Trước 9 giờ sáng, khán giả của «Mẹ là siêu nhân» đúng giờ ngồi canh trước màn hình, chờ đợi phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Đúng 9 giờ, bốn nhóm khách mời trong bốn phòng phát sóng trực tiếp, cùng một lúc thống nhất thời gian phát sóng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, lượng truy cập phòng trực tiếp của tiểu hoa Cố Ngải Phỉ là cao nhất.
Ngoại trừ khán giả trung thành của 《Mẹ Là Siêu Nhân》 ra, danh tiếng của lưu lượng tiểu hoa Cố Ngải Phỉ hơn nữa còn có nhân khí của thần tượng đỉnh lưu Chu Cảnh Hành cùng với nhiệt độ của chương trình, cư dân mạng rất tò mò về cặp sinh đôi long phượng, Luvevaland chấm co, bởi vậy nên khi phát sóng trực tiếp vừa mới bắt đầu, phòng phát sóng trực tiếp của Cố Ngải Phỉ trong nháy mắt tràn vào mấy trăm vạn người xem, hơn nữa số lượng vẫn tiếp tục tăng lên.
Chỉ thấy trong ống kính Cố Ngải Phỉ đang thu dọn hành lý cho Chu Cảnh Hành, con gái sinh đôi Chu Tử Ngải đi theo phía sau mẹ "lịch bịch" từ trong phòng chạy ra đưa cho mẹ một bộ quần áo, sau đó đưa cho mẹ món đồ chơi nhỏ cô bé yêu thích, chỉ trong chốc lát vali hành lý của ba đã bị cô bé nhét đầy.
Chu Cảnh Hành đang chơi với con trai, nhân cơ hội hai đứa nhỏ không chú ý, len lén rút lui, đi tới phía sau Cố Ngải Phỉ, từ phía sau ôm cô ta vào trong ngực, trong giọng nói mang theo lưu luyến nói: "Nửa tháng tới không được nhìn thấy em, thật sự không muốn ra ngoài làm việc mà."
[A... ôm một cái, Chu Cảnh Hành ôm vợ, nhưng tiếc là vợ anh ta không phải tôi!]
[Vẫn luôn không có cảm giác chân thật, cho đến giờ khắc này tôi mới tin, Chu Cảnh Hành cùng Cố Ngải Phỉ kết hôn là thật, a... Cưới thì cưới đi, gạt fans làm gì, chẳng lẽ chúng ta ngay cả quyền lợi được biết cũng không có sao?]
[Em gái Tử Ngải thật đáng yêu quá đi, đem đồ chơi của mình đều đưa cho ba ba hết, đây là muốn cho ba ba đi công tác cũng nhớ đến cô bé sao?]
[Cố Ngải Phỉ đẹp quá, để mặt mộc cũng đẹp nữa.]
[Ha ha, hai anh em che miệng ở phía sau nhìn lén ba mẹ, ba mẹ hoàn toàn không nhận ra, cái này thật là đáng yêu quá đi.]
Cố Ngải Phỉ đem hành lý đã sắp xếp xong kéo tới cửa, dặn dò: "Ở bên ngoài chú ý thân thể, trong ngăn hành lý có đặt các loại thuốc khẩn cấp, bên trên em đã đánh dấu xong, nhất định không thể uống bậy."
"Biết rồi, anh sẽ chăm sóc tốt bản thân, em và các con ở nhà cũng phải chăm sóc tốt bản thân."
Chu Cảnh Hành hôn nhẹ lên má hai đứa nhỏ, sau đó dụ bọn nhỏ xoay người sang chỗ khác, rồi cúi đầu hôn lên khóe môi của Cố Ngải Phỉ một cái.
[Hôn rồi, hôn rồi. Vừa rồi tôi không nhìn lầm, họ hôn nhau thật rồi.]
[A.... Show ân ái trắng trợn thế, quả nhiên vợ chồng thật thì không cần cố kỵ gì hết.]
[Cố Ngải Phỉ thật tỉ mỉ a, lúc nãy máy quay có quay ống kính sượt qua các miếng dán trên hộp thuốc, mỗi một cái đều làm rất cẩn thận, thật sự rất dụng tâm.]
[Anh trai mặc dù đang đứng xoay lưng lại, nhưng vẫn nháy mắt với em gái, như thể cậu bé hoàn toàn biết những gì bố mẹ đang làm sau lưng họ, anh trai và em gái đều là tiểu quỷ lanh lợi.]
…
Một nhóm khách mời cũng rất nổi tiếng khác là ca sĩ Phương Đường và đứa con trai năm tuổi Khương Húc của cô ấy.
Chồng của Phương Đường là nhà soạn nhạc có tiếng, trong giới nổi tiếng là một người tính tình rất tốt, nhưng Khương Húc năm tuổi chính là độ tuổi bướng bỉnh nhất, ba bảo cậu bé đi đông, Luvevaland chấm co, cậu bé càng muốn đi tây, ba bảo cậu bé an tĩnh, cậu bé càng muốn nhảy nhót khắp phòng.
"Khương Tiểu Húc, con ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô pha cho mẹ, con còn dám làm nhà cửa lộn xộn hết lên thì đừng có trách mẹ cho con đẹp mặt!"
[Phương Đường, xin hãy nhớ em là ca sĩ, giọng hát hay của em là dùng để hát, lúc rống lên với con xin em nhỏ giọng một chút.]
[Cứu với! Tôi vừa rồi thiếu chút nữa bị Phương Đường rống lên một tiếng doạ sợ.]
[Khương Tiểu Húc bằng tuổi con trai tôi, một cậu bé ở độ tuổi này sức phá hoại thực sự rất mạnh mẽ.]
[May mắn Khương Tiểu Húc giống như sợ sư tử hống của mẹ, cậu bé đã ngoan ngoãn.]
[Ặc... Bạn nhỏ Khương Tiểu Húc im lặng không đến ba giây, lại bắt đầu nhảy nhót khắp phòng rồi.]
…
Số người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của Phương Đường tuy rằng không thể so sánh với Cố Ngải Phỉ, nhưng chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cũng đạt tới gần một trăm vạn.
Ngang ngửa với nhân khí với phòng phát sóng trực tiếp của Phương Đường, đó là người dẫn chương trình Chung Dao của đài Quất Tử.
Chung Dao cùng đứa con trai bảy tuổi Triệu Nhất Dương đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp, bị buộc phải tập thể dục.
Chồng của Chung Dao là một quán quân Olympic, bình thường niềm vui lớn nhất chính là mang theo Chung Dao, một người không hề có tế bào vận động đi tập luyện, Luvevaland chấm co, Chung Dao thường xuyên đăng video hài hước mình được chồng hướng dẫn luyện tập lên mạng xã giao, hấp dẫn rất nhiều fan trên các nền tảng lớn.
Cho nên, phòng phát sóng trực tiếp của Chung Dao cũng rất nổi tiếng.
Về phần Thẩm Minh Dữu, phòng phát sóng trực tiếp của cô vừa mới phát sóng lúc chín giờ, đã có mấy ngàn người xem tràn vào.
So sánh với ba tổ khác, không thể nào nói là ngang tài ngang sức mà chỉ có thể nói là vô cùng thê thảm.
Mấy ngàn khán giả bước vào, chỉ thấy trên một tấm thảm Ba Tư có hoa văn tinh xảo gần cửa sổ, một bé ba bốn tuổi đang ngồi ở đó.
Trên đầu bé con có hai cái túm nhỏ, đôi mắt chớp chớp, chỉ thiếu chút nữa khi ống kính trên mặt cô bé có thể nhìn thấy rõ ràng lông mi thon dài dày đặc của bé con, có lẽ là do ống kính quá gần, bé con ngẩng đầu, lông mày hơi nhíu lại, liếc mắt nhìn ống kính một cái.
[Bé con này chính là con gái của Thẩm Minh Dữu? A...bộ dạng cũng quá xinh đẹp rồi!]
[Đứa bé này giống như đi ra từ trong tranh, ánh mắt thật sự rất đẹp tựa hồ như có ma lực, bị bé con nhìn một cái, cảm giác tâm đều muốn tan chảy.]
[Quay phim lùi lại một chút đi, nhóc con không vui rồi kìa!]
Thật ra Niệm Niệm không gì không vui cả, bé con chỉ cảm thấy hứng thú với chiếc camera đang quay mặt mình.
Bên cạnh bé con cách đó không xa, còn có một vị trí cố định, khi Niệm Niệm di chuyển, máy quay phim kia cũng sẽ di chuyển theo con bé, Niệm Niệm vừa rồi nghiên cứu một chút, bé con lòng tò mò của trẻ con nổi lên muốn nghịch.
"Mẹ, con có thể tháo nó ra không?" Niệm Niệm chỉ chỉ máy quay phía sau.
[Ngao? Tiểu cô nương muốn phá cái gì? Nếu tôi không nhìn lầm, hình như bé con muốn tháo máy quay ra?]
[Thẩm Minh Dữu đâu? Thẩm Minh Dữu ở đâu, nhân viên quay phim mau quay Thẩm Minh Dữu cho tôi.]
Nhân viên quay phim quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, giây tiếp theo sườn mặt của Thẩm Minh Dữu xuất hiện trong ống kính, trên mặt cô có thể thấy được nét trang điểm nhã nhặn, Luvevaland chấm co, đường nét xương cốt của cô trời sinh xinh đẹp, nếu như nói mỹ nhân cốt ở xương không ở da, nhưng có mỹ nhân cả xương và da đều có, giống như sinh ra đã được ông trời ưu ái.
Thẩm Minh Dữu chính là người đặc biệt được ưu ái.
Lúc cô từ trên ghế nằm đứng dậy, một mái tóc dài như gợn sóng chậm rãi xõa ra trên lưng ghế, sau đó lại theo từng động tác của cô dán lên lưng chuyển động theo từng bước đi của cô.
[Wow! Cái gọi là nhan sắc thần tiên chính là như vậy sao?]
[Thẩm Minh Dữu, cô rốt cục đã trở lại, tôi trước kia là fan của cô sau này tôi vẫn là fan của cô.]
[Danh hiệu mỹ nhân bình hoa quả nhiên không uổng phí.]
[Không phải đều nói hồng khí dưỡng nhân sao, minh tinh càng hồng càng chói lọi, nhưng Thẩm Minh Dữu cũng đã lui giới 5 năm, thế mà lại so với 5 năm trước càng xinh đẹp.]
[Tôi tuyên bố sau này tôi chính là fans của Thẩm Minh Dữu.]
[Ôi... tôi chỉ chú ý tới mái tóc vừa dài vừa dày và đen nhánh của Thẩm Minh Dữu!]
[Không chỉ dày, chất lượng tóc còn rất tốt, cô gái hói cần tìm kiếm một bí kíp mọc tóc trực tuyến.]
Thẩm Minh Dữu không nhìn thấy mọi người bình luận về cô trên mạng, sau khi nghe được yêu cầu của Niệm Niệm, cô đi tới chỗ đạo diễn Phùng Kính Tắc để trao đổi với ông ta có thể mua một máy quay phim của tổ chương trình cho cô sử dụng riêng hay không, cô có thể ra giá gấp đôi.
Phùng Kính Tắc rất thoải mái đáp ứng yêu cầu của cô, máy quay phim bọn họ dùng để ghi hình tiết mục chỉ là loại máy bình thường mà thôi, tuy rằng so với bên ngoài chuyên nghiệp hơn nhưng cũng không phải là loại khó mua.
Sau khi nhận được điện thoại của đạo diễn Ngô Lực, Phùng Kính Tắc tự mình mang theo mấy chiếc máy quay phim đến nhà Thẩm Minh Dữu, biệt thự số 125 đường Gia Hi.
Sau khi đến, Phùng Kính Tắc quanh co lòng vòng hỏi Thẩm Minh Dữu căn nhà này có phải cô mua hay không, chồng cô làm công việc gì... Những câu hỏi đại loại như vậy.
Nhưng Thẩm Minh Dữu chỉ nhìn ông ta, cười mà không nói.
Phùng Kính Tắc tự rước lấy nhục, nên cũng không hỏi nhiều nữa, đứng ở một bên nhìn chằm chằm nhân viên công tác, xem cậu ta mang máy quay từng cái một lắp ổn thỏa.
Cho đến khi chương trình phát sóng, ông ta vẫn không rời đi.
Sau khi Thẩm Minh Dữu mua được máy quay thành công thì lại quay trở về chiếc ghế nằm của cô, trên tay cầm một quyển sách thảnh thơi thong thả đọc.
Mà Giang Niệm Niệm nhìn camera được nhân viên công tác chuyển đến trước mặt cô bé, gấp gáp lấy dụng cụ từ trong hộp dụng cụ bên cạnh ra, lập tức bắt đầu tháo gỡ.
[Con mẹ nó, thật sự muốn tháo máy quay? Đây chính là camera cao cấp đấy, gần mười vạn một cái!]
[Thẩm Minh Dữu có phải quá cưng chiều trẻ con hay không, đứa trẻ ba bốn tuổi muốn tháo máy quay phim, thì thật sự mua một cái máy quay phim cho bé con tháo, vậy cô muốn tháo nhà, có phải cũng muốn mua một căn nhà cho bé con tháo hay không.]
[Chỉ có tôi chú ý tới, căn nhà Thẩm Minh Dữu ở, hình như là biệt thự thì phải?]
Phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu hoàn toàn yên tĩnh lại, ngoại trừ tiếng Thẩm Minh Dữu thỉnh thoảng lật sách, còn có tiếng va chạm lúc Niệm Niệm mở máy quay phim chơi, thì không có bất kỳ âm thanh nào khác.
Các phòng phát sóng trực tiếp khác, khi các mẹ và các bé không nỡ tiễn bố đi, Thẩm Minh Dữu đang đọc sách, Niệm Niệm đang tháo máy quay.
Các phòng phát sóng trực tiếp khác, các mẹ đấu trí đấu với các bé, Thẩm Minh Dữu đang đọc sách, Niệm Niệm đang tháo máy quay.
Trong khi các phòng phát sóng trực tiếp khác, các mẹ và các bé cùng nhau chơi đùa ấm áp, Thẩm Minh Dữu vẫn còn đang đọc sách, Niệm Niệm vẫn đang miệt mài tháo máy quay.
Bên phòng phát sóng trực tiếp của Cố Ngải Phỉ, Chu Cảnh Hành còn chưa rời đi. Cặp Sinh đôi Chu Tử Dục và Chu Tử Ngải chỉ có ba tuổi rưỡi còn quá nhỏ nên Chu Cảnh Hành thật sự lo lắng để bọn nhỏ cho một mình Cố Ngải Phỉ chăm. Luvevaland chấm co. Vốn sau khi tạm biệt bọn nhỏ, Chu Cảnh Hành vừa muốn ra ngoài, nhịn không được lại trở về, lề mề kéo dài mãi cho đến 10h30, vẫn chưa chịu rời đi.
Người xem phòng phát sóng trực tiếp của bọn họ càng ngày càng đông, có fan, có anti fan, còn có rất nhiều người không thích việc Chu Cảnh Hành cùng Cố Ngải Phỉ kết hôn thoát fan quay về, cho nên trong phòng phát sóng trực tiếp màn đạn* đủ loại kiểu dáng đều có.
*Màn đạn: bình luận trong phòng livestream sẽ lướt ngang qua màn hình
[Chu Cảnh Hành làm sao mà lại dính người như vậy, muốn đi thì đi nhanh đi, đây là chương trình giải trí mẹ và bé con, không phải ba và bé con.]
[Cố Ngải Phỉ căn bản không xứng với Cảnh Hành, Chu Cảnh Hành đừng bị tình yêu làm cho đầu óc mê muội.]
[Kết hôn sinh con cũng không phải việc người không thể làm, vợ chồng Chu Cố cần gì phải giấu giấu diếm diếm, vợ chồng có cần thiết giấu diếm sao, ghê tởm, cả đời đen tối!]
[Kết hôn là tự do của người khác, muốn ẩn thì ẩn, mắng chửi người ta như vậy e là mấy người có bệnh!]
[Kết hôn có thể, nhưng kết hôn rồi mà vẫn còn thiết lập chế độ độc thân, vậy thì đừng có bày ra bộ dạng trái tim thủy tinh sợ bị người ta mắng nữa, làm như chịu biết bao nhiêu ủy khuất không bằng.]
Bởi vì số người xem trực tiếp nhiều, màn đạn dày đặc bay đầy toàn bộ màn hình.
Phòng phát sóng trực tiếp ngoại trừ những người cãi nhau này, còn có người xem chân chính cùng rất nhiều người qua đường, đối với việc fan ở trong màn đạn cãi nhau, người qua đường có chút nhìn không nổi nữa.
[Phòng phát sóng sao chướng khí mù mịt thế, xem trực tiếp không được sao, nhất định phải ầm ĩ lên.]
[Nhìn hai bên cãi nhau mệt mỏi quá, tôi chỉ muốn yên lặng xem một chương trình, có khó như vậy không?]
[Tôi đi qua phòng truyền hình khác dạo một vòng, chờ hai bên không ầm ĩ nữa tôi lại qua.]
…
Một nhóm người xem gọi là "người qua đường", rời khỏi phòng trực tiếp của Cố Ngải Phỉ, bọn họ đi tới phòng trực tiếp của Phương Đường, nhìn một hồi, sau đó lại chạy tới xem Chung Dao, cũng quan sát một hồi, cuối cùng đi tới phòng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu.
Nhưng vừa tiến vào, phát hiện nơi này có gì đó...Không đúng lắm?
***
“Thẩm Minh Dữu vừa dọn vào biệt thự trên đường Gia Hi vào hôm qua.”
“Cậu chắc chắn?”
Phùng Kính Tắc đang đứng cạnh đài phun nước cất tiếng nói, hình như ông ta đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
Phùng Kính Tắc đã nằm trong ban lãnh đạo của đài truyền hình Quất Tử đã vài năm, nhưng những năm gần đây ông ta vẫn sống dựa vào sự nâng đỡ của người khác, ngay cả mấy vị đại minh tinh cũng phải nể mặt ông ta vài phần.
Thẩm Minh Dữu đối với ông ta cũng rất khách khí, nhưng kiểu khách khí lại chẳng hề giống với những người khác, đó là kiểu khách khí không phải cố gắng lấy lòng mà là một kiểu lãnh đạm thờ ơ, Luvevaland chấm co, trong ánh mắt cũng có chút trào phúng đan xen vào đó là một loại ý tứ không nói nên lời...
Phùng Kính Tắc mơ hồ cảm thấy không thích sự khách khí này và ánh mắt của cô.
Kiểu minh tinh như Thẩm Minh Dữu chỉ có nhan sắc, không có cái gì khác giống một nữ minh tinh khiến Phùng Kính Tắc có chút chướng mắt, nếu Thẩm Minh Dữu gặp rắc rối thì cũng chẳng sao. Cô vừa muốn quay lại vừa muốn giữ nguyên cái tôi của mình, ngay cả lấy lòng người khác cô cũng chẳng làm được. Người như vậy quả thật không thích hợp để sinh tồn trong giới giải trí, thêm nữa công ty quản lí của cô lại không chút tiếng tăm nào. Phùng Kính Tắc có thể khẳng định lần này Thẩm Minh Dữu muốn quay lại nhất định sẽ phải thất bại mà từ bỏ.
Nhưng mà hiện tại Thẩm Minh Dữu đang ở trong biệt thự trên đường Gia Hi. Phải biết rằng nhà ở đoạn đường này có tiền cũng khó mà mua được, không phải hạng người nào cũng có thể ở.
Điều này khiến cho Phùng Kính Tắc có chút hoài nghi trong lòng, phải chăng Thẩm Minh Dữu còn có lai lịch nào khác mà ông ta không biết. Phùng Kính Tắc lăn lộn bao năm luôn giữ cho bản thân một quy tắc nhất định đó là không bao giờ đắc tội với những người có tiền, nên khi Thẩm Minh Dữu ghi hình cho tiết mục, ông ta thông qua vài người bạn của mình hỏi thăm rốt cuộc Thẩm Minh Dữu có lai lịch thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...