Hot search giống như bị Nguyên Dã bao trọn, khắp weibo đều thảo luận chuyện này, hai chữ Nguyên Dã khiến hệ thống tìm kiếm của weibo sắp tê liệt.
Cát Tiểu Đào thấy weibo kia cũng chấn động theo, lải nhải bên tai Phương Thiệu Nhất không ngớt, sau đó Phương Thiệu Nhất phải đẩy cậu đi, để cậu về phòng mình, không cho làm phiền nữa.
Trì Tinh chia sẻ lại weibo kia của Nguyên Dã, viết rằng: “[cười to] [cười to] Anh Nguyên Dã bá đạo quá, ha ha ha mau theo đuổi đi! Hai anh đang cố ý ngược bọn em à?”
Trình Tuần cũng chia sẻ theo, nói rằng: “Anh Nguyên Dã đỉnh lắm.”
Nhóm tác giả viết lách như Phùng Lôi Tử cũng rất nhiệt tình tụ tập tham gia trò vui, xem trò cười của anh, lúc chia sẻ còn nói mỉa: “Chú Dã qua ba mươi tuổi lại có một mùa xuân.”
“Nào, xem chú Dã của mọi người ngả ngớn nào.”
“Anh Dã thận trọng.”
Lúc này người hiểu chuyện sẽ không chia sẻ lại dòng trạng thái của Nguyên Dã, cũng không tương tác với anh. Bởi vì lúc này đây phía Phương Thiệu Nhất vẫn còn chưa có động thái gì, chưa chắc dòng trạng thái này của Nguyên Dã đã có kết quả, có thể sẽ qua, nhưng cũng có thể sẽ lật xe hoàn toàn. Nhỡ đâu hai người này ầm ĩ, Phương Thiệu Nhất không trả lời, hoặc làm mất mặt anh, khi đó Nguyên Dã sẽ lập tức bị nhấn chìm vào trong vũng bùn. Nói sâu xa hơn, nếu như sau đó lại bóc phốt ra Nguyên Dã ngoại tình hay có chuyện gì không hay, thì những người chia sẻ ngày hôm nay cũng sẽ rước họa vào thân. Người khác ít nhất phải đợi Phương Thiệu Nhất trả lời mới dám lên tiếng.
Nhóm Phụng Lôi Tử chia sẻ thì không nói làm gì, bọn họ cùng chung một giới với Nguyên Dã, suy cho cùng họ cũng không để ý tới dư luận và giới giải trí. Nhưng Trì Tinh và Trình Tuần nhanh như vậy đã bày tỏ thái độ thật khiến mọi người bất ngờ, hai bọn họ không hiểu trong lúc này ầm ĩ hỗn loạn thế nào sao? Đương nhiên không, bọn họ hiểu công ty cũng hiểu. Hai người họ vẫn rất thích Nguyên Dã và Phương Thiệu Nhất, ở trong chương trình cũng như vậy, lúc này không để ý nhiều lập tức giúp Nguyên Dã điều chỉnh nhịp điệu, hòa hoãn lại những lời chất vấn sắc bén và mỉa mai, họ là hai đứa trẻ rất trọng tình nghĩa.
Phương Thiệu Nhất sẽ không để Nguyên Dã phải đứng một mình trên đầu ngọn sóng quá lâu, lập tức trả lời anh, hắn chia sẻ dòng trạng thái kia của Nguyên Dã, chỉ nói: “Theo đuổi.”
Hắn trả lời khiến weibo càng náo nhiệt hơn, lúc này mọi người trong showbiz mới đua nhau chia sẻ lại, đều nói hai anh ngược cẩu. Phương Thiệu Nhất gửi xong liền gọi điện thoại cho Nguyên Dã, nhưng không được, anh tắt máy.
Ngẫm lại cũng đúng, phía bên Nguyên Dã lúc này nhất định rất ầm ĩ, đủ mọi tin tức và các cuộc điện thoại tìm tới anh, theo tính cách của Nguyên Dã nhất định sẽ thấy phiền, tắt máy luôn cho xong chuyện.
Phía Cảnh Cận Duy bắt đầu hành động, khống chế bình luận, dẫn dắt chiều gió. Để các page về giới showbiz dẫn dắt nhịp điệu rằng vì Phương Thiệu Nhất có phim mới nên tạo tin giật gân, đè những suy đoán Nguyên Dã ngoại tình xuống. Xảy ra chuyện này trên mạng không thể không mắng chửi, nhưng cố gắng để họ mắng về phía scandal, không muốn phát tán những chuyện khác, giảm độ ảnh hưởng xuống mức thấp nhất.
Nhưng không phải chuyện gì cũng có thể dập tắt được, vẫn có một vài bình luận trái chiều được đưa lên.
“Phòng quan hệ công chúng trâu bò thật, nhanh như vậy đã đưa ra phương án. Ly hôn rồi còn lên chương trình tình yêu coi fans như bọn ngu, bây giờ bị bới móc ra, nhanh như vậy đã biến thành hai người đùa giỡn nhau, cũng không biết là khán giả ngu hay là thủy quân của công ty quá trâu chó nữa.”
“Đài XX cũng rác rưởi chẳng kém, bọn họ ly hôn mà ekip không biết à? Còn cùng nhau giấu khán giả, giờ chuyện này bị đào ra thì rắm cũng không dám đánh.”
“Xem chương trình cảm thấy có khả năng Nguyên Dã làm lắm, Phương vẫn chỉ theo sau anh ta thôi. Nói cá tính nghe nực cười thật, có mà lắm tâm cơ thì có. Anh ta nói như vậy, căn bản không có cách trả lời. Chẳng ai dám vả thẳng mặt anh ta cả, huống hồ bình thường tính cách Phương cũng không phải kiểu sẽ làm mất mặt anh ta, đây không phải ép người ta quay lại với anh ta thì là cái gì, xin lỗi tôi nói thẳng, chuyện này đê tiện quá.”
“Ra ngoài chơi chán rồi còn muốn quay lại ăn cỏ, còn muốn làm thiết lập kiên cường hào hiệp nữa chứ, buồn nôn. [Husky] [Husky]”
Phương Thiệu Nhất buồn bực tắt weibo đi, những lời khó nghe hơn nữa cũng có, hắn không xem được, xem mà phiền lòng. Sau đó hắn lại gọi một cuộc điện thoại nữa cho Nguyên Dã, vẫn tắt máy, có lẽ đêm nay anh sẽ không mở máy. Những lúc Nguyên Dã không muốn để người ta tìm được thì không ai có thể tìm ra, không biết sẽ mất liên lạc tới khi nào.
Kết quả không ngờ chưa đầy mấy phút sau Nguyên Dã đã gọi lại. Phương Thiệu Nhất nhìn thông báo cuộc gọi đến hiển thị chữ “Hầu”, nhất thời không biết nên lấy tâm tình gì để trả lời điện thoại của anh.
“Anh Nhất à.” Điện thoại vừa nối máy Nguyên Dã đã gọi hắn.
Giọng Phương Thiệu Nhất nặng nề: “Nói đi.”
“Hahaha sao anh dữ dằn thế, không phải mới nãy anh bảo để em theo đuổi sao?” Nguyên Dã cười đến chẳng còn thể diện, “Trở mặt nói không quen biết, nói chuyện không đáng tin.”
Vốn là Phương Thiệu Nhất có chút tức giận, nhưng nghe anh cười haha mà không sao tức nổi, chỉ cảm thấy bó tay. Hắn chau mày nói: “Ai bảo em nói như vậy, đợi chửi à.”
“Nói thật mà.” Nguyên Dã lại cười mấy tiếng nữa, sau đó nói, “Chửi thì chửi, cũng chẳng xem.”
“Nói thật?” Phương Thiệu Nhất cười gằn, hỏi anh, “Em theo đuổi anh? Em đề nghị ly hôn?”
“Ầy như nhau cả mà,” Nguyên Dã nói, “Ai theo đuổi ai, không phải cuối cùng vẫn thành hay sao. Ai đề nghị ly hôn, không phải cuối cùng vẫn.. chia tay hay sao. Bởi vậy nên không đáng kể, đúng là em, em vô lý.”
Phương Thiệu Nhất nghe Nguyên Dã nói chuyện, hắn nghe anh nói dần dần cũng không còn chau mày nữa. Đây chính là Nguyên Dã, là lời anh sẽ nói. Lúc Phương Thiệu Nhất thấy bài đăng kia hắn thật sự phẫn nộ, sự phẫn nộ này đến từ những dòng chữ kéo hết mọi chuyện về phía mình, bài đăng kia đẩy Phương Thiệu Nhất ra sạch sẽ, mặc kệ cuối cùng họ có kết quả gì cũng không liên quan tới hắn. Nếu họ làm lành thì Nguyên Dã theo đuổi được, nếu đến cuối cùng hai người họ vẫn không bên nhau thì cũng là Nguyên Dã tự làm tự chịu. Ở trong lòng mọi người Phương Thiệu Nhất vẫn là một ảnh đế ôn hòa vừa cao cao tại thượng lại vừa có phong độ.
Thoạt nhìn dòng trạng thái kia của Nguyên Dã chỉ là kích động đăng lên, nhưng anh tính toán lo liệu kỹ càng hơn bất cứ ai. Sao Phương Thiệu Nhất có thể đồng ý để anh gánh gồng những chuyện này, nhưng Nguyên Dã đi trước một bước, đặt hắn vào vị trí bị động.
Nhưng cảm xúc mà dòng trạng thái kia mang tới cho Phương Thiệu Nhất không chỉ phẫn nộ là có thể nói xong.
Không động lòng sao?
Sao có thể.
“Anh Nhất à, dạo gần đây em suy nghĩ rất nhiều.” Có lẽ Nguyên Dã đang hút thuốc lá, Phương Thiệu Nhất có thể nghe thấy tiếng anh nhả khói, “Em bảo, mấy lời em nói anh không cần phải coi đó là chuyện gì to tát, em không ép buộc anh. Chỉ là em không muốn chuyện chúng ta ly hôn trở thành vụ bê bối bị người ta bới người ta móc, không muốn.”
Phương Thiệu Nhất không cắt lời anh, nghe anh nói tiếp.
“Em nói vậy là muốn chừa lại con đường cho hai chúng ta,” Nguyên Dã cất tiếng cười trầm thấp, “Em sợ anh đóng một cái dấu rằng hai chúng ta đã ly hôn. Em đê tiện bỉ ổi, không muốn hai chúng ta cứ như vậy mà tan.”
Phương Thiệu Nhất “Ừ” một tiếng, sau đó hỏi anh: “Không muốn tan thì em muốn thế nào?”
Nguyên Dã lại cười, giọng nói hơi khàn, nhưng nghe rất hay, rất thoải mái: “Anh còn cần em nói rõ ra à?”
Phương Thiệu Nhất thản nhiên trả lời anh: “Đúng vậy.”
Nguyên Dã vẫn cười, cười xong lại nói: “Em muốn quay lại với anh.”
Phương Thiệu Nhất nhắm mắt lại, ngón tay siết mặt sau của điện thoại, nghe Nguyên Dã nói tiếp: “Anh à, em đã nói với anh rồi. Trước khi tham gia chương trình này em chỉ muốn tới nhìn anh một chút. Con người em.. anh cũng biết em rồi đấy, có đụng phải tường cũng sẽ không quay đầu lại. Đây là lần đầu tiên trong đời em muốn quay đầu, khoảng thời gian này em chỉ muốn quay lại.”
Lời này dù là người nói hay người nghe, cũng đều cảm thấy chua xót trong lòng, bởi vì bản thân hai chữ “quay lại”, cũng mang theo nỗi niềm tiếc nuối.
“Thế nhưng em đăng weibo kia cũng là dưới tình thế cấp bách không thể làm gì, anh đừng cảm thấy em ép buộc anh phải quay lại với em. Mọi người đều phải gánh chịu hậu quả cho sự lựa chọn của mình, lúc trước em vô dụng không thể đưa ra phương án giải quyết tốt nhất, chọn con đường cực đoan nhất. Bởi vậy nên hôm nay có bất tiện khó chịu tới đâu cũng là kết quả của em.”
“Cứ giao cho thời gian, giao cho duyên phận đi.” Nguyên Dã nói.
Phương Thiệu Nhất bị anh chọc tức đến mức trước mắt biến thành màu đen, có duyên phận hay không em đợi ai xác định cho em đây? Thượng đế? Vận mệnh?
Phương Thiệu Nhất há miệng, nói không nên lời, Nguyên Dã nói lời này xong hắn không thể đáp, nghẹn đến hoảng.
Được, em cứ nghe duyên phận đi.
“Em nói vậy gần nửa đời anh chưa từng nghe qua.” Phương Thiệu Nhất thấp giọng nói một câu, sau đó bảo với anh: “Sau này mặc kệ em muốn nói gì, cũng phải hỏi anh trước một tiếng. Đừng tiếp tục ôm đồm những lời mắng chửi kia về phía mình, anh không cần em giúp anh gánh vác chuyện gì, em yên tĩnh một chút, để anh bớt lo lắng.”
“Được rồi.” Nguyên Dã cười nói.
Ngày hôm sau Phương Thiệu Nhất lại chính thức đăng weibo, nói qua chuyện này: “Việc nhà sau này không đưa ra nói nữa, chút chuyện nhỏ không cần mọi người phải nhọc lòng. Không phức tạp như vậy, chuyện tình cảm để tình cảm giải quyết đi.”
Một bài đăng chỉ có tổng cộng hai câu, nhưng nội dung không ít. Chữ “việc nhà” ở đầu có ý tứ rất sâu xa, để “tình cảm” giải quyết nghe cũng đủ khéo léo.
Có fan cặp đôi chảy nước mắt ăn cẩu lương: “Hôm qua đâm một đao, kết quả hôm nay hai người lại vỗ về em một chút. Chú Dã cố nhênnn!”
“Cứ từ tốn, show này tui thích xem.”
“QAQ Xin hai anh phải thật cố gắng đó! Hai anh thực sự là niềm tin cuối cùng của em! Nếu hai anh mà chia tay thật em không tin vào tình yêu nữa đâu uhuhuhu!”
“Xin lỗi mị vẫn thấy hai người thật khiến người ta cảm động, bọn họ ly hôn mị còn thấy hai người họ rất ngầu, có phải mị hết thuốc chữa…”
Cát Tiểu Đào cũng lấy clone ra, đi xem náo nhiệt bình luận phía dưới: “Em thấy hai anh rảnh quá thì có, mau phục hôn cho em!”
Gửi bình luận xong cậu lại gửi tin nhắn cho Nguyên Dã, hỏi anh: “Anh Dã, anh định theo đuổi thế nào? Anh có muốn thời gian biểu không? Có muốn số phòng không?”
Nguyên Dã gửi tin nhắn thoại trả lời cậu: “Cậu có thể đừng gửi tin nhắn cho anh nữa không, sao mà phiền thế.”
Cát Tiểu Đào: “Anh nói chuyện với em kiểu gì vậy? Anh phải cần đến em nhiều lắm đấy, anh suy nghĩ cho kỹ đi!”
Nguyên Dã hờ hững trả lời một câu: “Anh chẳng cần nhờ vả ai cả.”
Cát Tiểu Đào: …………
Ngạo mạn thế cơ à.
Cát Tiểu Đào: “Anh Dã à anh định bao giờ thì theo đuổi?”
Nguyên Dã: “Quản anh à?”
Cát Tiểu Đào hỏi anh: “Anh Dã anh thật sự không tới thăm đoàn phim à? Bọn em bây giờ thảm lắm, hai bọn em phải đi làm cu li cho cả đoàn phim, có lúc còn không có cơm ăn.”
Nguyên Dã trả lời hai chữ, vô cùng lạnh lùng: Không thăm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...