Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Nhặt rác Mỗi Ngày

Không gì có thể giáng một đòn bạo kích vào tôn nghiêm của một người đàn ông hơn ba chữ: " Anh không được", huống chi ba chữ này là bãi mìn dành cho Cảnh Thiệu Từ. =.=

Yến Tử Tu vừa dứt lời, thư ký của cảnh Thiệu đã nhanh chóng lấy điện thoại di động ra áp vào tai.

" Ngài hảo, Hồ tổng, chuyện hợp tác mà chúng ta đã nói lúc trước......" Vừa nghe điện thoại ảo vừa đi nhanh về phía cầu thang với tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời.

"Yến, Tử, Tu" Trong mắt Cảnh Thiệu Từ tràn đầy vẻ nghiêm nghị, nghiến răng nói: "Ngươi thử lặp lại lời ngươi vừa nói xem"

Xem ra đối phương có vấn đề về thính giác, cậu suy nghĩ một chút, sau đó hùng hồn nói: " Tôi nói anh không thể làm được, nói cách khác, anh không phải là người bình thường." Con người có ba hồn bảy vía chi phối thất tình lục dục. Cậu nhìn thoáng qua thì có thế thấy từ người này trời sinh đã ít đi một phách mà một phách này vừa lúc là thứ khiến cho con người ta có tình yêu và dục vọng. Một người không có ham muốn tình yêu thì hiển nhiên sẽ không yêu người khác.

" Phanh"một tiếng vang thật lớn, Cảnh Thiệu Tư nện một quyền vào cánh cửa ngay bên cạnh hắn nhưng cho dù thế cũng không thể khiến Yến Tử Tu chớp mi lấy một cái.

" Anh không cần tức giận vậy đâu, nếu có chuyện như vậy xảy ra, có thể là do tổ tiên của anh có đức hạnh không tốt hoặc là có ai đó đang dùng tà....."


Trước đây, Cảnh Thiệu Tư sẽ cảm thấy rất nhàm chán khi hai người gặp nhau chưa đầy ba phút. Hiện tại, gặp mặt chưa đầy ba phút mà cậu đã chửi hắn thậm chí là chửi cả tổ tiên của hắn. Ngay khi khuôn mặt của Cảnh Thiệu Tư sắp biến đen hoàn toàn thì cửa thang máy phía sau " Đinh" một tiếng rồi mở ra.

" Lê Kinh......" Yến Tử Tu nghiêng đầu nhìn thoáng qua, mở miệng nói. Tuy nhiên chưa để cậu nói hết câu thì quản lý Lê đã tự giác ngậm miệng và điên cuồng nhấn thang máy trở lại như thể chưa từng xuất hiện trong tu la tràng này. Sau khi thang máy từ từ đóng lại thì thư ký của hắn chạy đến bên cạnh hắn và thì thầm báo cáo điều gì đó. Cậu chỉ nghe loáng thoáng bên tai hai chữ " bệnh viện, nghiêm trọng", còn lại thì không rõ. Sau khi nghe thư ký báo cáo, Cảnh Thiệu Tư liếc một ánh nhìn tàn nhẫn cho cậu và xoay người rời đi. Sau khi nhìn chiếc xe hơi sang trọng trị giá hàng triệu đô la rời khỏi tầng dưới, Lê Phong Trí mang theo sợ hãi bấm thang máy lên tầng trên. Khi vừa vào đến cửa thì Lê Phong Trí đã thấy Yến Tử Tu đang ngồi trên ghế sofa nhâm nhi tách trà, hắn cẩn thận quan sát biểu tình của cậu, sau đó cười giải thích:

" Vừa rồi tôi thấy cậu cùng Cảnh tiên sinh đang nói chuyện với nhau, tôi xuất hiện thì không hay lắm nên đã quay xuống lầu chờ một lát".

" Không có việc gì" Cậu bình tĩnh trả lời hắn

Lê Phong Trí ngồi xuống hỏi thêm mấy câu mới đi thẳng vào vấn đề hắn tìm gặp cậu:

" Tử Tu, lần trước cậu nói với tôi rằng cậu muốn hủy hợp đồng và rời khỏi ngành giải trí, cậu thật sự nghiêm túc chứ?".

Yến Tử Tu khẽ gật đầu: " Không tệ"

" Tử Tu, đừng vì tức giận mà đưa ra quyết định bốc đồng, Tạ tổng bảo tôi nói với cậu nếu cậu và Cảnh tổng ly hôn thì công ty vẫn sẽ sắp xếp tài nguyên cho cậu".

" Cảm ơn lòng tốt của anh, nhưng đây không phải dự định của tôi, tốt nhất là nên hủy hợp đồng thôi". Yến Tử Tu cười nói

Lê Phong Trí cố gắng thuyết phục nhưng thấy cậu vẫn cố chấp như thế thì chỉ có thể thở dài nói:" Cậu hiện tại còn 3 đại ngôn, cộng thêm phí bồi thường phải trả khi hủy bỏ hợp đồng thì tổng cộng cậu phải trả cho công ty là năm nghìn tám trăm vạn nhân dân tệ.


" Năm nghìn..... Tám trăm vạn?. Yến Tử Tư sửng sốt một hồi

Lê Phong Trí gật đầu nói: " Này là do Tạ tổng xem trọng mặt mũi của Cảnh gia nên mới có giá thấp như vậy, nếu là người khác thì ít nhất cũng phải 7 nghìn vạn mới giải quyết được".

Cậu mới vừa học được cách kiểm tra số dư tài khoản ngân hàng của mình trên điện thoại vào ngày hôm qua. xem xét khoản tiền gửi mười mấy vạn của nguyên chủ, muốn giải ước quả thật chính là việc không thể xảy ra.

Một người không thể không có niềm tin, nếu đã không thể trả tiền vi phạm hợp đồng, cậu vẫn phải làm công việc ban đầu.

Yến Tử Tư tràm mặc một hồi mới nói: Tôi hiện tại không có tiền, nhưng tôi sẽ bồi thường cho công ty khi tôi tích góp đủ."

" Vậy trong thời gian hợp đồng còn hiệu lực, cậu vẫn phải tuân theo sự sắp xếp của công ty".

"Được." Lúc này, cậu chỉ có thể bất lực mà gật đầu.

Sau khi quản lý Lê rời đi, Yến Tử Tu ngồi ở trên sô pha suy nghĩ hồi lâu. Việc cấp bách trước mắt là phải kiếm đủ tiền để rời khỏi công ty sau đó cậu có thể tập trung vào việc tu luyện và tích lũy công đức càng sớm càng tốt. Trong trường hợp này, trước tiên, cậu phải tìm một người vừa giàu vừa đầy rắc rối.


Nghĩ đến đây, bỗng dưng trong đầu cậu hiện ra khuôn mặt nghiêm nghị ngang ngược của Cảnh Thiệu Tư.

Cái quan trọng nhất: Giàu ----- Chốt

Tiếp theo: Rắc rối bủa vây ------- Chốt

Cuối cùng: Không tồn tại cái ác trong người ------ Chốt

Khà khà, những người giàu có đức độ nhưng tuổi thọ lại ngắn thật sự là những người thích hợp nhất để cậu ra tay cứu giúp.

Hết chương 2


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận