Hoa cũng có hàng trăm loại, nhưng phần lớn chúng đều thơm ngát mềm mại dễ ở chung.
Hàng năm khi hoa hòe nở, Trì Lâm đều không tự chủ được đi đến dưới tán cây hòe già kia ngồi một ngày.
Dưới tán cây hòe, cánh hoa bay tán loạn rơi xuống một thân áo trắng , anh sẽ nhẹ nhàng nhặt chúng lên, không giống như các đệ tử khác trong cung nhìn thấy hoa rơi trên mặt đất sẽ đi nhặt hoa hòe thơm ngọt kia ăn, anh ấy sẽ nhẹ nhàng nâng chúng lên sau đó chôn ở dưới tán cây trong đất.
Trong mắt Trì Lâm, đó là một chuyện dị thường thần thánh mà trang trọng.
Bởi vì tiếc hoa, cho nên chôn hoa sao? Anh! không biết, chỉ là tuân theo nội tâm mà thôi.
Ninh Cửu Vi hơi thấy Trì Lâm nhìn hoa lại nhìn đi không nổi nữa, vì thế lại giật mạnh sợi dây thừng, kéo chàng trai nhỏ đến bên cạnh hỏi: " Muốn? "
Trì Lâm lắc đầu nhìn những bông hoa kia, cười khẽ, nụ cười dịu dàng hơn hoa, ấm áp như gió xuân.
" Không phải, tôi chỉ cảm thấy chúng nở thật diễm lệ nồng đậm.
"
Tựa như cuộc sống của một số người dù ngắn ngủi, nhưng cũng rực rỡ sôi động.
Mà anh mười mấy năm qua lại trôi qua như nước ấm, không sóng không gợn, không nhấp nhô gì, cả ngày trông coi hoa trên núi kia, trái tim phảng phất đã tĩnh mịch.
Nhưng mà tâm tính chàng trai, luôn chờ mong có biến hóa.
Mà sâu xa bên trong, đã đang thay đổi.
Ninh Cửu Vi theo tầm mắt của Trì Lâm cũng nhìn hoa kia, nga thật dài nói: " Hai mẫu đơn này có thể nở hoa sớm như vậy, lại nở như thế diễm lệ bức người, nhất định là người trong Bách Hoa Thanh Thiên dùng linh lực bồi dưỡng ra, lễ hội Bách Hoa này cũng là do Bách Hoa Thanh Thiên và Nam Đô Hoa Thành cùng nhau tổ chức.
"
" Bách Hoa Thanh Thiên? " Anh ấy đã nghe nói qua.
Bách Hoa Thanh Thiên chuyên trồng hoa dưỡng hoa đào tạo các loại linh hoa danh thảo hiếm thấy trên thế gian, có một số hoa cỏ ăn vào có thể tăng trưởng linh lực.
Nhưng người trồng hoa trong Bách Hoa Thanh Thiên phần nhiều là hoa cỏ tinh linh, không phải phàm nhân.
Những hoa yêu thảo tinh kia sở dĩ không bị chính thống tiên môn trục xuất hay thu bắt cũng phần lớn là bởi vì những hoa cỏ tinh linh kia chỉ chuyên tâm trồng hoa dưỡng hoa gây giống, không làm chuyện xấu mới ở nhân gian có một chỗ đứng của các nàng.
Nhưng chúng nó chung quy là yêu linh, ở thế gian luôn sẽ thấp hơn người khác một bậc, ở trong mắt những tiên môn thế gia chính thống kia, chúng nó rốt cuộc vẫn là yêu loại, nếu hơi có sai lầm sẽ bị chỉ trích cùng thu bắt.
Nghe nói nghĩa mẫu vốn là từ Bách Hoa Thanh Thiên đi ra.
Bách Hoa Thanh Thiên cách Nam Đô Hoa Thành cũng không xa, chỉ là mỗi lần nghĩa mẫu đến đây, lại chưa bao giờ thấy nàng trở về Bách Hoa Thanh Thiên.
Có lẽ là nàng cùng nghĩa phụ hai người đi riêng, không để cho Ninh Cửu Vi cô biết.
Ninh Cửu Vi nghĩ như vậy, thuận miệng lại nói: " Bách Hoa Thanh Thiên cách nơi này lại không xa, nơi đó hoa có thể so với nơi này nhiều, ngươi nếu muốn nhìn, cầu ta, ta liền dẫn ngươi đi a! "
Trì Lâm ngẩn ra, mặc dù trong Tiên Hà cung không được nhiều người chào đón, nhưng anh cao ngạo nhưng cũng chưa từng cầu xin ai.
Nhưng Trì Lâm thật sự rất muốn đi Bách Hoa Thanh Thiên xem một chút, anh trước kia chỉ ở trong sách thấy qua miêu tả về Bách Hoa Thanh Thiên, làm cho anh trong lòng cũng tràn ngập hướng tới.
Vì thế Trì Lâm cụp mắt xuống, cắn cắn môi không biết xấu hổ hỏi: " Cầu như thế nào? "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...