Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn


Không chỉ có như thế, cô ấy còn bị Nhất Xuyên Sơn hút trở về.

Bàn tay Nhất Xuyên Sơn giờ phút này liền bóp ở trên cổ Ninh Cửu Vi: " A, Ninh Cửu Vi, trăm năm qua đi, ngươi tu vi này như thế nào không tiến ngược lại lui? "

Nhất Xuyên Sơn bóp cổ Ninh Cửu Vi, giơ cô ấy lên thật cao, ánh mắt tối tăm mà đắc ý.

Ninh Cửu Vi khẽ đạp loạn hai chân, cô thật sự từ trên khuôn mặt đỏ như máu, cố nặn ra một nụ cười, khàn giọng kêu: " Tiểu, Tiểu Sơn, ta, chúng ta có chuyện, tốt, hảo hảo từ từ nói đi.

" Cô giơ hai đôi tay run rẩy ôm lấy cánh tay Nhất Xuyên Sơn.

Nhất Xuyên Sơn hừ lạnh một tiếng, một ngụm ma khí yếu ớt thổi qua, liền vung hai tay khiến Ninh Cửu Vi hơi ôm lấy cánh tay hắn buông ra.


Đột nhiên, hắn đổi giọng gọi nàng " Tỷ tỷ......!" Lại trầm giọng nói: " Được, vừa lúc mẫu hậu cũng thập phần nhớ ngươi, có lời muốn nói với ngươi.

"


Nhất Xuyên Sơn nói xong liền mang theo Ninh Cửu Vi xoay người muốn đi.

Ninh Cửu Vi giãy giụa quay đầu lại hô to: " Tiểu Lâm Tử, ngươi mau cứu tiểu sư muội ta a! "

Ninh Cửu Vi lúc này ngược lại nhận Trì Lâm làm sư ca, nhưng Trì Lâm còn đang bị đám ma binh khôi lỗi của Nhất Xuyên Sơn vây quanh, còn không có đột phá trùng vây.

Ninh Cửu Vi nghĩ thầm, nếu cứ như vậy bị hắn bắt trở về, vậy cuộc sống vừa thấy lại ánh mặt trời của cô ấy liền kết thúc!

Lấy hiểu biết của Ninh Cửu Vi cô đối với Nhất Xuyên Sơn.

Giờ phút này trong đầu hắn hẳn đều là các loại cực hình tàn bạo muốn hết đợt này đến đợt khác đến " an ủi " mình.

Hắn sẽ không dễ dàng để cô ấy chết sớm như vậy, hắn nhất định sẽ đem cô tra tấn đến đau không muốn sống nữa.

Mà vừa lúc đó, kết giới của Bách Hoa Thanh Thiên đột nhiên mở ra, Tử Vân Anh dẫn theo nhiều tiểu yêu tinh từ bên trong nhẹ nhàng bay ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Nhất Xuyên Sơn.

Vốn các nàng không muốn gây chiến, nhưng một chưởng vừa rồi của Nhất Xuyên Sơn đã đánh bay Ninh Cửu Vi đụng vào tảng đá lớn Bách Hoa Thanh Thiên của các nàng.



Với nguyên tắc của mình, các nàng tuyệt đối không từ bỏ quy tắc đã định.

Người không phạm ta, ta không phạm người; người nếu phạm ta, ta tất phạm người!

" Đứng lại! " Ánh mắt Tử Vân Anh lạnh như băng.

Nhất Xuyên Sơn khinh miệt quét mắt nhìn các nàng một cái, căn bản không đem các nàng để vào trong mắt, nhưng cũng không ra tay với các nàng vì nhớ tới mẫu hậu của hắn.

Đột nhiên lại nghĩ đến cái gì, tay hắn tùy ý vung lên phía sau, đám ma binh khôi lỗi đang vây quanh Trì Lâm đột nhiên nổi điên lên, không cần vài cái cũng đem Trì Lâm bắt lấy, mang tới bên người hắn.

Hắn giơ tay muốn rút Nhật Nguyệt thần đao bên hông Trì Lâm ra.

Nhưng đúng lúc này, một đạo thân ảnh màu xanh da trời đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đem Trì Lâm từ trong tay ma binh khôi lỗi giải cứu.

--------------------






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận