Sau Khi Kết Hôn Chóng Vánh Cùng Ảnh Đế


Túc Tiểu Mễ đứng trước cửa biệt thự, hít thở sâu hơn mười lần, rốt cục mới mang vẻ mặt thấy chết không sờn nói với Tiêu Lạc: "Gõ cửa đi, tớ sẵn sàng rồi."

Tiêu Lạc hai tay xỏ túi im lặng nhìn cô ấy nửa ngày, mới nói: "Lương Diễm chính là đồng ý gặp mặt cậu, cũng không phải đồng ý làm bạn trai cậu, cậu có thể đừng bày ra dáng vẻ sắp anh dũng hi sinh đó hay không?"

Túc Tiểu Mễ trừng đôi mắt to ngập nước nhìn Tiêu Lạc: "Cậu không hiểu, Lương Diễm chính là người đàn ông mà tớ yêu nhất."

Thành thật mà nói, khi nhìn thấy bộ dạng này của Túc Tiểu Mễ, Tiêu Lạc thật sự lo lắng cô ấy vừa nhìn thấy Lương Diễm thì sẽ không nhịn được mà nhào tới, nhưng sự thật chứng minh trước mặt nam nhân cô ấy thích nhất, bản thân Túc Tiểu Mễ vẫn rất rụt rè, toàn bộ cả quá trình đều biểu hiện rất tự nhiên hào phóng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, ngoại trừ lúc chụp ảnh cùng Lương Diễm nụ cười hơi cứng ngắc một chút, lúc nhận poster do Lương Diễm tự tay kí tên tay hơi run một chút, ngoại trừ điều đó thì quả thật là không có chút khuyết điểm nào.


Tiêu Lạc đối với việc này cực kì hài lòng.


Buổi trưa Túc Tiểu Mễ ở lại biệt thự dùng bữa cùng Lương Diễm và Tiêu Lạc.


Tối qua Lương Diễm chỉ đích danh trưa nay muốn ăn cánh gà, hơn nữa Túc Tiểu Mễ lại theo chủ nghĩa không có thịt thì không vui, cho nên Tiêu lạc đã cố ý chuẩn bị 5 cân cánh gà.


Cánh gà sau khi rửa sạch lọc bỏ xương, bắc nồi dầu lên đun nóng, cho hành lá, gừng, tỏi, lá thơm, hoa hồi,...
vào xào cho đến khi cánh chín vàng.
Chiên vàng thì thêm rượu nấu ăn, nước tương, đường phèn,...
vào đảo đều, tiếp đến cho ngập nước vào đun sôi, hớt bọt rồi đổ dầu mè và chút muối vào đun với lửa lớn cho nước cạn bớt.


Lo rằng nếu chỉ ăn cánh gà sẽ bị ngấy, Tiêu lạc lại làm thêm một đĩa cải ngọt xào nấm và một bát canh sườn đậu phộng củ sen.


Ban đầu Túc Tiểu Mễ còn có ý định duy trì hình tượng mỹ nữ trước mặt Lương Diễm, sau đó lại thấy đống xương gà trước mặt Lương Diễm càng ngày càng nhiều, gà trong đĩa càng ngày càng ít, rốt cục bản tính ham ăn đã chiến thắng hết thảy.


Nếu là món khác thì Lương Diễm cũng đành thôi, nhưng cố tình Túc Tiểu Mễ lại ăn thịt gà mà anh thích nhất, vì thế Lương Diễm không nhịn được nhỏ giọng hỏi Tiêu Lạc: "Cô xác định cô ấy là fan chân chính của tôi hả? Cô đã gặp qua fan chân chính nào mà giành đồ ăn với idol dữ dội như vậy chưa?"


Tiêu Lạc bình tĩnh gặp một đũa rau cải, sau đó cũng ghé đến bên tai Lương Diễm hạ giọng nói: "Trong tủ lạnh vẫn còn để lại cho anh một cân, buổi tối tôi lại làm cho anh."

Thời điểm Tiêu Lạc nhẹ giọng nói chuyện âm thanh đặc biệt mềm mại ngọt ngào, thế nên tới lúc Tiêu Lạc lùi lại rồi, Lương Diễm còn cảm thấy được bên tai phải thì thầm cùng Tiêu Lạc lặng lẽ nóng lên.


Thừa dịp Tiêu Lạc không chú ý, anh giơ tay khẽ xoa xoa tai phải nóng ran.
Kết quả đến lúc buông tay, mới phát hiện Túc Tiểu Mễ đang ngậm cánh gà tủm tỉm nhìn anh, mà đĩa cánh gà trên bàn đã trống trơn.


Lương Diễm: "....." Tôi nói này, fan thế này thật sự là không được đâu đấy nhá!

- ----------

Sau khi ăn cơm trưa, Túc Tiểu Mễ ở phòng khách mà bình thường Tiêu Lạc vẫn ngủ trưa câu được câu không cùng Tiêu Lạc nói chuyện phiếm.


Đề tài đương nhiên vẫn là xoay xung quanh Lương Diễm đang nằm cách một bức tường.


Túc Tiểu Mễ vốn là nghĩ thông qua bạn thân hóng hớt một ít chuyện của Lương Diễm, ngờ đâu hiểu biết của Tiêu Lạc đối với Lương Diễm còn chưa bằng một phần mười so với cô, điều này làm cho Túc Tiểu Mễ cạn lời: "Bạn học Tiêu Lạc, không phải chứ, cậu quá là xem nhẹ idol nhà tớ đi? Người ta tốt xấu gì cũng ở cùng với cậu đó.
Ở cùng hơn một tháng, ngoài việc biết người ta gọi là Lương Diễm, cao 1m85, là diễn viên, từng diễn bộ « Mơ hồ » ra thì không biết chút tin tức nào về người ta, cậu cảm thấy cậu như vậy là có được không?"

Vẻ mặt Tiêu Lạc vô tội nhìn cô: "Đừng nói bừa, bọn tớ không có ở chung...."

Túc Tiểu Mễ xoay người nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tiêu Lạc, chậm rì rì mà nói: "Được được được, các cậu không ở chung.
Chỉ là cùng nhau sống một mình trên biệt thự, hơn nữa hai phòng chỉ cách nhau một bức tường.
Lạc Lạc, là bạn thân nhất của tớ, cậu phải nói thật cho tớ, cậu và thần tượng của tớ mỗi ngày sống cách nhau một bức tường, cô nam quả nữ thật sự sẽ không phát sinh chút chuyện gì đó không thể miêu tả hay sao? Lần trước tớ nhớ rõ Tống Thành có tuyết rơi vài ngày, ra vào nội thành rất khó khăn, tớ gọi điện cho cậu nhưng lúc nào cậu cũng trong tình trạng tắt máy, mấy ngày đó buổi tối cậu ngủ ở đâu? Thành thật khoan hồng kháng cự nghiêm trị nha!"

Vẻ mặt Tiêu Lạc thẳng thắn thành khẩn: "Lúc đó tuyết lớn khiến cho đường xuống núi bị chặn mất, cho nên tớ quả thật là ngủ ở chỗ của Lương Diễm, nhưng hai tối đó thật sự không phát sinh chuyện gì...."

Nhưng thật ra trước đó không hiểu sao lại bị Lương Diễm tường đông một chút, sau đó buổi tối trở về mơ một giấc mơ không thể miêu tả được, nếu bỏ qua một đêm đó, quan hệ giữa cô và Lương Diễm thật sự là trắng còn còn hơn cả tuyết trắng trên núi nữa.



Túc Tiểu Mễ thấy vẻ mặt của Tiêu Lạc không giống như là đang gạt người, không khỏi cảm thấy cảm thán cho thần tượng nhà mình ba giây.
Nếu như buổi trưa ăn cơm cô không nhìn lầm, lúc Tiêu Lạc ghé qua chuẩn bị nói thầm với Lương Diễm, Lương Diễm rất tự nhiên mà nghiêng đầu về phía Tiêu lạc, hơn nữa chờ Tiêu Lạc nói xong, tai Lương Diễm còn lặng lẽ đỏ lên.


Phải biết rằng trước kia có một lễ trao giải, Lương Diễm và Hạ Thiên Nhiên ngồi cạnh nhau, sau đó Hạ Thiên Nhiên cũng giống Tiêu Lạc nghiêng người qua chuẩn bị ghé tai nói nhỏ với Lương Diễm, kết quả Lương Diễm đừng nói là đỏ tai, mà còn không cho Hạ mỹ nữ người ta có cơ hội tới gần --- lão nhân gia hắn trực tiếp trước mắt mọi người, cực kì dứt khoát nhường sang bên cạnh.


Tránh được Hạ Thiên Nhiên tới gần.


Đây cũng là nguyên nhân mà cả giới giải trí đều đồn đại Hạ Thiên Nhiên là bạn gái của Lương Diễm, mà Túc Tiểu Mễ lại kiên quyết không tin.
Có đôi khi động tác không lừa được người, khi không thích một người, sẽ theo bản năng tránh đi sự gần gũi với đối phương, chỉ có đối diện với người thích hoặc nói là có thiện cảm, mới có thể sẵn sàng cho người kia có cơ hội đến gần mình.


Dựa theo thái độ của Lương Diễm mà nói, mặc dù Lương Diễm không có thích Tiêu Lạc, nhưng ít ra là đối với Tiêu Lạc rất có thiện cảm; về phần Tiêu Lạc thì.....
Túc Tiểu Mễ sờ cằm, chỉ có thể nói tâm tư của Tiêu cô nương người ta còn chưa nghĩ tới phương hướng đó đâu!

Thành thật mà nói lời của Túc Tiểu Mễ thật đúng là oan uổng cho Tiêu Lạc.


Không phải là Tiêu Lạc chưa từng nghĩ tới phương diện đó, mà là từ lúc Lương Diễm đưa ra hiệp ước ba điều khoản với cô, thì cô đã hoàn toàn chặt đứt tâm tư đối với Lương Diễm trên phương diện này rồi.


Dù sao người ta cũng đã giấy trắng mực đen viết "Chỉ đi dạ dày không đi tâm" rồi, Tiêu Lạc lại không phải người cuồng ngược, đương nhiên sẽ không dại dột đi khiêu chiến cấm kị của ông chủ.


Hơn nữa, so với những chuyện nhỏ nhặt như yêu đương, đương nhiên việc lớn như kiếm tiền lại càng quan trọng hơn rồi.



- ---------

Nói đến kiếm tiền, Tiêu Lạc kí hợp đồng với Lương Diễm chính là ba tháng.
Mà hiện tại đã qua hơn một tháng rồi, chờ đến qua giao thừa, thì cũng đến lúc cô bắt đầu phải lưu ý tìm công việc mới.


Đương nhiên về phía Hạ Thiên Nhiên Tiêu Lạc cũng sẽ không ôm hi vọng, cũng may cô làm nghề này cũng đã được 4 -5 năm, danh tiếng từ trước đến nay cũng không tồi, cho nên ngay khi cô vừa đăng một gói cảm xúc "Tìm việc làm" trong vòng bạn bè, lập tức đã có một vài khách quen đã chủ động liên hệ cô hỏi thăm tình hình, sau đó nhiệt tình giới thiệu giúp cô tìm công việc mới.


Lần đăng bài tìm việc này trong vòng bạn bè, Tiêu Lạc rất sáng suốt chặn Lương Diễm, nghĩ nghĩ lại tiện tay chặn Đỗ Vũ.
Dù sao trải nghiệm chuyện lần trước bị Đỗ Vũ hố vẫn còn rõ ràng ngay trước mắt, trong cảm nhận của Tiêu Lạc, Lương Diễm và Đỗ Vũ bây giờ đã cùng một phe, nếu chặn đương nhiên phải chặn cả hai, tránh cho việc một người biết, thì người kia cũng sẽ biết được.


Kết quả ngoài ý muốn của Tiêu Lạc chính là, tâm tư nhỏ gạt Lương Diễm bí mật tìm nhà khác của cô thế mà vẫn bị Lương Diễm biết được.
Lúc ấy cô đang ở trong bếp rán thịt viên thì đột nhiên điện thoại kêu, vừa thấy là một dãy số lạ, Tiêu Lạc liền đoán được có thể là liên quan tới công việc mới, ngày thường có cuộc gọi như vậy cô sẽ cố ý tránh ra bên ngoài biệt thự để nghe, nhưng hôm nay thịt viên vừa chiên đến thời khắc quan trọng, hơn nữa nhất thời cô lại lười biếng, vì thế ma xui quỷ khiến thế nào mà lại trả lời điện thoại luôn.


Kết quả trùng hợp Lương Diễm lại đến phòng bếp lấy nước, vì thế cứ như vậy trùng hợp....
bị anh nghe được gần như toàn bộ.


Tiêu Lạc rất muốn an ủi chính mình, việc này thật ra rất bình thường, dù sao cô chỉ là đầu bếp tạm thời, lại không có khả năng làm cơm cả đời cho Lương Diễm, vì mình sớm một chút tìm được ông chủ mới, thì có thể tránh cho công việc đứt đoạn giữa chừng, cũng có thể kiếm nhiều một chút tiền.
Nhưng không biết vì sao khi nhìn thấy Lương Diễm mặt không chút thay đổi ngửa đầu uống nước ấm, Tiêu Lạc lại mơ hồ cảm thấy hơi chột dạ.


Cô đem chút chột dạ ấy đổ lỗi cho việc "đi làm không tập trung bị sếp bắt quả tang".
Cũng may ông chủ cực kì nhân từ, uống nước xong không nói gì lại đẩy xe lăn ra khỏi phòng bếp.


Mãi cho đến thời điểm ăn cơm, anh mới châm chước mở miệng hỏi: "Lạc Lạc, trước đây vì sao cô lại lựa chọn làm đầu bếp tại gia?"

Ban đầu là Đỗ Vũ kêu cô là Lạc Lạc, sau này Đỗ Vũ không gọi, lại trở thành Lương Diễm gọi.
Ngay từ đầu cô không có sửa đúng cho Đỗ Vũ, sau lại cũng không thể không biết xấu hổ mà sửa đúng Lương Diễm, nếu không sẽ có vẻ nặng bên này nhẹ bên kia, vì thế Lương Diễm cứ như vậy mà gọi, hiện tại đã kêu đến cực kì thuận miệng rồi.



Vì sao lại lựa chọn làm đầu bếp tại gia ư? Vấn đề này mẹ đã từng hỏi, Túc Tiểu Mễ cũng đã từng hỏi cô.
Hiện tại Lương Diễm hỏi lại, đáp án của Tiêu Lạc vẫn là giống nhau: "Có lẽ là bởi vì thích đi!"

Thích nấu ăn, cho nên mới đi làm đầu bếp tại gia.
Ý nghĩ như thế này, có lẽ sẽ rất nhiều người không hiểu, nhưng Lương Diễm lại có thể hiểu được, bởi vì anh cũng giống cô, thích diễn xuất, cho nên mới trở thành diễn viên.


Tiêu Lạc trả lời xong còn cho rằng Lương Diễm có thể sẽ tiếp tục hỏi mấy câu đại loại như "Vậy lúc trước tại sao lại thích nấu ăn?" hay " Ai dạy cô nấu ăn", không ngờ Lương Diễm chỉ im lặng một chút, sau đó nhanh chóng chuyển đề tài tới cuộc điện thoại kia, hơn nữa hoàn toàn không cho Tiêu Lạc cơ hội né tránh: "Sau khi công việc ở chỗ tôi kết thúc, cô định sẽ tìm công việc gì mới?"

Tiêu Lạc nhỏ giọng đáp: "Thật ra là việc gì cũng được."

Lương Diễm nghĩ một chút rồi hạ quyết định nói: " Vậy thì, trước hết cô đừng tìm việc khác, ở chỗ tôi hẳn là còn có một công việc mới cho cô, tuy nhiên có thể phải lâu một chút mới có thể trả lời lại được.
Cô có thể chờ không?"

Tiêu Lạc chỉ có thể gật đầu.
Đương nhiên có thể, dù sao công việc này của cô còn hơn một tháng nữa mới kết thúc được cơ mà.


Thế nhưng rất nhanh sau đó, Tiêu Lạc thật muốn đánh chết cái gật đầu này của chính mình.




莲藕花生排骨汤 - canh sườn đậu phộng củ sen

- -----------------------------------------------------

Editor có lời muốn nói:

Đây là truyện đầu tiên mình tập tành edit nên còn nhiều sai sót, hi vọng mọi người giúp đỡ chỉ ra lỗi sai để mình sửa nhaa!!

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc truyện, mọi người ghé qua hãy giúp mình để lại một vote nha


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận