Sau Khi Mang Thai Ba Đứa Con Đi Mần Ruộng Tướng Quân Sát Trở Về


"Cảm ơn tướng quân." Thường Anh hành lễ thở dài.
Phong Lăng Tiêu tập hợp tướng sĩ lại, tất cả thúc ngựa rời đi.
Thật ra Lữ Duệ Siêu vốn đã về quê thăm viếng từ sớm, hắn không nghĩ tới rằng Phong Lăng Tiêu vậy mà nói được làm được, đưa bản sao lời khai cho Hoàng thượng và nhóm giám khảo xem.

Quan trọng là sau khi thi xong thì mới đưa cho Thánh thượng, dẫn đến việc chữ viết bị nghi ngờ, hắn được kiểm tra lại vòng hai một lần nữa một mình.
Chuyện Trạng Nguyên lang thi vòng hai đã truyền khắp kinh thành gây ra sự ồn ào náo loạn, khiến không ít người chê trách vì theo đó mà thời gian công bố kết quả thi bị chậm lại.


Không ít thí sinh và cha mẹ của họ giận dữ, mà trong số những người đó còn có các sĩ tử nghèo khó và rất nhiều quan to hiển quý.
Điều này cũng thẳng thừng ảnh hưởng đến con đường làm quan của Lữ Duệ Siêu, bởi vì chưa bắt đầu mà đã bị những người quyền quý ở kinh thành gạt bỏ, đây cũng trở thành nỗi đau cả đời này của hắn.
Lữ Duệ Siêu lại đổ hết mọi sai lầm lên trên đầu của Thường Anh, trong lòng oán hận cả nhà ông, bởi vì vậy nên mới nảy sinh ra ác ý mưu sát cả nhà họ Thường trong đêm tiệc trăng rằm.
Buổi tối, sau khi người nhà họ Thường ăn xong, ngồi trò chuyện với nhau như thường lệ, không thể tránh khỏi mà nhắc đến chuyện ban ngày.
Tuệ Tuệ nhớ đến thanh đao suýt chút nữa khiến nàng ‘đi bán muối’, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Nhưng mà Thường Anh lại nhớ kỹ câu nói của Phong Lăng Tiêu: Lại là nha môn!
Ông nhớ rõ lần trước khi mẹ con Lữ Duệ Siêu bị sói cắn bị thương, chưa đến vài ngày sau người huyện nha đã lên núi bắt giết khắp nơi.

Mặc dù không gặp được con sói mà họ muốn bắt, song những động vật khác đều bị hại vạ lây.
Tuy rằng từ lâu ông đã biết rằng huyện lệnh và quận thủ đang giúp đỡ Lữ Duệ Siêu nhưng mà chuyện ngày hôm nay thì sao? Nếu như nói không có quan hệ gì với Lữ Duệ Siêu thì đánh chết ông cũng không ít, chỉ là huyện lệnh và quận thủ có tham gia vào hay không?
Nghĩ vậy trong lòng của ông rùng mình, trầm giọng nói: "Chuyện ngày hôm nay tám chín phần là do Lữ Duệ Siêu làm.


Hắn càng ngày càng quá đáng hơi, nếu không thể khiến tên súc sinh này ngã ngựa thì sợ rằng sau này còn gặp nhiều tai họa hơn nữa."
Tuệ Tuệ cũng nghĩ giống ông, lúc này nhân tiện nói: "Cha, con nghe cấp dưới của Phong tướng quân nói người đám người bịt mặt này đều là tử sĩ, những người này không thể huấn luyện ra một lần nữa trong vòng một năm rưỡi, sau lưng chắc chắn có người đang giúp đỡ Lữ Duệ Siêu.

Hơn nữa, thân phận của người đó còn vô cùng cao quý."
"Đúng thế." Giọng nói của Thường Anh lạnh lùng: "Chúng ta không thể ngấm ngầm chịu đựng thêm được nữa."
Trong lòng của Thúy Phương tràn đầy căm phẫn nói: "Nên trừng trị tên súc sinh kia từ sớm rồi."
Mạnh Thúy Lan cũng gật đầu: "Tạm thời bọn nhỏ còn phải ở lại trong thôn, nếu không trừ khử người này thì tai họa về sau sẽ vô cùng khôn lường."

Tuệ Tuệ đề nghị: "Cha, chúng ta thử xem Phong tướng quân có thể tra ra sự liên quan của Lữ Duệ Siêu kia với sự kiện đập chứa nước nổ mạnh kia không, nếu không thể thì...!Chúng ta cũng chỉ có thể thực hiện kế hoạch tiếp theo, lấy chứng cứ về việc Lữ Duệ Siêu làm điều phi pháp ra, đánh nhau với tú tài là có tội, nhưng nếu phẩm chất đoan chính thì sao người ta lại đánh nhau với hắn? Con nghĩ Phong tướng quân nhất định sẽ xử lý theo lẽ công bằng."
Thường Anh gật đầu nói: "Có Phong tướng quân ở đây thì ít nhất có thể được công bằng, nhưng mà việc của Lữ Duệ Siêu không thể để liên lụy đến bọn Đại Canh, chỉ có thể nói là do cha đánh, bọn họ ở đó chứng kiến mà thôi.

Ngày mai cha phải đi nói với bọn họ một tiếng để phòng ngừa chuyện không hay xảy ra.
Nghe cha nói như vậy, Tuệ Tuệ vô cùng khó chịu, nếu như tướng quân thật sự ban hình phạt vì tội từng ẩu đả với tú tài thì dù là Đại Canh hay là cha thì bọn họ đều không muốn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui