【 Nhan Nhan, sách《 Dẫn Lửa Thiêu Thân 》tao vừa viết xong kết truyện, mày muốn đọc thử không man? 】
【 Đòi tiền thì méo xem.
】
Nhan Thanh cự tuyệt không cần suy nghĩ.
【 Đừng mà, trong quyển sách này có một vai phụ lấy nguyên mẫu là mày đắp nặn nên đó, tên cũng giống mày, mày không hiếu kỳ hả? 】
【 Lòng hiếu kỳ của bố mày không lớn thế đâu con ạ.
】
【 Nhan Thanh trong sách là một Alpha nha, là một Alpha chất lượng tốt đó.
】
【 Lại lừa tao thì tao sẽ theo đường truyền mạng đi qua chém mày.
】
【 Được được, tao biết mày sẽ cự tuyệt nên tao sẽ ưu đãi cho mày xem miễn phí, người khác đều không có đãi ngộ này đâu, cho nên ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài, bất quá xem xong mày phải nhớ rõ lôi trong truyện nha.
】
Nhan Thanh nhìn chằm chằm tệp file txt bạn thân gửi qua, nhíu nhíu mày, lúc chuẩn bị xóa bỏ, trong đầu lại vang lên câu nói vừa rồi.
【 Nhan Thanh trong sách là một Alpha chất lượng cao.
】
Đây là tử huyệt của Nhan Thanh.
Cậu nằm mơ đều muốn phân hoá thành Alpha, cũng đều cho rằng mình sẽ phân hoá thành Alpha, kết quả lại trái ngược với mong ước, cậu phân hoá thành một Omega chất lượng cao.
Tinh phẩm trăm năm hiếm thấy.
Mới vừa ra tin tức đã bị viện nghiên cứu quốc gia kéo đi làm vài nghiên cứu, sau đó còn dùng thuế độc thân kếch xù áp chế, buộc cậu bắt đầu mỗi ngày đều phải xem mắt cùng ba Alpha.
Thường xuyên xem mắt, làm tính tình cậu càng ngày càng táo bạo.
Vài phút sau.
Nhan Thanh cuối cùng vẫn mở file ra nhìn.
《 Dẫn Lửa Thiêu Thân 》 là câu chuyện xoay quanh bốn thiếu niên triển khai.
Một Omega chất lượng cao, ba Alpha, trong đó Nhan Thanh cùng phản diện Lý Chuẩn đều là Alpha chất lượng cao.
Bạch Dương ở trong sách là một nhân vật vạn nhân mê, Lý Chuẩn đối với cậu nhất nhãn vạn năm(*), sau đó điên cuồng theo đuổi, thậm chí vì Bạch Dương mà hắc hoá trở thành nhân vật phản diện.(*) Nhất nhãn vạn năm: này tôi không hiểu lắm, nếu ai biết giải thích hộ tôi với nhé!
Nhan Thanh là giáo bá, sau khi bị anh trai vừa đe doạ vừa dụ dỗ mà trở thành bảo vệ cho vai chính thụ Bạch Dương.
Nhan Thanh ở trong sách nhiệm vụ chính là bình định hết thảy chướng ngại cho Bạch Dương, bao gồm Lý Chuẩn sau khi hắc hoá thành phản diện.
Kết truyện, cậu đẩy Lý Chuẩn xuống biển cứu Bạch Dương bị hắn cầm tù, cuối cùng bị bắt giam vì tội cố ý giết người.
Nhan Thanh xem xong bộ truyện:???
Cốt truyện cẩu huyết Mary Sue như vậy, như thế nào lại hot ở top 1 Kim Bảng vậy trời?
Nhan Thanh nhìn chằm chằm kết cục cuối cùng cậu bị bắt giam kia phát ra một tiếng hét thê thảm.
Không~~~~~
Cậu "a" một tiếng, click mở trang web hot nhất trên Tinh Võng, tìm được truyện của bạn thân, bình luận:【 Tình tiết cẩu huyết cay cả mắt, nhân thiết chẳng ra gì, vote down.
】
Không đến một giây đồng hồ, tiếng quang não điên cuồng vang lên.
【 Nhan Nhan, sao mày cho tao bình luận kém vậy, trong sách tao đắp nặn cho mày rất tốt mà.
】
【 Đầu óc ngu si tứ chi phát triển, vai phụ ngốc nghếch nhiệt huyết, kêu niubility?Mày tin bố mày liền đi qua đánh mày không, để mày hiểu thế nào là niubility? 】
Nhan Thanh tức giận đến mức đánh chữ cũng đều run cả tay, không chém chết thằng này đã là vô cùng kiềm chế rồi.
Nhan Thanh cho rằng đây là là một hồi nhạc đệm thú vị trong đời, nhưng rồi một việc ngoài ý muốn xảy ra......!Cậu biến thành Nhan Thanh trong sách.
Là một Omega Nhanh Thanh giả trang thành Alpha
......
Nhan Thanh mất một lúc mới biết chính mình xuyên thư.
Cậu nhìn sân thể dục ồn ào, hình ảnh đại hội thể thao quen thuộc làm đầu óc cậu tê dại.
Đến khi có người từ phía sau lại gần, tay đập lên vai cậu rồi nói: "Nhan ca, có phải mày yêu thầm giáo thảo Omega của chúng ta không?"
Nhan Thanh quay đầu lại, thấy rõ khuôn mặt của mấy thiếu niên trương dương trước mặt, ai cậu cũng không quen biết nhưng xem ánh mắt của đối phương thì có lẽ họ biết cậu.
Trong truyện《 Dẫn lửa thiêu thân 》, mấy người này có vẻ là bạn tốt của Nguyên Thanh.
"Hỏi mày đó? Sao không nói? Chột dạ hả?" Thiếu niên không sai biệt lắm cao bằng Nhan Thanh, lại dùng khuỷu tay thúc nhẹ lên bụng cậu, trên mặt cười hì hì.
Là phương thức chào hỏi thường dùng của thiếu niên.
Nhan Thanh đã tốt nghiệp nhiều năm, thiếu chút nữa phản ứng không kịp, cậu nhớ lại 《 Dẫn lửa thiêu thân 》, giấy trắng mực đen miêu tả các thiếu niên, thử tính mở miệng nói: "Từ Khải?"
"Làm sao? Cả đêm không thấy, không quen biết bố mày hự....."
Miệng Từ Khải còn chưa chiếm tiện nghi đã bị Nhan Thanh thúc vào bụng, thiếu chút nữa đem nước miếng nhổ ra.
Từ Khải xoa bụng, sắc mặt trắng xanh nhìn Nhan Thanh, nói: "Đại ca, lần sau mày có thể hạ thủ lưu tình một chút không, mày không biết lực của Alpha cấp cao mạnh thế nào hả?"
Alpha cao cấp?
Hiện tại cậu xuyên thư, nhà nhân vật Nhan Thanh trong sách, trong truyện Nhan Thanh là một Alpha cao cấp, cho nên hiện tại cậu chính là một Alpha cấp cao!
Bố mày giờ là một Alpha!!!
Nhan Thanh kích động đến máu đều sôi trào.
Hắn tận lực không biểu hiện buồn vui ra mặt, khắc chế lại điệu thấp cong khoé môi lên một chút, nội tâm hận không thể đứng ở nơi cao nhất khu dạy học cầm loa lên khuyếch trương âm thanh rồi hò hét.
Bố hiện tại là Alpha, các người này đó muốn bố đẻ con cho bọn Alpha thúi thì lăn đê.
" Lát nữa chạy nước rút 200 mét nhớ khởi động, chạy cùng mày là Alpha cấp cao của lớp bên cạnh Lý Soái, nhưng thằng Lý Soái kia luôn luôn không bằng mày, cho nên lát nữa mày phải chạy thật nhanh lấy hạng nhất đó." Từ Khải lại nói.
Nhan Thanh mừng rỡ không khép miệng được, điên cuồng đập lên cánh tay Từ Khải vài cái, nói: "Yên tâm, bố ngược cẩu bao giờ cũng tàn nhẫn độc ác."
Trận chung kết chạy 200 mét sắp tới.
Nhan Thanh đứng ở trên đường băng, nhéo nhéo cơ bắp đã khôi phục của chính mình một lần nữa, trên mặt tươi cười như đang tắm gió xuân, cậu liếc mắt thương hại đảo qua các tuyển thủ cùng chạy với mình.
Bọn mày hôm nay chỉ có thể là nhân vật phụ trợ sự ưu tú của ba ba thôi.
"Nhan ca cố lên."
"Nhan ca cố lên."
Cạnh đường băng là các bạn học hò hét trợ uy, bọn họ tập trung cạnh nhau, vì Nhan Thanh cung cấp động lực cuồn cuộn không ngừng.
Tiếng còi một vang.
Nhan Thanh lập tức rải khai chân liền chạy.
Thời điểm khoảng cách chung điểm chỉ còn lại có 50 mét, huynh đệ chạy ở đường băng bên cạnh đột nhiên gia tốc ném Nhan Thanh ở sau người, Nhan Thanh cắn răng dùng sức đuổi theo, kết quả lấy nửa bước chênh lệch mà về đích số 2.
Kết quả này làm mọi người mở rộng tầm mắt.
Bao gồm Nhan Thanh đều cảm thấy không thể tin tưởng.
Cư nhiên Alpha cấp cao như cậu lại thua? Lúc còn là Omega cậu cũng chưa thua bao giờ.
Đệt.
Tức chết bố rồi.
Hai tay Nhan Thanh chống đầu gối, suyễn thật sự lợi hại, sắc mặt cũng trắng bệch, trái tim thình thịch thình thịch kinh hoàng phát ra như sắp chết đến nơi, mồ hôi tuôn ra như nước chảy xuống, vài lần thiếu chút nữa mơ hồ tầm mắt.
"Nhan ca, không có việc gì đi?" Từ Khải cùng Vĩ Ngư đi lên tới, mỗi người một bên đỡ Nhan Thanh, quan tâm dò hỏi.
"Chỉ kém một bước mà thôi, Nhan ca đừng để ở trong lòng." Từ Khải nói.
"Không phải một bước, chỉ là nửa bước, em nhìn nhìn chằm chằm, thiếu chút nữa thôi." Vĩ Ngư lại nói.
"Câm miệng, lại nói bố lại đánh bọn mày." Nhan Thanh còn chưa từ đả kích khôi phục lại đã bị hai đứa này bóc ra vết sẹo vừa đóng vảy, tức giận đến mức muốn đánh người.
"Nhan Thanh, đa tạ nha." Lý Soái về nhất đi lại, phía sau là người lớp 2, tất cả đều tới chê cười Nhan Thanh.
"Nha nha nha, này không phải là chiến thần bất bại của trường ta sao? Sao nhìn mệt mỏi vậy? Có phải tối hôm qua cùng giáo thảo Omega về nhà tiêu hao quá nhiều đi?" Phía sau Lý Soái là một nam sinh cắt đầu đinh, lập loè đôi mắt đậu xanh, dùng hết sức lực chửi bới Nhan Thanh.
"Ha ha ha ha......" Đám người lớp 2 đi theo bật cười.
Cao trung ba năm, mỗi học kỳ đại hội thể thao, lớp 2 đều bị lớp 1 áp, Nhan Thanh cũng vẫn luôn mạnh hơn Lý Soái, mỗi lần thi đấu chỉ cần có Nhan Thanh thì hạng nhất luôn là cậu.
Trong ba năm đây là lần đầu tiên Nhan Thanh thua, Lý Soái lập tức liền kiềm chế không được, mang theo các bạn học tới khoe khoang.
Từ Khải thấy Lý Soái, mắt lập tức trợn trắng, nói: "Ba năm, năm học kỳ, mày cũng chỉ thắng có một lần bày đặt không biết xấu hổ mà khoe khoang, không mất mặt hả?"
Vĩ Ngư phụ họa: "Ti tiện vô sỉ tiểu nhân chi tâm."
"Ai da, thi đấu thua liền chửi bọn tao vô sỉ, rốt cuộc là ai càng vô sỉ đây? Người lớp 1 không chịu nổi thua cuộc sao?"
"Ha ha ha, thua không chịu nổi thì lăn về trong bụng mẹ lại đi."
"Trò cười lớn nhất thiên hạ, cười chết người rồi."
Lớp 2 mày một câu tao một câu, ỷ vào nhiều người liền nói không ngừng, Từ Khải cùng Vĩ Ngư tức giận đến muốn động thủ, nhưng bọn cậu mới vừa vén tay áo đã bị Nhan Thanh kéo lại.
Từ Khải cùng Vĩ Ngư đều khó hiểu nhìn về phía Nhan Thanh.
Ngày thường người đầu tiên động thủ hôm nay vậy mà biến thành người khuyên can?
Nhan Thanh cảm giác tình trạng thân thể của mình không ổn, cậu túm túm Từ Khải, đem trọng lượng của bản thân đè lên người y, cúi đầu bên tai y hữu khí vô lực nói: "Tao hình như không thoải mái lắm, mày đưa tao lên phòng y tế đi."
Loại tình huống này, làm chuông cảnh báo trong lòng Nhan Thanh vang lên.
Hai mươi tuổi cậu mới phân hoá giới tính thứ 2, khi mà tất cả mọi người đều cho rằng cậu sẽ phân hoá thành một Alpha cường tráng thì cậu lặng lẽ phân hoá thành một Omega cấp cao.
Làm Omega sinh sống đã nhiều năm, đối với bệnh trạng này quá quen thuộc.
Trong lòng gõ vang chuông cảnh báo làm Nhan Thanh không dám chậm trễ, thúc giục Từ Khải chạy nhanh đưa cậu đến phòng y tế.
Còn bọn người lớp 2 chỉ là một đám chó mà thôi, chờ bố khôi phục lại sẽ ngược chết bọn bay..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...