Rất nhanh mọi chuyện vốn dĩ đã tạm thời lắng xuống lại nổi lên một lần nữa, mà lúc này Tân Yên cũng bắt đầu bận rộn cùng Quách Viên An tham gia vai diễn đầu tiên, phải biết hai người vừa mới năm hai đã có được vai diễn thì không hề tầm thường chút nào. Tân Yên bận rộn đến nỗi không còn để tâm đến việc cậu và Quách Nghiêm Hạo thời gian qua đã không nói chuyện với nhau. Đến khi mọi việc đã xong xuôi, vai diễn đầu tiên của cậu cũng được quay xong và cậu cũng hoàn thành kỳ thi cuối kỳ năm hai xong thì cậu và Quách Nghiêm Hạo đã im lặng với nhau được hai tháng trời
Hai tháng này vì tin tức mà Hạ Linh đã cố tình để báo chí công khai mà mọi người đều chú ý đến nhất của nhất động của cả hai người. Quách Nghiêm Hạo thường xuyên tham gia mấy bữa tiệc làm ăn, mac Hạ Linh cũng vừa hay xuất hiện ở các bữa tiệc, nhiều người cho rằng tin tức trước đây Quách Nghiêm Hạo nói chỉ là để che giấu cho chuyện tình của hắn và cô, thật ra vị hôn thê gì đó chính là Hạ Linh chứ không phải ai khác
Tân Yên trở về nhà, cậu và Quách Nghiêm Hạo mặc dù ở chung một nhà những thời gian gần đây cậu bận rộn luôn đi sớm về khuya nên chẳng có dịp cùng Quách Nghiêm Hạo chạm mặt mà Quách Nghiêm Hạo cũng dần dần ít khi về nhà. Hôm nay cậu có thời gian nghỉ ngơi liền trở về sớm, muốn xuống bếp nấu cho Quách Nghiêm Hạo một bữa ăn cũng xem như hai người nói chuyện lại với nhau. Thật ra thời gian qua cậu không hề giận hắn, mặc dù có đau lòng nhưng sau đó cậu cũng nhanh chóng tự an ủi bản thân được. Cậu cảm thấy dù sao thì hợp đồng hôn nhân của hai người vẫn còn trong thời gian ký kết. Cậu tin rằng nếu kiên trì có một ngày Quách Nghiêm Hạo sẽ nhìn về phía cậu. Vì vậy mà hôm nay Tân Yên đã cho dì Trần về sớm, đích thân cậu chuẩn bị một bàn ăn muốn cùng Quách Nghiêm Hạo hoà thuận
Quách Nghiêm Hạo vẫn đang tham dự một buổi tiệc trong giới kinh doanh nên chưa quay về, hắn cũng đã uống khá nhiều, Hạ Linh luôn xuất hiện mỗi bữa tiệc hắn tham gia, hắn cũng thấy được thái độ của cô cô đối với hắn đã thay đổi hắn liền có thêm hy vọng, nhất là khi Hạ Linh đã nói với hắn, cô muốn cùng hắn bắt đầu thử một lần, có lẽ trước đây cô đã bỏ lỡ một người như hắn để chạy theo một người như Lục Dư Hoài để rồi bản thân tự làm mình tổn thương
Chính vì vậy mà Quách Nghiêm Hạo cũng dần dần quên mất sự hiện diện của một người trong nhà mình. Sự đi đi về về của Tân Yên đã sớm không còn là sự để tâm của Quách Nghiêm Hạo nữa, hai tháng không nhìn thấy cậu hắn dường như cũng chẳng quan tâm quá nhiều, chỉ lâu lâu lại hỏi dì Trần xem Tân Yên có quay về nhà hay không rồi sau đó lại không hỏi nữa
Hôm nay hắn uống có chút nhiều nên khi chuẩn bị lên xe trở về thì bên cạnh Hạ Linh xuất hiện trước mặt hắn
“Nghiêm Hạo, anh về sao”
Cô nhẹ giọng hỏi hắn
“Hạ Linh, cũng không còn sớm nữa em cũng nên về đi, nếu tiện thì để anh đưa em về”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
2. Chất Xúc Tác Ngọt Ngào
3. Không Thể Buông Tay Anh
4. Nhật Ký Giám Sát Trà Xanh
=====================================
Hạ Linh vốn dĩ chỉ đợi có như vậy, cô muốn đến nhà của Quách Nghiêm Hạo. Cũng tò mò xem thử Quách Nghiêm Hạo rốt cuộc kết hôn với người nào, liệu cô có được nhìn thấy người đó hay là không hay đúng hơn cô đang muốn thể hiện cho người kia thấy, người trong lòng Quách Nghiêm Hạo thật sự là ai
“Hôm nay em không muốn về nhà em, anh đưa em đến nhà anh có được không, em muốn chào hỏi hai bác”
Thư ký Huỳnh đi sau hai người đều nghe rất rõ ràng liền lo lắng, Quách tổng đã dọn ra ở riêng từ khi cùng với cậu Tân Yên kết hôn, nếu bây giờ Quách tổng đưa Hạ tiểu thư trở về chẳng khác nào là đang đưa tình nhân về nhà cả, chuyện này nếu để cho lão tổng biết được chắc chắn Quách tổng sẽ xong đời. Huỳnh Lâm muốn lên tiếng ngăn cản thì Quách Nghiêm Hạo phía trước đã ra lệnh cho Huỳnh Lâm
“Thư ký Huỳnh, lái xe đưa tôi và Hạ Linh về nhà”
Trong người có chút men say cho nên hắn cũng không nghĩ nhiều hơn nữa hắn đưa cô đến nhà hắn cũng chẳng có việc gì cả, nhà hắn có nhiều phòng, để Hạ Linh ở phòng của khách một đêm cũng chẳng xảy ra chuyện gì cả, mà Tân Yên dạo này hắn cũng chẳng nhìn thấy cậu nên không sao cả
Có điều Quách Nghiêm Hạo không ngờ rằng lúc hắn bước vào bên trong, đang được Hạ Linh và thư ký Huỳnh đỡ lấy vào nhà thì lúc này Tân Yên ở trong nhà cũng nghe thấy động tĩnh mà ra đón tiếp. Khi cậu nhìn thấy một màn Hạ Linh dịu dàng chăm sóc cho Quách Nghiêm Hạo. Mà hắn cũng rất triều mến nhìn cô, trong lòng cậu thoáng lên cảm giác không vui
Quách Nghiêm Hạo cũng bất ngờ không đứng vững nên gần như ngã người đè lên người của Hạ Linh trước mặt Tân Yên. Mà Tân Yên bây giở chỉ đứng ở đó không một chút cử động này, thư ký Huỳnh lúc này lên tiếng
“Cậu Tân cũng có ở nhà sao, nếu vậy nhờ cậu đưa Quách tổng về phòng nhá, còn Hạ tiểu thư cứ để tôi đưa cô ấy về nhà là được”
Huỳnh Lâm rất nhanh nhẹn tay chân mà đỡ lấy Quách Nghiêm Hạo đang không tỉnh táo đẩy cho Tân Yên trong khi đó cậu ta nhanh chóng đỡ Hạ Linh đứng dậy rồi đưa cô ra xe mà lái đi, Hạ Linh vẫn chưa kịp làm gì đã bị người kéo lên xe rời đi, phá hỏng kế hoạch của cô
Tân Yên đỡ lấy Quách Nghiêm Hạo, thấy hắn đã không tỉnh táo cậu liền đỡ hắn vào trong nhà để hắn ngồi xuống sofa sau đó đi pha thuốc giải rượu cho hắn cũng bưng một bát canh nóng đến cho Quách Nghiêm Hạo có thể húp một chút, uống nhiều rượu khiến cho con người không mấy dễ chịu
Quách Nghiêm Hạo đã lờ mờ say rồi cho nên không hề nhận ra, lúc Tân Yên bưng thuốc và nước đến cho Quách Nghiêm Hạo đã bị hắn kéo lấy ôm vào lòng một cách khó hiểu. Mùi nước hoa trên người của Tân Yên rất dễ ngửi khiến hắn ngửi đến dễ chịu
Tân Yên bị ôm cũng vô cùng hồi hợp, có lẽ lâu lắm rồi cậu mới cảm nhận được cái ôm này của Quách Nghiêm Hạo
“Anh mau uống thuốc trước đã, để bản thân tỉnh táo lại một chút, còn có em đã có nấu canh cho anh, anh uống thuốc xong có thể nếm thử một chút mùi vị của canh”
Tân Yên đưa thuốc và ly nước cho Quách Nghiêm Hạo. Hắn vând ngơ ngác nhìn cô
“Không uống, nếu đây là thuốc độc thì sao”
Tân Yên bất đắc dĩ, cầm lấy một việ thuốc giống y hệt uống vào, đợi khi Tân Yên uống không bị gì thì hắn mới ngoan ngoãn mà uống
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...