Sau khi ký hợp đồng hôn nhân với tài phiệt

Tại thành phố B, hiển nhiên hôm nay trung tâm Văn Quảng đang tổ chức một sự kiện lớn, những chiếc xe sang xếp hàng dài trong gara dưới tầng hầm, các biển quảng cáo lớn nhỏ trong và ngoài địa điểm đều được thay một logo thống nhất, nhân viên bảo vệ mặc vest đen bên ngoài địa điểm đều có thể so sánh với người mẫu nam.
 
Thỉnh thoảng trước cửa, có các nhân vật nổi tiếng trên mạng ăn mặc phô trương bị chặn ở bên ngoài một cách vô tình vì thư mời trong tay họ không rõ ràng.
 
Lý do không ngoài gì khác là mức tiêu thụ trên thị trường hàng xa xỉ trong nước liên tục phá vỡ kỷ lục trong những năm gần đây. Ngày càng có nhiều Brand để mắt đến miếng mỡ béo bở này. Brand V là một trong sáu Brand xanh lớn trong giới thời trang, thậm chí còn chuyển trực tiếp show thu đông quan trọng nhất trong năm của bọn họ từ Paris đến đây. Vì vậy, ngoại trừ những người vẫn đang trong đoàn quay phim thì gần như một nửa số nghệ sĩ trong làng giải trí đều được mời tham dự hôm nay. Trong đó bao gồm một số vị tiền bối lớn trong bảng Phong thần đã lâu không lộ diện trước công chúng, cùng với các nghệ sĩ tuyến một đang vô cùng hot.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tài khoản marketing trên hot search chịu trách nhiệm thêm mắm dặm muối, châm ngòi thổi gió để các nhà liều mạng, tranh giành đến mức người sống kẻ chết.
 
Giới giải trí lâu rồi không nhộn nhịp như vậy.
 

 
Trong buổi trình diễn, người mẫu trên sân khấu biểu cảm lạnh lùng. Tần Nghê ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khán phòng, nhìn thiết kế có vẻ nhàm chán trên người người mẫu, sau đó rút điện thoại di động từ trong túi xách ra.
 
Giống như tất cả các nghệ sĩ khác có mặt hôm nay, Weibo của cô cũng đăng ảnh chụp hiện trường của mình của mình khi tham dự buổi trình diễn thời trang thu đông của Brand V.
 
Đến buổi trình diễn Brand nào thì phải mặc trang phục của nhãn đó, đây là một quy tắc bất thành văn trong giới giải trí. Người trong ảnh đang mặc đồ may sẵn theo mùa của Brand V. Tóc búi đơn giản để lộ ra xương sọ tinh tế không ngờ, da trắng như sứ, môi đỏ như đậu. Mặc dù so với những nghệ sĩ khác có mặt hôm nay đã được xem là ăn mặc đơn giản, nhưng chỉ cần cô đứng ở đó, cả người toát lên sự xinh đẹp không gì sánh bằng.
 
Tần Nghê phóng to ảnh chụp của mình lên, cẩn thận kiểm tra không có sai sót gì không. Sau đó cô nở một nụ cười xem như hài lòng, rồi lại nhìn xuống phía dưới, thấy lượt like trên Weibo này là 98.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong thời đại mà vua là số liệu này, lượng truy cập, hâm mộ có thể dễ dàng lên đến hàng triệu lượt thích và bình luận trên một bài đăng, thậm chí ngay cả giá cả thuê người spam cũng tăng lên. Tần Nghê vốn không để cho công ty spam kiếm được một xu từ mình nên bình thường weibo vẫn luôn lác đác như thế.
 
Có điều so với số lượt like thê thảm của cô, khu bình luận phía dưới có vẻ náo nhiệt hơn rất nhiều.
 
Hàng đầu: “Sao lại là cô chứ, thật buồn nôn.”
 
“Thời gian hồi phục thẩm mỹ cuối cùng cũng xong rồi đấy à?”
 
“Theo tôi được biết thì buổi biểu diễn của Brand V hôm nay cũng cần phải có chút máu mặt, người đi đều là những nghệ sĩ đang hot, cô vào thế nào vậy?”
 
“Thì chắc trà trộn vào thôi, nghe nói hội trường bên ngoài ngày hôm nay đã chặn rất nhiều hot girl mạng đấy.”
 

“@BrandV @BrandV @BrandV dậy làm việc đi! Ở đây có người lẻn vào show diễn của các người nè!” 
 
“Quãi đạn, sao lại có cảm giác cô ta còn ngồi hàng đầu nữa vậy @BrandV @BrandV @BrandV Bảo an ở hiện trường tệ như vậy sao!”
 
“Tần Nghê ở trên tay tôi, like một cái, đạp một cái.”
 
“Tần Nghê nghiệp dư quay lại, yêu nữ thủ đoạn Tần Nghê, hương trà bốn phía Tần Nghê, cùng nhau bảo vệ Tần Nghê flop nhất thế giới của chúng ta.”
 
“Flop là báo ứng của cô, đáng đời Tần Nghê!”
 

 
Khi Tần Nghê xem một hơi đến bình luận cuối cùng, vẫn không tìm được nội dung tích cực một chút, khóe môi nhếch lên cuối cùng cũng dần hạ xuống.
 
Năm ngoái, khi cô vào giới giải trí, rất nghiêm khắc với bộ phim truyền hình đầu tay của mình.
 
Hai năm nay, phim đam mỹ cực kỳ hot. Không ít người flop dựa vào một bộ phim đam mỹ mà nổi lên, vì thế các nền tảng video lớn cũng điên cuồng bình chọn cho các loại phim đam mỹ. Từ tác phẩm lớn cấp S kinh phí trăm triệu cho đến tác phẩm nhỏ kinh phí một triệu, nghệ sĩ tuyến đầu nổi tiếng đều không muốn quay. Những dự án mọc lên như nấm này đã thu hút vô số người cố gắng muốn trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, giới giải trí rối ren và các diễn viên mờ nhạt.
 
Tần Nghê gia nhập hàng ngũ vô số những người mờ nhạt, có ý đồ muốn nổi tiếng chỉ trong một đêm.
 
Sau đó quay xe không nghiên cứu thị trường.
 
Khi đó, phim đam mỹ vừa mới nổi, cô nghe nói những bộ phim này gần đây rất nổi tiếng nên đã ôm suy nghĩ thử vài lần, cuối cùng đã thành công nhận được vai nữ chính trong phim đam mỹ kinh phí thấp.
 
Nữ chính phim đam mỹ, bây giờ xem ra bản thân cũng biết là không hợp, chỉ tiếc lúc đó Tần Nghê too young too simple - quá trẻ, nghĩ quá đơn giản. Cô chỉ đắm chìm trong niềm vui được làm nữ chính trong lần thử vai đầu tiên mà không nhận ra nguy hiểm đang đến gần.
 
Cuối cùng bộ phim đam mỹ kinh phí thấp kia phát sóng hiệu quả cũng khá ổn, hai nam chính cũng dựa vào marketing "tình anh em" từ gà mờ đã trở thành nghệ sĩ nổi tiếng trong làng giải trí, tài nguyên sau này vô vàn không lo. Chỉ có Tần Nghê, với tư cách là nữ chính phá hoại "tình anh em" của hai nam chính trong phim, đã bị mắng từ tập đầu đến tận tập cuối. Từ một người flop vô danh, biến thành một nữ anh hùng dám đóng phim đam mỹ. Đáng sợ đến mức không có thông báo nào dám tìm cô, mỗi ngày trừ chương trình, cô đều đăng ảnh show mặt, có tiếng flop trong giới giải trí.
 

 
Những người mẫu trên sàn diễn vẫn lần lượt xuất hiện như cũ.
 
Buổi trình diễn thu đông của Brand V hội tụ hơn phân nửa giới giải trí này tuy có quy mô khổng lồ nhưng thời gian trình diễn cũng không quá dài, từ lúc chính thức khai mạc đến khi nhà thiết kế hạ màn chỉ kéo dài gần nửa tiếng.

 
Tiếng vỗ tay ở hiện trường vẫn tiếp tục vang lên cho đến khi nhà thiết kế hoàn toàn biến mất khỏi sân khấu, sau đó là kết thúc buổi biểu diễn ngay lập tức.
 
Tần Nghê đã từ chối lời mời PR của Brand để vào hậu trường chọn bộ quần áo yêu thích của nhãn hàng, đi đến bãi đậu xe một mình, nhìn thấy người đại diện Hồ Bắc đang thò cánh tay ra khỏi cửa sổ xe vẫy tay với cô.
 
“Ảnh chụp thế nào?" Tần Nghê vừa ngồi lên xe, Hồ Bắc đã vội vàng hỏi.
 
Tần Nghê thắt dây an toàn, nhớ lại ảnh anh ta chụp cô ở buổi diễn trên Weibo, gật đầu đánh giá: "Cũng khá đấy.”
 
Có thể khôi phục lại bảy tám phần xinh đẹp của cô.
 
Sau khi nhận được sự khẳng định, Hồ Bắc vui vẻ hớn hở khởi động xe, điểm đến của những chiếc xe sang trong bãi đậu gần như đều là chung cư và biệt thự xa hoa nức tiếng ở thành phố B, mà mục tiêu của chiếc Cullinan màu đen này, cuối cùng lại rơi vào bốn chữ "dinh thự Nam Hồ".
 
Cái tên nói lên tất cả, dinh thự Nam Hồ được xây dựng bên hồ, cách những tòa nhà chọc trời làm bằng bê tông cốt thép ở trung tâm tài chính không xa. Một hồ nước trong vắt và mềm mại xuất hiện với một thảm thực vật rộng lớn xanh tươi rất riêng biệt, như thể ai đó đã phục chế chúng từ tự nhiên giống một miếng băng cá nhân rồi dán trực tiếp vào đây. Từ góc nhìn của camera điều khiển từ xa, mơ hồ có mấy tòa biệt thự độc lập tọa lạc.
 
Là một thiên đường được tạo ra bởi các nhà tư bản trong rừng bùn của bê tông cốt thép.
 
Từ ngày đầu tiên, Hồ Bắc làm người đại diện của Tần Nghê, anh ta đã biết cô là người không có kinh nghiệm liên quan, vào giới giải trí chỉ để trải nghiệm cuộc sống.
 
Dù sao cũng không phải ai cũng có thể sai lầm đến mức nhận làm nữ chính đam mỹ cho bộ phim đầu tiên của mình.
 
Xe cộ chạy như bay trên đường cao tốc.
 
Bình thường Hồ Bắc cũng chỉ gặp Tần Nghê khi cô có hoạt động, lần trước họ gặp nhau là hơn một tháng trước. Lúc này hai người ngồi trong xe, Hồ Bắc liếc mắt nhìn Tần Nghê đang cúi đầu nghịch điện thoại trong gương chiếu hậu, toát lên khí chất thanh lịch, phong nhã của một đại gia giàu có. Hồ Bắc nghĩ tới nghĩ lui, bất thình lình mở miệng hỏi một câu: "Sức khỏe của ngài gần đây vẫn tốt chứ?"
 
Tần Nghê lập tức hơi mờ mịt ngẩng đầu: "Hả?”
 
Tầm mắt hai người giao nhau trên gương chiếu hậu.
 
Lúc này Tần Nghê mới nghĩ ra "ngài" trong miệng Hồ Bắc, đại khái là chỉ chồng cô.
 
Kể từ hôm ấy, Hồ Bắc vẫn luôn rất quan tâm đến tình trạng sức khỏe của chồng cô.

 
Tần Nghê nhớ ra nguyên nhân thì có hơi buồn cười, cười mơ hồ: "Cũng bình thường.”
 
Hồ Bắc: "Vậy thì…”
 
Anh ấy vội vàng nuốt chữ "tốt" cuối cùng xuống, bởi vì bỗng nhiên ý thức được sức khỏe của chồng Tần Nghê đối với cô mà nói có thể không xem là một chuyện tốt.
 
Tần Nghê thấy Hồ Bắc không thốt hết câu "Vậy thì tốt” thì im lặng một lúc
 
Ngay từ đầu cô đã nói rõ ràng với Hồ Bắc mình đã kết hôn, thân phận chồng không tiện tiết lộ.
 
Hồ Bắc cũng chưa bao giờ chủ động đi hỏi chuyện về chồng cô. Nhưng dù chưa bao giờ gặp người đàn ông đó, Tần Nghê cũng biết có một số chuyện thực sự không cần phải nói ra.
 
Ví dụ như cô ở dinh thự số một Nam Hồ, hoặc ví dụ như muốn đi xem show gì thì dùng quan hệ xã hội nhãn hàng sẽ gửi thư mời ngay lập tức.
 
Trước đó một khoảng thời gian, Hồ Bắc khó khăn lắm mới tranh cho cô một cơ hội thử vai phim cung đấu. Nhưng lại phải từ bỏ vì lịch trình cá nhân của Tần Nghê trùng với buổi thử vai.
 
Hồ Bắc nói cơ hội hiếm có, hỏi cô có hành trình riêng như thế nào, có thể sắp xếp xen kẽ thời gian không. Tần Nghê nhớ là lúc ấy mình cũng rất phiền lòng, mấy ngày thử vai vừa hay đụng phải Thương Bách Diễn, cô là bà Thương phải cùng Thương Bách Diễn trở về nhà cũ, đó là điều mà cô không thể trốn tránh dù thế nào đi chăng nữa. Tần Nghê cũng không biết sinh nhật Thương Bách Diễn có gì mà tốt nên tức giận nói với Hồ Bắc một câu: "Đại thọ sáu mươi của chồng tôi".
 
Sau đó hình như Hồ Bắc đã nghe lọt những lời này.
 
Từ đó về sau, Tần Nghê gặp lại Hồ Bắc, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy trong mắt anh ta lóe lên những cảm xúc phức tạp.
 
Tựa như thổn thức, tiếc nuối thay cho một thiếu nữ đang tuổi xuân thì vì mưu cầu tiền tài mà bán đứng tuổi trẻ cho đại gia lớn tuổi.
 
Cô nghĩ xem có nên giải thích hay không, hít một hơi, lại cảm thấy không cần phải nói ra làm gì.
 
Còn Thương Bách Diễn cuối cùng là đại thọ mấy chục tuổi cũng không quan trọng đến vậy.
 

 
Cullinan chậm rãi chạy qua các tầng an ninh và kiểm soát ra vào của Nam Hồ, cuối cùng dừng lại ở tòa nhà yên tĩnh giữa hồ, dinh thự số một Nam Hồ.
 
Tuy ban đầu Hồ Bắc cảm thấy tiếc nuối, nhưng mỗi khi anh ta nhìn thấy ngôi nhà trước mắt này, nếu một người sinh ra đã không có thì cả đời này khó mà có được. Anh ta bắt đầu hiểu sự lựa chọn của Tần Nghê.
 
Kết hôn với ai cũng vậy thôi, sáu mươi tính là gì chứ, tám mươi còn được nữa là!
 
Tần Nghê xuống xe, cô nhớ rằng trong cốp xe vẫn còn một vài bộ quần áo mà mà mình mua lúc trước. Mấy ngày nay Thương Bách Diễn vừa đi công tác về mỗi ngày bận rộn không thấy bóng dáng đâu, hẳn là lúc này cũng không ở nhà.

 
Vì thế Tần Nghê nhờ Hồ Bắc giúp cô mang đồ vào.
 
Hồ Bắc xách túi mua sắm đi theo sau Tần Nghê, hai người vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng nói chuyện từ trong phòng khách truyền đến.
 
Tần Nghê dừng bước, đụng phải Thương Bách Diễn đang ngồi trên sô pha.
 
Chẳng biết tại sao hôm nay người đàn ông này lại xuất hiện ở nhà. Anh cởi áo khoác vest, khoanh chân ngồi trên sô pha, cởi hai cúc áo sơ mi, nhìn qua có vẻ vừa mệt mỏi vừa lạnh lùng.
 
Về phần người vừa rồi đang nói chuyện với anh, Tần Nghê nhìn về phía đối diện Thương Bách Diễn, là một người đàn ông xa lạ mà cô không quen biết, thoạt nhìn khoảng năm sáu mươi tuổi, đỉnh đầu thưa thớt và bụng giống như mang thai tháng thứ sáu. Dường như là phải có của một doanh nhân, nụ cười của ông ta cực kỳ nịnh nọt, cả người đều là dầu mỡ và khéo đưa đẩy lăn lộn trên thương trường.
 
Mặc dù Tần Nghê rất không muốn thừa nhận, nhưng giờ phút này cũng không thể không thẳng thắn. Khi hai người trước mắt ngồi cùng một chỗ, phong cách của Thương Bách Diễn so với người kia thật sự có hơi tàn nhẫn, tựa như già lười biếng muốn buông thả, không quản lý hình tượng.
 
Tần Nghê gần như không thể nhịn cười khi nghĩ ra câu miêu tả thiên tài "già lười biếng", nhưng cô lập tức ngừng cười trước ánh mắt thờ ơ của Thương Bách Diễn. Sau đó cảm thấy được ánh mắt của anh đang dán vào người Hồ Bắc sau lưng cô.
 
Lúc này, Hồ Bắc dường như cứng đờ.
 
Vì thế Tần Nghê bĩu môi gần như không thể nhìn ra được, nếu đã gặp thì cô chỉ có thể đành giới thiệu một câu.
 
“Người đại diện của em." Đầu tiên, Tần Nghê chỉ Hồ Bắc, sau đó quay đầu lại, ra hiệu cho Thương Bách Diễn, hít một hơi, lần đầu tiên giới thiệu với Hồ Bắc: "Vị này… Là chồng tôi, họ Thương.”
 
Chồng cô không phải sáu mươi tuổi, trước đây cô chỉ nói nhảm thôi.
 
Hồ Bắc vẫn đứng nguyên tại chỗ, với sự nhạy cảm nghề nghiệp của một người quản lý, vừa bước vào, lực chú ý của anh đã trực tiếp bị người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên sô pha thu hút.
 
Khí chất nam tính cao quý nghiêm nghị, ngay cả tư thế ngồi cũng khó có thể che giấu được cặp chân dài miên man. Cả người rõ ràng chỉ ngồi một chỗ mà người ta không khỏi bị anh ta thu hút, mà khuôn mặt kia, làm cho người ta liếc mắt một cái đã muốn đóng gói nhét vào trong đoàn phim của đạo diễn nổi tiếng.
 
Khi Hồ Bắc bắt gặp ánh mắt của người đàn ông trẻ tuổi thì cả người run lên, mãi đến khi nghe Tần Nghê giới thiệu anh, Hồ Bắc mới phát hiện mình như đã nhìn đến mất hồn.
 
Vì vậy trước tiên Hồ Bắc gật đầu với sự giới thiệu chồng của Tần Nghê. Dường như đang ý bảo cô đừng lo lắng, sau đó anh ta buông túi mua sắm trong tay xuống, bước qua.
 
Tần Nghê nhìn Hồ Bắc đi về phía Thương Bách Diễn, thậm chí cô có thể nhìn ra sự kích động cùng nịnh nọt từ tư thế đi của người ta. Tần Nghê biết chân chó của Hồ Bắc lại không ngờ đến mức này. Cô nhếch môi, đang ngại cay mắt chuẩn bị dời ánh mắt đi thì Hồ Bắc đã đi tới trước mặt Thương Bách Diễn.
 
Cô thấy Hồ Bắc trước tiên khẽ gật đầu với Thương Bách Diễn, sau đó trực tiếp xoay người 90 độ, thân thiết cầm lấy tay người đàn ông “vừa già vừa lười” bên cạnh Thương Bách Diễn, ưu nhã cúi đầu:
 
“Chào anh, tổng giám đốc Thương.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận