Không bị đoạn nhạc đệm nho nhỏ này ảnh hướng đến tâm tình, Tống Chi ngồi xe đi sân bay, vừa lật xem ảnh tồn kho trong máy ảnh, vừa ở trong nhóm chị em đu idol nói chuyện.
Rất nhanh liền đến sân bay, Tống Chi như thường lệ đeo xong khẩu trang rồi mới xuống xe.
Cách đó không xa có người chị em vẫy tay với cô: “A Vãn, ở đây!!”
Tên trên mạng của Tống Chi là “Giang thượng vãn phong ngâm" (*), mọi người quen gọi cô là A Vãn.
(*) Giang thượng vãn phong ngâm: Gió đêm ngâm trên sông.
Mặc dù Tống Chi chưa bao giờ nói ra tên thật của mình, cũng chưa bao giờ bỏ khẩu trang xuống trước mặt các cô ấy, nhưng mọi người vẫn liếc mắt một cái là nhận ra cô
Không có cách nào, bởi vì A Vãn thật sự là quá dễ nhận ra.
Ở trong một đám người, làn da của cô trắng phát sáng, quần áo là phong cách ngày thường tinh xảo lại xinh xắn ngọt ngào.
Lộ ra ở bên ngoài khẩu trang là một đôi mắt vừa to vừa sáng.
Cách cái khẩu trang cũng có thể biết là cô xinh đẹp.
Nói thật, nhóm các cô ấy cũng không phải ngày đầu tiên mê A Vãn.
Tống Chi nghe được tiếng kêu, vội vàng chạy tới.
Kết quả mới chạy được một nửa thì thấy đứa nhóc loạng choạng đi xuống thang cuốn, sắp ngã xuống tới nơi mà cha mẹ bên cạnh lại hoàn toàn không chú ý tới.
Tống Chi không rảnh lo chuyện khác, vọt thẳng qua đó.
Trước khi mất ý thức, Tống Chi chỉ biết mình từ thang cuốn lăn xuống, vô số va chạm nối nhau mà xông thẳng vào phần đầu.
……
Sau khi mơ mơ màng màng tỉnh lại, Tống Chi cảm thấy đầu mình đau như muốn nứt ra đến nơi, trong đầu cũng chỉ có một câu: Mình thế mà vẫn chưa chết?
Trâu vãi!!!
Kết quả nhìn quanh bốn phía, lại phát hiện bản thân cũng không phải đang ở bệnh viện, ngược lại là đang ở một cái trông như phòng nghỉ trong hậu trường.
Bên cạnh còn có cái bàn trang điểm.
Có người đeo thẻ công tác gõ gõ cánh cửa đang khép hờ, thăm dò tiến vào nói: "Cô Tiểu Tống, cô chuẩn bị một chút, chương trình sắp bắt đầu rồi."
Tống Chi: “?”
Chương trình gì cơ?
Không phải cô đang ở sân bay chuẩn bị đón idol về nước sao?
Một dự cảm xấu nảy lên trong lòng, Tống Chi vội vàng mở túi xách, lấy di động ra nhìn xuống.
Số điện thoại của ba mẹ và chị gái vẫn còn, group chat gia đình vẫn còn, thậm chí tài khoản "Giang thượng vãn phong ngâm" cũng vẫn còn.
Cô cũng tên là Tống Chi, tựa như không có gì thay đổi.
Nhưng bản thân tự nhiên xuất hiện ở cái chỗ này là sao nha?
Vừa nghĩ như vậy xong, trong đầu liền nghe thấy một thanh âm.
“Khỏi nghĩ, đáp án là bởi vì thế giới xuyên nhanh xuất hiện bug, vốn dĩ yêu cầu người xuyên nhanh hoàn thành nhiệm vụ giới giải trí, nhưng giờ người ta lại xuyên đến cổ đại mất rồi.
Song, thế giới này đã mở ra, không có cách ngưng hẳn.
Cho nên cuối cùng lựa chọn người trùng tên họ là cô thay người ta hoàn thành nhiệm vụ.
Đương nhiên, cô cũng có thể lựa chọn không giúp.
Nhưng hậu quả của việc không giúp chính là ngưng hẳn sinh mệnh.”
Tống Chi: “……”
Nói dễ nghe thế, cái này khác gì là ép mua ép bán!
Tống Chi sắp xếp lại suy nghĩ: “Cũng có nghĩa là tôi như cũ vẫn là tôi, nhưng cũng đồng thời là cái Tống Chi trong giới giải trí kia?”
Không thì người nhà với bạn bè cô sao vẫn còn ở đây?
"Giải thích không sai.
Bởi vì là cái bug, cho nên sẽ không hoàn toàn thay đổi quỹ đạo nhân sinh của cô.
Cô như cũ vẫn là cô, chẳng qua từ giờ trở đi cô nhất định phải vào giới giải trí, thay người xuyên nhanh hoàn thành nhiệm vụ giới giải trí.”
Tống Chi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Này so với việc hoàn toàn biến thành một người khác tốt hơn nhiều.
“Tôi phải làm đến cái trình độ nào mới tính là hoàn thành nhiệm vụ á?”
Cũng không thể để cô ngốc trong giới giải trí cả đời đi?
Cô chỉ muốn làm một cô gái nhỏ khiêm tốn đu idol thôi......
“Có hai con đường, hoặc là hăng hái hướng về phía trước trở thành đỉnh lưu, hoặc là đợi đủ thời gian, thời gian 5 năm vừa đến, cô có thể tự do lựa chọn hướng đi.
Là một hệ thống xuyên nhanh, ta càng hy vọng cô lựa chọn vế trước.”
Tống Chi: “……”
Không, mi không nghĩ!!
Đỉnh lưu dễ làm như vậy sao! Tống Chi làm cá mặn (*) hai mươi mấy năm, từ lúc sinh ra đến bây giờ vẫn luôn có ba mẹ cùng chị gái che chở.
Đu idol đại khái là việc có nghị lực nhất cũng là việc điên cuồng nhất mà cô từng làm rồi.
Cái việc giống như trở thành đỉnh lưu ấy, cô vừa không có kiên nhẫn, mà cũng không có cái thực lực này.
(*) Cá mặn: chỉ những con người không làm việc, lười vận động, không có ước mơ và hoài bảo, sống bạc nhược.
Cho nên Tống Chi lựa chọn an tĩnh làm con cá mặn, chờ đủ thời gian 5 năm liền giải nghệ tiếp tục làm một cô gái nhỏ đu idol!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...