bên cạnh người mình thích, vừa có thể nghịch tập!
[Cuối cùng ai may mắn thế? Càng phân tích tui càng muốn biết đáp án!]
[Ai biết sau khi chia lớp Bạch Kiều ở gần ai nhất không?]
Nếu là người mình thích, vậy chắc chắn sẽ muốn tiếp cận!
Có người ở A13 nặc danh trả lời: [Từ sau khi chia lớp đến nay Bạch Kiều ngày nào cũng học tập, căn bản không nói chuyện với ai nhiều lắm, quá lắm là bàn trước bàn sau và bạn cùng bàn.]
[Nếu muốn nói thân thiết với ai nhất thì chắc chắn là Du Chiêu đó! Tôi thấy ngày nào Bạch Kiều cũng mua đồ ăn sáng cho Du Chiêu, lúc về ký túc xá cũng lẽo đẽo theo sau Du Chiêu......]
Mấy câu phía sau vừa chua vừa thối, bị những người trong bài viết xem nhẹ, chỉ tiếp thu nữa đoạn đầu.
[Cậu ấy......!Không phải thích Du Chiêu ấy chứ?]
......
......
Bài viết lần nửa yên tỉnh.
Mấy phút sau, có người nói: [Không phải không thể!!! Từ đầu tui đã nói có thể bọn mình đi lộn hướng rồi mà!!]
Ai quy định con trai nhất định phải thích con gái?
Mấy dấu chấm than biểu đạt tâm tình kích động.
[Thích Du Chiêu á? Không phải bọn họ quen nhau sau khi chia lớp sao? Tui thấy người ngồi trước cậu ấy có khả năng hơn mà?]
[Đúng rồi đó, lớp mười Chúc Lạp Lạp đã học chung với Bạch Kiều rồi, quan hệ tốt lắm!]
[Tới tới tới! Đánh cược đánh cược! Tới vote đi nào!]
[……]
Bên trong bài viết xuất hiện một cái bỏ phiếu: Người Bạch Kiều thích là?
A: Du Chiêu
B: Chúc Lạp Lạp
C: Học tập
D: Những người khác
Khu bình luận tràn ngập chữ cái, cũng tiến hành một cuộc tranh luận.
Trong đó phiếu bầu cho A là nhiều nhất.
[ Du chiêu đồng ý cho Bạch Kiều ở cùng ký túc xá, quan hệ của hai người chắc chắn không đơn giản!]
[Mỗi ngày mua bữa sáng, có lần buổi sáng đến lớp muộn vì đi mua thuốc cho Du Chiêu, như vậy còn chưa rõ ràng nữa hả?]
[Tui nói nè, lần nghỉ sau khi thi tháng hồi bữa tui thấy Du Chiêu với Bạch Kiều ăn cơm với nhau ở một quán ăn nhỏ!]
[Tui thấy Bạch Kiều với Du Chiêu đi mua đồ ăn sáng một lần nữa đó!]
[Mua đồ ăn sáng thì có gì lạ? Bạn bè cũng có thể đi chung mà!]
[Trọng điểm là từ khi khai giảng lớp mười cho đến nay cậu ta có đi mua bữa sáng trong trường đâu!]
[……]
Kết quả bỏ phiếu, đáp án A thắng lợi!
Hà Kiêu vừa lướt đến bài viết này, ngẩng đầu lên nhìn thấy cảnh tượng hai người "thân mật", tâm trạng thế nào có thể tưởng tượng......
Không hiểu sao anh thấy hưng phấn, chụp màn hình nội dung bài viết, gửi đến nhóm Wechat ba người!
Du Chiêu không lướt diễn đàn nhưng dù sao cũng phải đọc Wechat chứ nhỉ?
Sau khi gửi tin nhắn xong, khóe miệng anh cong lên cười hề hề.
Chỉ là anh đùa ác nhưng không chờ được người trong cuộc trả lời, ngược lại là một thằng nhóc khác nhận được tin nhắn cấp tốc xuất hiện, đẩy cửa Du Chiêu bị Du Chiêu đóng lại ra: "Trời ơi, anh Chiêu ơi, ngày nghỉ cậu mời người ta đi ăn cơm sao không mời tôi!"
"......"
"......"
Đang trong thời gian ăn tối, A13 vốn rất ồn ào vì sự xuất hiện của Trịnh Mãn Ân lập tức lạnh ngắt như tờ.
Du Chiêu cau mày nhìn về phía cửa sau.
Hà Kiêu đưa tay che mặt không biết phải làm sao......!Mất mặt quá!
Sao anh không gửi tin nhắn riêng cho Du Chiêu? Hiện tại anh thu hồi tin nhắn còn kịp không?
Bạch Kiều cũng bị giọng của cậu làm giật mình, nhìn ra ngoài cửa, nghĩ: Trước đó vẫn không nhận ra, hiện tại nghe Trịnh Mãn Ân gào to "anh Chiêu"......!Thật sự là bệnh tuổi dậy thì!
Theo như anh biết, đi ăn cơm chung với Du Chiêu vào ngày hôm đó chỉ có một mình anh.
Cho nên đang xảy ra chuyện gì vậy?
【 Lên diễn đàn trường học đi, có bất ngờ lớn đó!】
"......"
Bạch Kiều bình tĩnh không để mắt để nhóc xấu hổ ngoài cửa, lấy điện thoại trong ngăn bàn ra lên diễn đàn, sau khi lướt một hồi, kỳ dị nghĩ: Sức tưởng tượng của mấy người này bay cao bay xa ghê!
Hệ thống tràn đầy phấn khởi: 【 Có cảm nghĩ gì không?】
"Có."
【 Nói.】
"Độ hot của Du Chiêu càng lúc càng cao, không phải dễ dàng hấp dẫn nữ chính hơn sao?"
【 Cảm nghĩ của cậu là cái này? 】
"Không thì sao?"
【 Cậu với Du Chiêu bị ship cp! 】
【 Phiếu bầu cho hai người là cao nhất! 】
【 Cậu không có cảm nghĩ gì khác nữa sao? 】
Bạch Kiều: "Cái này có thể có cảm tưởng gì? Không phải ship cp thôi sao? Có ship cũng không thành."
Dù sao lúc trước anh ship cp cũng không thành!
Nhị Bát bị phân tích của Bạch Kiều làm khuất phục, thở dài nói: 【 Vậy cậu nghĩ người vẫn luôn đứng đầu bảng danh nhân có khả năng không làm nữ chính chú ý sao?】
Bạch Kiều giật mình nói: "Có lý ha!"
"Vậy tôi không có cảm nghĩ gì khác."
Nhị Bát: 【……】Muốn mắng người.
Một người một hệ thống "sóng ngầm mãnh liệt", Du Chiêu cuối cùng cũng đuổi Trịnh Mãn Ân về lớp của mình.
Trong nhóm Wechat, Trịnh Mãn Ân còn đang tủi thân lên án.
Dốc Lòng Thoát Giàu Làm Nghèo: anh Chiêu cậu đổi thay rồi, mời cơm cũng không mời tôi, mặc dù Bạch Kiều cũng là anh em nhưng mà tôi không phải mới là anh em tốt nhất của cậu sao? Có phải cậu không yêu tôi nữa không......
Du Chiêu không có sức giải thích.
Ngày đó ăn cơm cũng không phải hắn mời cơm!
Không thèm để ý nữa, Du Chiêu tắt điện thoại ngẩng đầu.
Vẻ mặt của các học sinh trong lớp khâc nhau nhưng không thể nghi ngờ đều nhìn hắn.
Trong lòng những người khác nghĩ: Du Chiêu ăn cơm không gọi Trịnh Mãn Ân với Hà Kiêu, đi ăn cơm riêng với Bạch Kiều......
Cp bọn họ ship quả nhiên là real!
Du Chiêu không hiểu bọn hắn đang nghĩ gì, nhưng sau khi chứng kiến Trịnh Mãn Ân láo nháo một trận, hắn biết mình tìm được đáp án ở đâu.
Hắn mang theo mục đích điều tra mở điện thoại lên lần nữa, nhấn vào diễn đàn trường học.
[…].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...