Ngón tay của Cố Thanh Hàn mơn chớn trên đùi cô, ngón tay lần nào cũng cố ý ấn vào phần giữa hai chân cô một cái.
“Ư...”
Chu Niệm vội bịt chặt miệng, thực là xấu hổ quá đi mất.
Bởi vì trường quay quá đông người, Chu Niệm không ngừng nhìn ngó xung quanh.
Cảm giác lén lút vụng trộm trước mặt mọi người thế này thực sự là quá kích thích, khoái cảm của Chu Niệm rất nhanh đã đến nơi.
Cố Thanh Hàn thậm chí còn chưa nhét ngón tay mình vào trong âm đạo, Chu Niệm đã lên đỉnh rồi.
Chiếc quần bị những dòng dâm thủy mạnh mẽ làm cho ướt sũng, tất nhiên là không thể nào mặc được nữa.
Cố Thanh Hàn lấy cho cô bộ đồ dự phòng, kiểu dáng của bộ thứ hai này kín đáo hơn nhiều, trên vai và bên eo đều có lớp trang trí màu trắng.
Chu Niệm thay xong quần áo liền hậm hực nói: “Giáo sư Cố, anh nhất định là cố ý!”
Cố Thanh Hàn giúp cô chỉnh lại tóc, đôi môi mỏng khẽ nhếch: “Niệm Niệm, là do em quá nhạy cảm thôi.”
Mặt Chu Niệm lại lập tức đỏ lên.
Bởi vì biểu cảm của Cố Thanh Hàn thực sự là quá nghiêm túc, Chu Niệm nhất thời cũng cho rằng anh nói đúng.
Cơ thể của cô thực sự là nhạy cảm hơn trước rất nhiều.
Có lẽ Cố Thanh Hàn thực sự chỉ đang giúp cô bôi kem chống nắng mà thôi, nhưng do bản thân cô quá nhạy cảm, nên mới tự mình làm ướt quần?
Hiện trường quay phim.
Sau khi phân đoạn quay trên bãi cát kết thúc, cảnh quay chuyển sang dưới nước.
Khi nãy quay cảnh cưỡi voi trên bãi cát, Chu Niệm và Lam Tuân không có mấy tiếp xúc cơ thể.
Hơn nữa Lam Tuân sợ độ cao, lúc nãy trên lưng voi bị dọa cho sợ trắng cả mặt, đạo diễn cũng chỉ còn cách quay nhanh nhất có thể, đương nhiên là không có cảnh quay gì thân mật cả.
Nhưng dưới nước thì khác, Chu Niệm bị Lam Tuân ôm vào trong lòng, hai người cách nhau một cái phao, trong giới giải trí thì mức độ này chưa được coi là lớn.
Nếu như so sánh với phim điện ảnh thì đúng là cá bé so với cá lớn.
Năm ngoái có một diễn viên nữ nổi lên nhờ cởi đồ, ở trường quay trần như nhộng quấn lấy bạn diễn nam kia mà.
Chu Niệm và Lam Tuân ở mức độ này thì chẳng khác gì như trẻ mẫu giáo thôi.
“Chu Niệm, bỏ phao ra đi, khoảng cách giữa hai người xa quá, hoàn toàn không có cảm giác thân mật giữa tình nhân với nhau.”
Đạo diễn đứng một bên khua tay chỉ đạo, cầm loa hét lớn.
Vừa nghe xong chỉ đạo của đạo diễn, Chu Niệm không nghĩ nhiều liền ném luôn phao đi.
Dù sao khu vực này nước cũng nông, cô không cần phao bơi, hơn nữa cách bọn họ chưa đầy 3m cũng có cả tá nhân viên cứu hộ chuyên nghiệp kia rồi.
“Lam Tuân, tay cậu để lên đùi Chu Niệm, đừng chỉ có nắm vai cô ấy thế, hai người đang đóng vai người yêu chứ không phải kẻ thù đâu.”
Đạo diễn hét về phía Lam Tuân.
Lam Tuân đúng là không ưng gì Chu Niệm, anh luôn cho rằng người quê kệch như Chu Niệm không xứng với anh, ngặt nỗi lúc nào Chu Niệm cũng tỏ vẻ coi anh là không khí.
Tiểu bá vương Lam Tuân càng nghĩ càng thấy khó chịu, gì thì gì anh cũng nên tán đổ cô rồi đá đi mới đúng chứ nhỉ.
Thế là Lam Tuân liền đặt tay lên đùi Chu Niệm, tiến lại gần cô hơn.
Cơ thể hai người gần như là dính lấy nhau.
Không giống những lúc quay phim khác có mặc quần áo, lúc này hai người gần như là trần truồng dán lấy nhau.
Khoảng cách siêu gần khiến Lam Tuân cảm nhận được mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể Chu Niệm.
Thịch thịch thịch.
Nhịp tim của Lam Tuân bỗng chốc tăng vọt, trong đầu chỉ toàn những tiếng ù ù.
Anh tự an ủi mình dù sao bản thân cũng là một người đàn ông khỏe mạnh, mặc dù Chu Niệm như kẻ nhà quê nhưng thân hình đúng là không tệ, anh có phản ứng cũng bình thường thôi.
Đương lúc tay của Lam Tuân dịch chuyển xuống dưới, lập tức cảm nhận được một cơn khí lạnh ớn lưng ập đến.
Lại đến rồi! Cảm giác như muốn lấy mạng của anh kia lại đến rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...