Đêm hôm đó Tân Yên rốt cuộc cũng ở lại Quách gia theo lời đề nghị của Quách Viên An
Quách Nghiêm Hạo hôm nay một buổi tiệc phải dự cho nên về khá trễ, Tân Yên cứ như vậy mà ở dưới phòng khách chờ hắn về
Quách Viên An ngồi bên cạnh có chút buồn ngủ mà không nhịn được phải lên tiếng
“Yên Yên tớ buồn ngủ lắm rồi, anh tớ e là không trở về, chúng ta mau nghỉ ngơi sớm thôi”
Tân Yên nhìn Quách Viên An sau đó đành gật đầu nhưng cậu thật sự muốn đợi Quách Nghiêm Hạo trở về, cậu đã chuẩn bị canh giải rượu cho hắn cho nên mới đợi người trở về
Quách Nghiêm Hạo quả thật trở về nhưng trên người hắn nồng nặc mùi rượu, Tân Yên thấy vậy liền đỡ người vào
“Nghiêm Hạo ca cẩn thận”
Tân Yên đỡ Quách Nghiêm Hạo xuống sofa nằm nghỉ, bản thân nhanh chóng xuống bếp lấy canh giải rượu cho hắn
Quách Nghiêm Hạo đau đầu, hắn hôm nay uống rất nhiều là do đám ngừoi kia thấy hắn vừa nhận chức không bao lâu nên cố tình làm khó, hắn cũng biết điều đó cho nên nhẫn nhịn mà uống hết
Tân Yên lúc này bưng đến một bát canh giải rượu
“Nghiêm Hạo ca, canh giải rượu đây anh mau uống, em gọi An An xuống”
Quách Nghiêm Hạo nghe vậy liền níu tay Tân Yên trở lại, hắn không muốn để em gái lo lắng hơn nữa bộ dạng nồng nặc mùi rượu này để Quách Viên An biết được ngày mai liền sẽ bị người mắng không thôi
“Đừng…cậu đỡ tôi lên phòng là được”
Tân Yên phân vân đôi chút sau đó cũng gật đầu, cậu cũng tò mò với phòng của hắn, vài lần đến Quách gia nhưng chưa lần nào Tân Yên có thể vào trong phòng của Quách Nghiêm Hạo, Quách Viên An nói hắn không thích ai vào phòng của hắn khi chưa được cho phép
Tân Yên đỡ lấy Quách Nghiêm Hạo lên lầu, cả đường liền có chút chật vật dù sao cậu so với Quách Nghiêm Hạo cũng không cường tráng như vậy
Cả một quãng đường lên đến phòng của Quách Nghiêm Hạo vô cùng khó khăn nhưng Tân Yên vẫn cố sức, cô cũng không muốn làm phiền Quách Viên An
Đỡ được Quách Nghiêm Hạo đến phòng cậu, hắn liền tra vân tay lên cửa, cửa phòng tự nhiên mở ra, phòng của hắn luôn sử dụng vân tay cho nên người khác khó vào, Quách Viên An mặc dù có vân tay nhưng cô cũng không vào phòng của hắn tự tiện nếu không anh trai cô sẽ nổi giạn mất
Tân Yên đỡ Quách Nghiêm Hạo xuống giường, nhưng vì trượt chân thế là ngã lên người của hắn, cậu lúng túng muốn né ra thì bị người ôm lấy
“Linh nhi, Linh nhi tại sao em lại từ chối tôi”
Quách Nghiêm Hạo nói với giọng khàn đặc mùi rượu
Tân Yên nghe hắn gọi tên người khác trong lòng khó chịu, cậu biết mặc dù cậu vẫn chưa là gì với Quách Nghiêm Hạo nhưng nghe hắn gọi tên người khác cậu đương nhiên không thoải mái nổi rồi
Tân Yên cố gắng vùng vẫy thoát khỏi nhưng vẫn là không thoát được sức lực của Quách Nghiêm Hạo. Thế là cả đêm cứ thế cậu bị hắn ôm lấy, miệng hắn luôn gọi tên của Hạ Linh, cũng vì vậy mà cả đên đó cậu không thể an giấc được
Đến buổi sáng cậu cố gắng hết sức đẩy Quách Nghiêm Hạo ra sau đó lén lút nhẹ nhàng mà ra khỏi phòng, chỉ là vừa mở cửa ra đập vào mắt cậu chính là khuôn mặt của Quách Viên An, cô cũng bất ngờ có chút sốc trước việc diễn ra trước mặt, Tân Yên lo lắng lập tức kéo tay Quách Viên An rời đi
Trong phòng Quách Viên An, không khí cực kỳ căng thẳng, cô nhìn chầm chầm Tân Yên từ trên xuống dưới trong đầu không khỏi suy nghĩ, không lẻ đêm qua anh cô cùng bạn thân cô đã gạo nấu thành cơm hay sao, chuyện này có chút nhanh rồi đấy
“Cậu đừng có nghĩ sâu xa, không có cái chuyện gì cả”
Tân Yên nhìn nét mặt cô liền biết cô nghĩ gì, cậu nhanh chóng biện hộ
“Tớ không tin, đêm qua cả đêm ở trong phòng của anh tớ, không có gì sao mà tin được”
Quách Viên An nhìn Tân Yên, Tân Yên oan ức không biết nói như thế nào, cái nồi này cậu không muốn đội đâu
“Tớ cam đoan thật sự không có cái gì cả, đêm qua do anh ấy ôm tớ chặt quá tớ không thể nào thoát được, ngoài ôm ra không hề làm gì”
Tân Yên cực lực giải thích, cậu thật không muốn trong lúc say xảy ra chuyện gì không nên, cho dù cậu thật sự thích Quách Nghiêm Hạo đi chăng nữa thì cậu cũng không dùng thủ đoạn kia .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Manh Thê Phúc Hắc
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Tiểu Phượng Hoàng - A Lạc Lạc
4. Khi Có Gia Đình Là Tỉ Phú Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
=====================================
Quách Viên An nhìn Tân Yên sau đó vỗ vai cậu
“Được rồi tớ tin cậu, nhưng mà cả đêm qua ăn đậu hủ của anh tớ, nhất cậu rồi”
Tân Yên bị cô chọc đến đỏ cả mặt, quả thật cảm giác nằm trong lòng ngực của hắn thật sự rất tốt, chỉ có điều người hắn gọi tên là Hạ tiểu thư không phải là cậu mà thôi, nhưng mà cậu không để tâm
“Xem như là có chuyển biến tốt, được rồi để ăn mừng hôm nay tớ dẫn cậu ra ngoài chơi một hôm đi”
Tân Yên chỉ bất lực gật đầu, cậu viết nơi Quách Viên An muốn đến chơi là nơi nào, đành phải chiều theo ý cô mà thôi dù gì nơi đó cậu cũng thân thuộc không lo xảy ra chuyện
Bên phía Quách Nghiêm Hạo sau khi hắn tỉnh lại liền cảm thấy cả người có chút nhứt, nhưng hắn vẫn cảm thấy đêm qua hắn hình như ôm lấy người nào đó thì phải, hơi ấm bên cạnh vẫn còn, hắn thật tò mò đêm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì
Hắn nhìn bản thân trong gương có mà cười khổ bộ dạng này thật khiến người khác xem thường mà, hắn đêm qua gặp lại Hạ Linh, nàng ta cùng một người khác nắm tay xuất hiện trong bữa tiệc, tất cả mọi người xung quanh liền nhìn hắn với ánh mắt khó xử, hắn thật sự không biết nên làm gì, đành phải bất chấp mà uống nhưng thật sự hắn không thể nào quên được Hạ Linh, dù gì hắn theo đuổi cô lâu đến như vậy nhưng rốt cuộc ngoài xem hắn là một người bạn ra thì không còn gì hơn cả
Quách Nghiêm Hạo bước ra khỏi phòng tắm, cả người hắn toát ra khí tức của một người đàn ông trải qua không ít thăng trầm mặc dù còn rất trẻ, Quách Nghiêm Hạo dời lại tất cả các buổi họp ngày hôm nay, hắn định dành cả ngày hôm nay để thư giãn một chút cũng như điều chỉnh lại bản thân
Hắn bước xuống nhà với một bồ đồ đơn giản, bên dưới nhà Quách Viên An và Tân Yên đang ngồi ăn bữa sáng, Quách Viên An liên tục đưa cho Tân Yên xem những mẫu thiết kế cô dự định sẽ mua, Tân Yên nhìn qua thấy mẫu nào ưng ý liền gật đầu
Lúc Quách Nghiêm Hạo bước đến Tân Yên nhìn thấy hắn bất giác ngượng ngùng, cảm xúc đêm qua vẫn còn trong lòng cậu khiến cậu không khỏi đỏ mặt một phen
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...