Sau Khi Ở Chung Cùng Ảnh Đế FULL


Mạc Lương Tuấn liên tục bị bóc phốt trong nhiều ngày liên tiếp.

Dù cho gã mang tội lỗi chồng chất thì cuối cùng chuỗi ngày bóc phốt cũng đến hồi kết.

Một tuần sau, khi tài liệu bóc phốt bị khui hết, mọi người dần mất hứng thú với Mạc Lương Tuấn.

Mỗi khi ai đó nhắc đến gã, người ta cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, mắng vài ba câu.
Danh tiếng của cuộc thi sau vụ việc này cũng bị tổn hại nghiêm trọng.

Nhà tài trợ từng hợp tác nhiều năm có dấu hiệu thoái vốn.

Khoản lợi nhuận bị thiệt hại lớn khiến ban tổ chức cuộc thi không thể coi thường.

Việc khôi phục uy tín và danh dự là nhiệm vụ chính mà ban tổ chức quan tâm.
Để lấy lại uy tín, ban tổ chức cuộc thi cũng phải trả giá đắt.
Họ không chỉ thành lập cơ quan giám sát để giám sát việc thẩm tra nhằm tìm ra nhân viên có hành vi vi phạm, mà còn đặc biệt mở ra mục tố cáo ẩn danh trên website chính thức của mình.

Một khi có người bị tố cáo, họ sẽ đưa ra thông báo trên mạng.
Hành động cải cách mạnh mẽ của ban tổ chức cuộc thi đã thu hút giới truyền thông.

Cư dân mạng cũng nhìn ra được kế hoạch thay đổi của ban tổ chức.

Nhưng cho dù là bị ép hay tự mình chủ động cải cách thì ban tổ chức và quần chúng ăn dưa đều quên mất vị quán quân tài năng đáng thương, người đã bị cướp mất vòng nguyệt quế.
Có lẽ trong tiềm thức mọi người đều nghĩ rằng người tài không gặp thời này chỉ nhận được một chút tiền an ủi, hoặc họ nghĩ oan khuất năm xưa được rửa sạch đã là niềm an ủi lớn nhất với người đó.
Rốt cuộc, người kia cũng chỉ là một nhân tài bất đắc chí.

Bất đắc chí mang ý nghĩa không có danh tiếng và tầm thường, có lẽ người đó hiện tại chỉ làm công việc đi 9 về 5(1), bị khoản tiền trả góp mua nhà đè oằn lưng.

Người đó có lẽ cũng thuộc tộc người đi làm phổ thông.

Đề tài duy nhất mọi người nói đến anh ta thời điểm này chỉ là một tiếng thở dài thương tâm, thậm chí là tâm lý xem kịch vui hoặc cười trên sự đau khổ của người khác, “Thật đáng tiếc.”
(1) Đi 9 về 5
Nhưng cho dù như vậy cũng không có nghĩa là anh ta không nhận được sự chú ý, dù sao người tài năng gặp vận rủi cũng đáng để người ta coi trọng nhìn bằng hai con mắt cùng vài tiếng than thở.
Chân muỗi cũng là thịt, luôn có các phóng viên báo lá cải nào đó tìm cách phơi bày những thông tin mà các tờ báo lớn coi thường để tạo sự chú ý.
Một lần đào tin tức này lại mang về kết quả kinh ngạc, mấy phóng viên lau mắt kính hai lần mới dám khẳng định nhân tài chính là Thẩm Lật, cho nên không cần nói cũng biết họ kích động và hưng phấn nhường nào.
Sau một tuần, Thẩm Lật lại lên hot search.

Lần này không phải về những thông tin hư cấu như bao nuôi, các loại tẩy chay gay mà là chủ đề: Thẩm Lật, Tồn Phong Linh Hồn.
Đề tài tự mang BGM(2) chính là tiếng tát vào mặt.
(2) BGM
@Bát Ca [V]: Không ai phát hiện ra nhân tài nhỏ bé đáng thương bị Mạc Lương Tuấn đánh tráo bản thảo thiết kế chính là @Lật Tử sao? Thẩm Lật chính là ví dụ cho câu, anh đây không xuất đầu lộ diện, nhưng truyền thuyết về anh thì ở khắp giang hồ! Trâu bò trâu bò! [Ảnh] [Ảnh]

: Mấy người vĩnh viễn sẽ không biết @Lật Tử sẽ làm được những gì ngoài nấu ăn, làm hoa nghệ thuật, làm vườn, điêu khắc, cầm kỳ thi họa…
: Trời! Năm đó Lật Tử giành được hạng nhất không phải chỉ mới 22 tuổi sao! Tự hào về Lật Tử của mình quá, cũng thương cho Lật Tử.

Tuổi còn trẻ mà đã gặp phải đả kích như vậy.

Nhưng anh ý không từ bỏ hoàn toàn mà thay vào đó lại ẩn cư ở nông thôn.

Nhìn anh sống vui vẻ như vậy em cũng thấy mừng cho anh! Lật Tử giỏi nhất! Tốt nhất! Dù ai nói anh là gà cay, chúng em vẫn yêu anh!
: Chắc nhiều người còn chưa hiểu Mạc Lương Tuấn lấy đi cái gì.

Mặc dù tính công bằng của cuộc thi thiết kế quốc tế RUH không tốt lắm, nhưng sức ảnh hưởng và tầm nhìn của nó lại rất rõ ràng.

Do đó để nhận được hạng nhất của cuộc thi quốc tế này thì tài năng chắc chắn không thể nghi ngờ.

Trong lịch sử cuộc thi RUH, quán quân trẻ tuổi nhất cũng chỉ mới 20 tuổi, người đó chính là người đứng đầu ngành thời trang – Carmela.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn với Mạc Lương Tuấn thì lúc đó Lật Tử nhận giải thưởng này cũng chỉ mới 21 tuổi, cũng trở thành người nhận giải trẻ nhất trong vòng mười năm trở lại đây.

Tên khốn kia có lẽ đã phá hỏng một huyền thoại.
(3) Chú thích
: À, nếu anh ta thực sự có tài năng và kiên trì thì dù có bị cướp mất danh tiếng thì vẫn sẽ trở mình được, chứ không phải làm một con rùa rụt cổ ở nông thôn dưới vai một food blogger vớ vẩn.

Người nhu nhược hèn nhác lãng phí tài năng như vậy càng đáng ghét, còn không bằng chó.
: Ha ha chó cắn chó, vốn đang thấy quán quân đáng thương, không ngờ đó lại là con chó Thẩm.

Tự dưng tâm tình lại thấy thoải mái đến khó giải thích.
Tuy anti fan vẫn nhảy nhót nhưng mọi người cũng không thể phủ nhận tài năng của Thẩm Lật.
Mà từ trước đến giờ người ta thường khoan dung với các nghệ sĩ, đối với các tài năng trong làng thời trang lại càng bao dung nhiều hơn, bởi vì người quá tài hoa thường khó che đậy một số khuyết điểm của mình.

Hơn nữa, nhiều nhà thiết kế nước ngoài nổi tiếng, thậm chí là người sáng lập của nhiều thương hiệu thời trang đều là người đồng tính hoặc song tính.

Mọi người đều biết rõ sự tình, lại thêm thân phận nhà thiết kế che lấp, thái độ của cư dân mạng với việc come out của Thẩm Lật càng bao dung hơn.
Nhưng điều này vẫn chưa đủ.
Thẩm Lật chưa bao giờ xuất hiện trong làng thời trang kể từ cuộc thi năm đó.

Mọi người thậm chí còn đồn đoán Thẩm Lật có phải là một tài năng đã hết thời không, có người còn suy đoán Thẩm Lật làm con rùa rụt cổ ở nông thông như một food blogger là hành vi tự giận chính mình.
Nhưng rất nhanh sau đó có người phản bác rằng Thẩm Lật luôn đảm nhiệm vị trí nhà thiết kế trong cửa hàng của A Dương.

Các mẫu thiết kế của anh rất được hoan nghênh.
Anti fan nghe vậy thì cười đến rụng răng, một thiên tài lưu lạc suốt nửa thế kỷ chỉ làm nhà thiết kế cho một cửa hàng quần áo có vinh quang không?
Nếu là người khác, sự tình phát triển đến hiện tại cũng không có cách nào phất lên, nhưng Thẩm Lật lại là người may mắn.

Chỉ một ngày sau khi cư dân mạng tranh cãi ầm ĩ, nhà thiết kế thiên tài nhận giải lúc chỉ 20 tuổi, hiện là người đứng đầu giới thời trang – Giáo hoàng Carmela, đã đăng một đoạn nội dung lên mạng xã hội gây náo động.
: Một người bạn cũ của tôi đã mang theo bản phác thảo thiết kế đến gặp tôi sáng nay và nói rằng cô ấy muốn mở thương hiệu cá nhân cho một người bạn trẻ.

Cô ấy không biết làm như vậy có mang lại cho bạn trẻ kia một chút tự tin không hay vẫn là sự đả kích với cậu ấy.

Vì lý do này nên cô ấy đến xin ý kiến của tôi.

Khi tôi mở bản phác thảo thiết kế, tôi đã bị sốc! Chúa ơi! Tôi gần như bị sốc đến không nói thành lời.

Những đường nét đẹp đẽ, màu sắc kỳ dị và táo bạo.

Tư duy đột phá.

Một tâm hồn tuyệt vời.

Đây là một nhà thiết kế thiên tài! Tôi đã nói như này:
“Bạn còn chần chừ gì nữa? Tôi tin rằng nhà thiết kế trẻ này sẽ còn vươn xa trong lĩnh vực thời trang, tôi tin thương hiệu này sẽ trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới.”
Sau đó, khi tôi biết được thân phận của người bạn trẻ, tôi đã cảm thấy rất tiếc nuối vì tôi là một trong những giám khảo vào thời điểm đó.

Sự áy náy đã tạo động lực cho tôi và khiến tôi muốn nói một câu với nhà thiết kế trẻ kia.

Tác phẩm của cậu ấy bây giờ so với năm đó càng hấp dẫn tôi hơn.

Cậu ấy không nên vì chuyện đó mà rời khỏi giới thời trang.

Việc đó sẽ rất đáng tiếc.
Một tác phẩm xuất sắc như này thì ai có thể nhẫn tâm nhìn nó không có cơ hội ra mắt chứ? [Ảnh]
Bức ảnh là một bản thảo thiết kế một chiếc váy dạ hội lộng lẫy, thanh lịch.

Đúng như lời Carmela nói, những đường nét tuyệt vời, những gam màu lạ và táo bạo, tư duy bay bổng, tâm hồn tuyệt đẹp.

Không người phụ nữ nào có thể nén được sự kinh ngạc trước vẻ đẹp này.
Mà ở góc dưới bên phải có một chữ ký hấp dẫn người xem.

Đó là chữ ký đẹp đẽ và mạnh mẽ, Thẩm Lật, năm 201x tháng x ngày x.
Nhìn thời gian thì chính là một năm trước.
Sau khi có người dịch lời của Carmela sang tiếng Trung và đăng lên Weibo, đám người ném đá Thẩm Lật hoàn toàn im lặng như thể chưa từng tồn tại.
Nhưng người hâm mộ lại kích động vạn phần.

: A a a a! Bộ váy đẹp quá! Thật muốn có một bộ! Thương hiệu cá nhân! Thương hiệu cá nhân! Lật Tử, anh có nghe thấy tiếng hô của em không?!
: Bạn cũ của Giáo hoàng muốn mở thương hiệu riêng cho Lật Tử là ai? Xin hỏi đó là ông chủ nào? Tôi luôn có cảm giác Lật Tử không đơn giản, đến Giáo hoàng mà cũng nói giúp cho anh ta!
: Anti fan đâu? Không phải nói hết thời sao? Đích thân Giáo hoàng vả mặt đây, xin hỏi mặt có đau hay không?
Người hâm mộ Thẩm Lật cuối cùng cũng có cơ hội trở mình.

Anti fan lúc này á khẩu không trả lời được.

Một chủ đề khác về Thẩm Lật lại lên vị trí đầu hot search.
#Lai lịch của food blogger nhỏ Thẩm Lật ở nông thôn là gì?#
Người khơi ra đề tài này vẫn là Lỗ Nghị, anh ta đã đăng một bài blog, nhưng dù không tạo được bọt nước lớn gì nhưng dần dần vẫn đưa tới sự chú ý của các blogger lịch sử.
Mạng lưới kết nối của những người đam mê lịch sử rất lớn.
Sau khi đọc Weibo mà anh ta đăng, một số trưởng lão trong giới lịch sử cau mày phát hiện sự việc không đơn giản.

Dù chỉ bằng ảnh cũng không thể xác định được sự thật nhưng Lỗ Nghị sẽ không đập phá bảng hiệu, điều này cho thấy Thẩm Lật này không đơn giản.
Vì vậy thuận theo Weibo của Lỗ Nghị, họ tìm đến Weibo của Thẩm Lật, sau khi đào sâu lại phát hiện ra nhiều chuyện không thể tin nổi.
Các blogger lịch sử này có những sở thích khác nhau và những nghiên cứu khác nhau.

Cái này gọi là ngành nghệ thuật có những chuyên môn riêng.

Trong họ có người đặc biệt yêu thích tranh chữ, có người đặc biệt yêu thích đồ sứ, người lại yêu thích tranh sơn thủy, người thích tranh chim chóc hoa lá.

Có người nghiên cứu đồ sứ thời nhà Thanh, một số lại hiểu rõ hơn về thời nhà Minh.
Sau khi nhóm người này mò vào Weibo của Thẩm Lật, họ có thể phát hiện ra nhiều thứ mà một mình Lỗ Nghị không thể phát hiện được.
Vì vậy, vừa xem một cái đã thấy người này thật ghê gớm.
Bình cắm hoa Thẩm Lật dùng giống hệt cái bình nung thời kì Tuyên Đức.
Ái chà chà, tranh chữ này sao lại giống với bút tích của nhà thư pháp lớn thời Tống, Du Điền.
Ôi mẹ ơi, bức tranh thủy mặc này là phong cách của Thẩm Ký Vân tiên sinh.

Mấy vị blogger lịch sử hợp lại liệt kê.

Những đồ vật xuất hiện trên Weibo của Thẩm Lật hiếm khi là đồ hiện đại, chủ yếu là đồ cổ.

Bởi vì nhìn qua ảnh có nhiều khác biệt nên nhiều người trong số họ không phân biệt được, nhưng cũng có một hai món đồ có thể nhìn ra được.
Tuy nhiên, trước tiên không nói chuyện thật giả, cứ coi tất cả là giả đi.

Nếu trong nhà một người có nhiều đồ mô phỏng đồ cổ chất lượng cao như vậy chứng tỏ trong nhà này có người hiểu về đồ cổ, và đủ tài chính để mua những thứ này.

Phải biết giá của đồ giả cổ cũng không thấp, ai lại cố tình mua hàng giả, chủ yếu đều hướng về tác phẩm thật…
Suy nghĩ kỹ càng thêm sợ hãi.
Cần bao nhiêu tiền mới sưu tầm được nhiều đồ cổ như vậy, đã thế còn thản nhiên bày trên bàn sáng loáng như thế.

Trời ơi, không thể tưởng tượng nổi, nghĩ cũng không dám nghĩ, thật đáng sợ…
Có người xem trò vui không chê lớn chuyện, trực tiếp @Lật Tử rồi nói ra phân tích của mình một cách chi tiết.

Sau đó, người này còn hỏi Thẩm Lật đây có phải là bình hoa sen cổ dẹt vạn thọ màu xanh trắng thời Tuyên Đức không.
Lúc đó, Thẩm Lật nhìn thấy cái @ này thì dở khóc dở cười, chỉ đáp: Giả.
Vị blogger lịch sử kia cũng trả lời đầy ẩn ý: À, nếu anh nói như vậy thì chắc chắn là như vậy.
Liên tiếp sau đó, một số blogger lịch sử cũng theo xu hướng @anh, hỏi anh cái này cái kia có đúng hay không.


Thẩm Lật cảm thấy bội phục mắt nhìn của họ, chỉ qua mấy tấm ảnh mà có thể nhìn ra nhiều như vậy, xem ra anh đã bất cẩn rồi.

Anh nhanh chóng trả lời, tất cả đều đáp là giả.
Anh càng nói như vậy mấy người này càng không tin.

Thầm Lật không có cách nào đáp lại nhiều câu hỏi về sau nên anh liền nói là thật.
Ai ngờ khi anh nói là thật, mấy vị blogger lịch sử đều không bình tĩnh được.
: Mịa nó cho em dựa một chút! Quả nhiên là đồ thật! Anh ấy treo một câu đối có giá tương đương một chiếc xe hơi!
: Chết tiệt! Cậu ta sử dụng nguyên cái bình này để cắm hoa!
: Nghèo đói hạn chế trí tưởng tượng của chúng ta.
Thẩm Lật ở đây đúng là không nói nên lời.

Anh nói thật những người này không tin, cố tình nói dối thì lại tin, còn nói anh chọc tức bọn họ? Đây là lỗi của anh à?
Lại nói, trong căn phòng này ngoại trừ chiếc bình kia và tranh chữ phía sau là thật, còn lại đều là đồ giả.

Ai lại đặt đồ cổ thật trong phòng khách chứ? Mấy người không biết nhà anh chỉ nuôi một con chó và Cố Dịch thôi à?
Đồ quý giá đều phải bảo quản trong phòng bí mật có nhiệt độ và độ ẩm ổn định chứ nhỉ?
Thẩm Lật lúc đó thấy bọn họ không tin thì đành mặc kệ, bỏ điện thoại xuống đi nấu cơm cho anh bạn trai của mình.
Weibo bắt đầu điên đảo, ngày càng nhiều người yêu thích lịch sử đổ vào Weibo của Thẩm Lật, bắt đầu tranh cãi xem thật hay giả.

Quần chúng ăn dưa chưa hiểu rõ bị Thẩm Lật làm cho khiếp sợ lần hai.
Một số người hâm mộ bắt đầu liên hệ giữa hai bài Weibo lúc trước để đoán thân phận của Thẩm Lật.
: Từ nhỏ đã học ở trường trung học quý tộc, trong nhà có vô số đồ cổ, tài lực kinh người, còn quen biết người bạn của Giáo hoàng về thời trang, là bạn học cũ với Cố Dịch… Thẩm Lật này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Kỳ lạ nhất chính là anh ta vẫn đang sống ở nông thôn!
: Suy đoán một chút, trong nhà có nhiều đồ cổ như vậy thì anh ta chắc chắn là người am hiểu.

Vừa có học vấn, vừa là thư hương hào môn, người bạn của Giáo hoàng muốn mở cho anh ta một thương hiệu riêng thì chắc chắn là một vị có vai vế trong giới thời trang, còn là bà chủ nữa, ơ… A a a a! Không thể đoán được! Nói chung thật là lợi hại!
: Tại sao lại có người nói Thẩm Lật giàu như vậy sẽ bị bao nuôi? Tôi vẫn luôn cảm thấy chuyện này là không thể.

Tôi cho rằng với khí chất cao quý của Thẩm Lật sợ là gia đình bình thường không thể nuôi nấng thành được? Tôi nghĩ bây giờ nói Thẩm Lật bao nuôi Cố Dịch tôi cũng tin.
: Tài hoa hơn người, dịu dàng hiền lành, đẹp trai tuyệt vời, bối cảnh thần bí! A a a a! Đây không phải là những đặc điểm tiêu chuẩn của Mary Sue trong tiểu thuyết sao! A a a a! Đây không phải là sự pha trộn giữa Lý Trạch Ngôn và Bạch Khởi(4) à! Chồng ơi! Xin cho phép em được gọi anh như vậy!
(4) Chú thích
Cố Dịch ném điện thoại di động, trong lòng không vui, đè Thẩm Lật xuống ghế sô pha.
Thẩm Lật đang xem phim nên mất cảnh giác, bị đè ngã, vô cùng oan ức, “Anh làm sao vậy?”
Cố Dịch hừ lạnh một tiếng, “Gọi chồng ơi.”
Mặt Thẩm Lật vụt đỏ bừng, “Anh nổi điên cái gì đấy… buông em ra.”
Cố Dịch không cam lòng, tiếp tục đè anh xuống, yêu cầu: “Gọi chồng ơi.”
Thẩm Lật vẫn muốn vùng vẫy, vươn tay định đẩy Cố Dịch ra, nhưng lại bị Cố Dịch siết chặt cổ tay đè lên phía đỉnh đầu.
Lần này Cố Dịch dường như rất kiên nhẫn.

Hắn liên tục yêu cầu hết lần này đến lần khác.
Cuối cùng Thẩm Lật không còn cách nào, đành phải thỏa hiệp, nhỏ giọng nói câu: “Chồng ơi.”
Nói xong từ vành tai đến cổ anh đỏ bừng một mảng.
Cố Dịch cong môi đắc thắng, “Anh không nghe thấy, nói to hơn nào.”
Thẩm Lật thẹn quá hóa giận: “Tart, liếm anh ấy!”
Hết chương 61.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui