Quách Nghiêm Hạo đến khách sạn một cách nhanh chóng. Lưu Vĩnh Sang đã chờ sẵn vừa thấy người liền đưa cho hắn chìa khoá phòng
“Có chuyện gì bình tĩnh một chút, dù sao cũng chỉ là hợp đồng hôn nhân, cậu cũng đâu cần gấp gáp như vậy, đúng không”
Quách Nghiêm Hạo trừng mắt nhìn Lưu Vĩnh Sang sau đó cầm lấy chìa khoá, Lưu Vĩnh Sang nhìn theo bóng dáng của hắn mà chờ đợi trò vui diễn ra
Ở trong phòng Tân Yên vừa rót một ly rượu ra, bebe cạnh còn có ống tiêm và thuốc lá. Cậu đã lâu không đụng đến thuốc lá đương nhiên hút lại một chút sẽ có cảm giác khác biệt xa lạ mà lại quen thuộc
Tân Yên đang tập trung vào nhân vật của bản thân, hoà mình vào nhân vật của mình để hiểu rõ nhân vật của bản thân hơn một chút nữa, cậu để đầu óc nhập tâm vào nhân vật mà không phát hiện động tỉnh ở cửa
Lúc Quách Nghiêm Hạo đến trước cửa phòng, hắn liền do dự, dù sao hành động hiện tại của hắn vô cùng vô lí, bọn họ là hợp đồng hôn nhân, sau đó sẽ chấm dứt cuộc hôn nhân này khi toàn bộ cổ phần được chuyển nhượng sang cho hắn. Mà trong hợp đồng có điều khoản ghi rõ bọn họ không được xen vào chuyện và cuộc sống riêng tư của người còn lại nhưng dù sao Tân Yên cũng còn nhỏ, hắn cũng xem như một người anh trai của cậu, nếu bây giờ hắn không quản cậu, lỡ sau này cậu trở nên hư hỏng sẽ như thế nào
Quách Nghiêm Hạo rốt cuộc vẫn đẩy cửa vào trong phòng. Lúc này đập vào mắt hắn là hình ảnh Tân Yên ngửa đầu ra sau ghế sofa, trên tay cầm một điếu thuốc gian dở, trên bàn có rượu còn có cả ống tiêm, hắn nhìn thấy liền tức giận bước đến, giựt lấy điều thuốc trên tay cậu. Tân Yên giựt mình mở mắt, trước mặt cậu là vẻ mặt tức giận cùng ánh mắt sắc bén của Quách Nghiêm Hạo
Hắn không ngờ rằng bước vào trong phòng lại được nhìn thấy cảnh này, một Tân Yên có chút xa lạ so với bình thường hắn luôn thấy, áo sơ mi trên người hở vài nút áo, sộc sệch chẳng ngay ngắn chút nào
“Cậu làm cái quái gì ở đây vậy hả Tân Yên?”
Quách Nghiêm Hạo gằn giọng nói
“Anh…anh sao lại ở chỗ nào…không phải như anh thấy….”
Cậu muốn giải thích nhưng lại không thể nói ra chuyện bản thân học hai ngành cũng không dám nói ra chuyện cậu học diễn xuất được
Quách Nghiêm Hạo thật sự không nghĩ rằng Tân Yên nhanh như vậy đã học hư theo đám bạn đại học, bộ dạng này của cậu hắn nhìn không nổi chút nào
“Không phải như tôi nghĩ là như thế nào, Tân Yên cậu nhìn lại bản thân cậu xem, bộ dạng bản thân đang như thế nào, không về nhà cứ như vậy mà ở chỗ này làm những việc như vậy, cậu muốn chọc tức tôi sao”
Tân Yên lắc đầu, cậu không hề có ý như vậy nhưng bây giờ giải thích như thế nào cũng không thể khiến Quách Nghiêm Hạo ngui giận được
“….”
Quách Nghiêm Hạo thấy cậu im lặng càng không vui, trực tiếp kéo tay cậu rời đi. Tân Yên muốn vùng tay nhưng hắn nắm tay cậu rất chặt hơn nữa nếu bây giờ hai người họ tranh cãi lớn tiếng sẽ gây sự chú ý xung quanh, cậu càng không muốn điều đó, cứ vậy mà cầm lấy balo bị Quách Nghiêm Hạo kéo đi. Chân cậu buổi sáng còn bị thương bây giờ lại đi nhanh như vậy, không cần nhìn Tân Yên cũng biết chân cậu chắc chắn lại chảy máu nữa rồi
Quách Nghiêm Hạo trực tiếp quăng Tân Yên lên xe sau đó nhắn tin nhờ Lưu Vĩnh Sang giải quyết những chuyện khác cho mình, hắn lái xe mang Tân Yên trở về nhà của họ
Dì giúp việc đã được hắn cho ra về, trong nhà đã được bật sáng đèn, Quách Nghiêm Hạo vừa đậu xe vào nhà đã lập tức kéo Tân Yên xuống đi vào trong. Cậu khó khăn lê bước chân theo Quách Nghiêm Hạo
Quách Nghiêm Hạo đang tức giận càng bị sự chậm chạp của cậu trực tiếp chọc cho nổi giận mà kéo người vào trong mặt kệ Tân Yên nói gì
“Anh…chậm một chút, đừng kéo nhanh như vậy”
Tân Yên thật sự đã cảm nhận được cảm giác đau nhưng cậu không dám nói ra, bây giờ Quách Nghiêm Hạo đang nói vậy, nói ra cũng không làm được bất cứ điều gì cả
Lúc vào trong nhà, Quách Nghiêm Hạo ngồi xuống sofa trong khi Tân Yên vẫn đứng đó, hắn nhìn cậu sau đó tức giận mất khống chế mà ném ly trên bàn về phía cậu, Tân Yên không né được cho nên ly liền cứ vậy mà đập vào người cậu rồi vỡ ra lung tung
“Cậu rốt cuộc có suy nghĩ hay không, trước đây không phải cậu ngoan ngoãn lắm sao, sao đổ nhiên lại thay đổi như vậy, nhìn xem bản thân bây giờ như thế nào. Rốt cuộc đâu mới là cậu thật sự đây hả. Rốt cuộc có phải hay không chính cậu là người đã bỏ thuốc tôi đêm đó rồi tìm mọi cách để cùng tôi kết hôn đây hả”
Quách Nghiêm Hạo vừa không vụ chuyện của Hạ Linh bấy giờ còn gặp Tân Yên như thế này chẳng tránh khỏi việc hắn nói ra mấy lời khó nghe với Tân Yên
“Anh Nghiêm Hạo, chuyện gì cũng có thể nói nhưng anh không được nói như vậy. Chúng ta hiện tại đều không thích hợp nói chuyện. Em cam đoan bản thân không có làm gì cả. Còn chuyện khi nãy anh nhìn thấy chỉ là hiểu lầm, em không phải theo bạn bè học hư hay gì cả”
Tân Yên rốt cuộc cũng đáp lại lời Quách Nghiêm Hạo nói về mình, cậu không biết rốt cuộc Quách Nghiêm Hạo làm sao, sao đột nhiên lại nổi giận như vậy, cậu chưa nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo như thế bao giờ, cậu cũng không thể giải thích rõ được việc này, đành phải tìm cách làm dịu tình hình giữa cả hai lại mà thôi
Quách Nghiêm Hạo nghe không lọt những lời mà Tân Yên nói, đúng lúc hắn lại có điện thoại là Hạ Linh gọi đến cho hắn, cô lại đi uống rượu say khước cần người đến đỡ về. Quách Nghiêm Hạo nhì về phía Tân Yên sau đó bỏ đi
Mà Tân Yên thấy hắn bỏ đi lúc này mới ngồi xuống, phía dưới chân cậu là máu, vết thương e là đã nứt toạc ra, cậu sẽ chẳng thể mang giày cho đến khi vết thương kết vảy lại. Cả ngày vô cùng mệt mỏi vốn cho rằng bản thân sẽ nghỉ ngơi được một chút rốt cuộc cậu cũng chẳng nghỉ ngơi được chút nào cả, cậu không trách Quách Nghiêm Hạo chỉ là lời nói của hắn hôm nay khiến cậu đau lòng, hắn đã suy nghĩ cậu như thế nào mà nói ra được những lời kia
Tân Yên ngồi xuống ghế sau đó dùng khăn ướt lau đi vết máu vẫn chảy trên chân sau đó tìm hộp cứu thương tự băng bó cho bản thân một lần nữa
Quách Nghiêm Hạo sau khi nghe điện thoại liền đến chỗ của Hạ Linh, giúp cô ta thanh toán tiền ở quán bar sau đó trực tiếp lái xe đưa cô ta trở về nhà
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...