Tân Yên cả đêm đều không dám ngủ, cậu sợ động tác của bản thân quá lớn sẽ khiến Quách Nghiêm Hạo không ngủ được nên cả đêm đều ngoan ngoãn nằm không dám nhúc nhích nhưng bản thân cậu cũng không dám ngủ
Một phần vì hồi hợp một phần vì sợ bản thân làm ra hành động thiếu kiểm soát
Sáng hôm sau Quách Nghiêm Hạo dậy rất sớm, hắn cũng không đánh thức cậu mà để cậu ngủ sau đó chuẩn bị quần áo đến công ty như thường lệ. Tân Yên đợi Quách Nghiêm Hạo rời đi mới dám dậy, cậu nhìn xung quanh, bên cạnh cũng đã không còn hơi ấm của Quách Nghiêm Hạo nữa
Tân Yên nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân sau đó xuống chào ba Quách cùng mẹ Quách. Hai người nhìn thấy cậu liền bảo cậu đến ăn sáng. Quách Viên An cũng mang bộ dạng ngáp ngủ xuống ăn sáng khiến ba Quách và mẹ Quách chỉ biết lắc đầu
“Tân Yên, tối qua con ngủ có ngon không, có cảm thấy chỗ nào không tốt không”
Tân Yên lắc đầu
“Không ạ, đêm qua con ngủ rất ngon ạ. Nghiêm Hạo anh ấy không ăn sáng ạ”
“Thằng nhóc đó là vậy đấy, ngày nào cũng đến công ty không ăn sáng đâu, sau này hai đứa cưới nhau con nhất định phải bắt thằng nhóc ăn sáng rồi mới đi làm nha chưa”
Mẹ Quách nghe đến Quách Nghiêm Hạo thì chỉ biết lắc đầu, Quách Nghiêm Hạo không thường dùng bữa sáng vì phải đến công ty sớm nhưng buổi tối sẽ luôn đúng giờ mà về nhà dùng cơm tối
Bốn người cùng nhau ăn sáng sau đó Tân Yên và Quách Viên An xin ba Quách và mẹ Quách cho hai người ra ngoài đi dạo, hai vị trưởng bối liền không ngăn cản dù sao Tân Yên và Quách Viên An cũng là bạn bè tốt của nhau
“Hai người khi nào đăng ký kết hôn, dù sao cũng sẽ đám cưới vẫn nên mau một chút chọn ngày đi đăng ký đi, còn nếu mà anh tớ vẫn cứ không chọn được ngày thì tớ trực tiếp chọn thay hai người”
Quách Viên An nhắc nhở Tân Yên một chút
“Anh ấy bảo thứ sau rãnh, khi đó mình và anh ấy sẽ đi đăng ký kết hôn, được chưa”
Tân Yên bất lức, cậu chỉ có thể nói dối, thật ra Quách Nghiêm Hạo vẫn chưa chọn ngày đăng ký kết hôn, mặc dù là kết hôn giả nhưng không thể qua mặt ba Quách và mẹ Quách được
Tân Yên lén lút nhắn cho Quách Nghiêm Hạo hỏi hắn thứ sáu này có rãnh không, cùng cậu đi đăng ký kết hôn. Quách Nghiêm Hạo chỉ trả lời một câu “Được”
Rồi cứ vậy mà thứ sau hai người đến cục để đăng ký kết hôn. Tân Yên có chút hồi hợp. Hôm nay cậu đã chọn tới chọn lui chọn một chiếc áo sơ mi phù hợp nhất để đi cùng Quách Nghiêm Hạo đi đăng ký kết hôn
Quách Nghiêm Hạo chọn một bộ vest bình thường mà hắn hay bận trong tủ sau đó đến đón Tân Yên. Khi cậu lên xe, hắn nhìn thấy vẻ mặt hồi hợp của cậu
“Không cần hồi hợp, thủ tục đăng ký cũng rất nhanh, sau đó cậu muốn đi đâu hay không”
“Không ạ, sau đó anh cứ đến công ty đi ạ, em tự mình về nhà là được. À lễ phục anh đã thử rồi, ổn đúng không ạ”
“Ổn, vậy lát nữa đăng ký xong tôi trở cậu về”
Tân Yên gật gật đầu
Hai người nhanh chóng ở cục đăng ký kết hôn làm thủ tục đăng ký, rất nhanh thủ tục đăng ký đã làm xong, hai người liền chụp hình. Trên tay hai người bây giờ là giấy hôn thú, hai người trên danh nghĩa đã là chồng chồng của nhau
Quách Nghiêm Hạo sau khi xong liền định đưa Tân Yên đi ăn cùng mình rồi mới đưa cậu về dù sao hai người cũng nên phối hợp một chút cho đúng bộ dáng kết hôn nhưng bất thình lình Quách Nghiêm Hạo nhận được điện thoại, là Hạ Linh gọi đến bảo xảy ra chuyện muốn Quách Nghiêm Hạo có thể giúp mình
“Tân Yên, tôi có việc, cậu tự bắt xe về trước đi”
Quách Nghiêm Hạo nói xong liền phóng xe rời đi, Tân Yên có chút ngơ ngác nhưng cũng không sao cả, anh ấy có việc bận cậu cũng không muốn làm phiền anh ấy, dù sao bây giờ hai người họ trên danh nghĩa đã là chồng chồng của nhau rồi
Bất thình lình trước mặt Tân Yên dừng lại một chiếc siêu xe, cậu nhìn liền biết là xe của người kia
“Còn không mau lên xe, đợi mời lên sao”
Tân Yên ngoan ngoãn bước lên xe, cậu được người kia đưa về nhà
“Lớn rồi nhỉ, lớn rồi liền không xem người trong nhà ra gì sao, Tân Yên, em kết hôn cũng không cho người nhà biết, em nghĩ xem nếu cha và mẹ biết chuyện này họ sẽ như thế nào hả”
Người kia tức giận mà quát mắng, Tân Yên muốn làm gì cũng được muốn nháo thế nào cũng được hắn vẫn ở phía sau hậu thuẫn cho cậu nhưng chuyện hôn nhân đại sự cậu thế mà tự quyết định không nói với người nhà một tiếng
“Anh, đừng tức giận”
“Bảo anh không tức giận, Tân Yên em bao nhiêu tuổi rồi hả, hôn nhân đại sự cũng không biết nói cho người nhà hả”
Người kia lại tiếp tục quát Tân Yên sau đó bình tĩnh mà ngồi xuống uống một ngụm nước
“Không muốn ồn ào, anh đừng nói với cha mẹ được không, đợi thời gian thích hợp em sẽ dẫn người về ra mắt”
Tân Yên nỉ non nói, người kia đối với cậu mặc dù quát mắng nhưng thật ra cũng dễ mềm lòng
“Tên kia đối xử tốt với em không”
Tân Yên gật đầu
“Tốt, anh ấy rất tốt, anh đừng tức giận”
Người kia bất lực với đứa em trai trước mặt, nhưng dù sao kết hôn cũng đã kết hôn, giấy cũng đã lãnh chứng, bây giờ kêu cậu không kết hôn cậu chịu sao. Hơn nữa người kia làm sao không nhận ra Tân Yên khi cầm giấy hôn thú của hai người đã vui đến mức nào
“được rồi, được rồi, xem như anh chịu thua nhưng nhớ một điều, bất cứ khi nào em chịu thiệt thòi liền nói với anh có biết không”
Tân Yên ngoan ngoãn gật đầu, người kia cũng không ở lại quá lâu liền có việc rời đi. Tân Yên sau khi nhìn thấy người rời đi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu lại lấy giấy hôn thú ra ngắm nhìn, mặc dù chỉ là hợp đồng hôn nhân nhưng đối với cậu, việc cùng Quách Nghiêm Hạo kết hôn là việc hạnh phúc nhất đời cậu
Tân Yên chụp một tấm ảnh sau đó gửi qua cho Quách Viên An
“Kết hôn rồi ạ, bạn ơi”
Quách Viên An bên này nhận được hình liền gật đầu
“Bây giờ gọi cậu là anh dâu đã được chưa”
“Rồi rồi, gọi được gọi,em gái ạ”
Hai người nhắn tin với nhau trêu chọc, Quách Viên An cũng cảm thấy vui thay cho Tân Yên, mặc dù không biết sau này mọi chuyện sẽ thế nào nhưng trước hết bây giờ anh trai cô đã trở thành người có gia đình, bạn thân cô rốt cuộc cũng được gả cho người mình thích, xem như vui vẻ đi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...