Editor: Đào Tử
_________________________________
Bùi Diệp?
Từ trong miệng chú hai nghe được cái tên quen thuộc, biểu lộ Cố Thiều hơi ngây ra.
"Có thể... Có quan hệ gì với cô ấy?"
Nghe giọng điệu chú hai, Bùi Diệp còn là nhân vật đóng vai trò tương đối quan trọng trong việc giải quyết Tháp Đen.
Nhưng bất luận nhìn thế nào Bùi Diệp cũng chỉ là cô gái thực lực mạnh nhưng tính cách hơi cổ quái.
Nếu nói cô có liên quan gì đến Tháp Đen, cũng chỉ có một điểm --
Bùi Diệp có tín vật Tháp Đen của Túc gia.
Đáng thương cho Cố Thiều có làm sao cũng chẳng thể ngờ tín vật Tháp Đen trong tay Bùi Diệp không phải một phần, mà là ba phần, Túc gia, Nghệ gia và Dương gia đều ở chỗ cô. Tình thế ba nhà gần đây cũng khá hỗn loạn, mặt ngoài bảy nhà hòa bình bị đánh phá thành từng mảnh từ lâu.
Cố Thánh đánh trống lảng nhảy qua chủ đề này.
"Đến lúc đó con sẽ biết, hiện tại vẫn chưa thể nói cho con. Chú chỉ có thể nói cho con biết, trọng lượng của cô ấy trong hành động lần này rất nặng."
Cố Thiều luôn luôn nghe lời, cũng không có can đảm truy hỏi lý do.
Quý Chiếu nói: "Cậu là chủ nhà, không dẫn cháu trai tham quan khắp nơi? Tốt xấu gì cũng cho nó biết chú hai mình đã làm gì."
Cố Thánh nhìn thoáng qua cháu trai nói: "Con đi theo chú."
Cố Thiều vội vã đuổi theo.
Anh ta đi theo chú hai và thủ lĩnh Quý Chiếu, đi dạo sở nghiên cứu bí mật này một lượt.
Có vũ khí cũng có nội dung liên quan đến nông nghiệp dân sinh.
Thậm chí còn robot nuôi trẻ...
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Vì sao còn có cái này???
Cố Thánh tỏ vẻ đương nhiên nói: "Cha mẹ là người thầy đầu tiên của con trẻ, nhưng con cảm thấy người lớn trưởng thành ở thời đại này, bọn họ có tư cách làm người thầy tốt sao? Hiển nhiên không thể, mà nếu đứa trẻ bị gia đình ảnh hưởng, muốn để thế giới sau khi Tháp Đen biến mất đi vào quỹ đạo, chỉ dựa vào một hai đời người căn bản không làm được, có lẽ phải ba bốn thế hệ, thậm chí là năm thế hệ..."
Có lẽ năm thế hệ vẫn chưa đủ.
Một khi tư tưởng định hình thì rất khó tan rã, chớ nói chi là thay đổi.
Nhưng cũng không thể giết sạch toàn bộ bọn họ.
Cho nên, Cố Thánh cho ra đời ý tưởng mới.
"Giao tất cả đứa bé mới sinh cho 'Người' có thể tín nhiệm dạy dỗ, cố gắng giảm bớt ảnh hưởng và xâm nhập tư tưởng gia đình gốc mang tới." Cố Thánh nói, "Khi thế hệ này của chúng ta dần xuống mồ, thế hệ mới sẽ thay thế chúng ta thành chủ nhân thế giới mới, hết thảy đều có thể chuyển biến tốt đẹp."
Đây đã là phương thức hòa bình nhất.
Mới đầu Cố Thánh nghĩ bắt đầu dùng kế hoạch C.
Giết chết tất cả người lớn, giao sinh mệnh mới cho người máy, đợi trẻ nhỏ lớn lên tam quan đoan chính trở thành tân nhân loại.
Biểu lộ Cố Thiều từ mới đầu chấn kinh ngơ ngác đến chết lặng dại ra, đến hiện tại thì ngũ vị tạp trần.
Cuối cùng anh ta đã hiểu vì sao chú hai nói anh ta ngây thơ đơn thuần.
Cố gia khiến anh ta cảm giác ngạt thở, nhưng anh ta không thể phủ nhận Cố gia có thực lực và vốn liếng, có được những thứ này có thể nhanh chóng đạt được mục đích của mình hơn -- nhưng trước kia Cố Thiều lại quyết giữ ý mình, nhiều lần cự tuyệt, thậm chí làm ra cử động phản kháng ngây thơ bỏ nhà ra đi.
Lại không biết quyền lợi và địa vị luôn là từ trung lập.
Thứ lạm dụng quyền lực địa vị quấy phá làm ác chân chính là "Lòng người", mà không phải lỗi lầm của hai từ ngữ ấy.
Cố Thánh nhìn cháu trai, vui mừng nói: "Hiện tại biết cũng không tính quá trễ."
Cố Thiều: "..."
Đầu óc anh ta mà chậm tí nữa, chú hai đã khởi động kế hoạch B diệt thế rồi đó!
_(:з)∠)_
Tham quan kết thúc, dù là Cố Thiều thể lực tốt cũng cảm thấy hai cái đùi mỏi co rút.
Đến tột cùng chú hai ngầm làm bao nhiêu việc vậy!
"Chú hai, có một chuyện..."
Khi Cố Thánh nói muốn công bố với bên ngoài Cố Thiều trở thành người thừa kế gia tộc, Cố Thiều nhớ tới một chuyện.
"Cái gì?"
"Chú biết Hoa Khinh Khinh chứ?"
Nếu chú hai đã rõ chuyện giữa anh ta và thằng hai, không có chuyện không biết Hoa Khinh Khinh.
Cố Thánh nói: "Biết."
Y còn là fan hâm mộ đứng đầu bảng trong livestream của Hoa Khinh Khinh đấy.
Cố Thiều nói: "Đứa nhỏ trong bụng Hoa Khinh Khinh là của con... Bên ngoài thời cuộc rối loạn, con lo lắng cô ấy ở bên ngoài sẽ gặp nguy hiểm."
Tuy rằng có Bùi Diệp che chở, nhưng trong vòng vài ngày gặp chuyện liên tiếp cũng khó đỡ nổi.
"Con muốn đón về đây?"
Cố Thiều nói: "Chỗ ở cô ấy bị nổ thành phế tích, không có chỗ đặt chân, một người phụ nữ có thai như cô ấy ở bên ngoài, con không yên lòng."
Chú hai không có khúc mắc gì liền cho phép.
"Vấn đề này, con bảo quản gia giúp con an bài đi."
Cố Thiều lại chuyển hướng thủ lĩnh.
"Thủ lĩnh, công khai thân phận của tôi với bên ngoài, những người khác tôi không lo lắng, nhưng bên chỗ Phó Miểu..." Anh ta ngừng lại một chút, dường như đang tưởng tượng cảnh bạn bè biết được chân tướng, mặc kệ tất cả vác súng đánh lén anh ta, có chút tội lỗi, "... Phiền ngài hỗ trợ hòa giải..."
"Tiện tay thôi."
Quý Chiếu vốn dự định chờ một lúc đi tìm Phó Miểu, chuẩn bị trả di thể cha mẹ Phó Miểu trong sở nghiên cứu Dương gia cho hắn.
Chỉ hy vọng lúc Phó Miểu nhìn thấy di thể cha mẹ bị cải tạo sẽ không nổi điên.
Ngày hôm sau.
"Ọe -- "
Bùi Diệp mua bữa sáng trở về, vừa đẩy cửa ra liền nghe phòng tắm truyền đến tiếng nôn khan khó chịu của Hoa Khinh Khinh.
Cô rót ly nước ấm đưa cho Hoa Khinh Khinh.
"Súc miệng."
"Cảm ơn..."
Hoa Khinh Khinh khom người tiếp nhận ly nước, khóe mắt phiếm hồng còn ứa nước mắt sinh lý tính.
Súc miệng bằng nước ấm, cảm giác nôn mửa giảm bớt rất nhiều.
Vì thai đôi trong bụng, cô ráng chịu đựng uống hết dịch dinh dưỡng hương vị kỳ lạ.
"Chị Bùi Diệp, em đã liên lạc môi giới xong, chờ một lát cùng đi xem phòng đi."
Bùi Diệp không có đáp lại.
Hoa Khinh Khinh quay đầu, đã thấy đối phương đứng trước cửa sổ trải đầy ánh nắng xuất thần.
"Chị Bùi Diệp?"
Bùi Diệp chỉ bên ngoài cửa sổ cười nói: "Chúng ta có thể tiết kiệm chút tiền thuê rồi."
Hoa Khinh Khinh: "???"
Vị trí nhà nghỉ không tệ, mặt tiền chính là đường cái.
Mặc dù hai bên đường đều là vết bẩn cũ nát, thùng rác nằm ngổn ngang, đèn đường còn bị rỉ sét, xa xa đã ngửi được một cỗ mùi khai khó tả, cư dân gần đây còn thích đổ đống rác bên đường hoặc là hẻm nhỏ cách đó không xa... Nhưng ở khu bình thường không mấy phát đạt, điều kiện đường cái này đã rất ổn.
Nếu ở khu ổ chuột, căn bản không thấy mặt đường xi măng, vừa đến ngày mưa là lầy lội không chịu nổi.
Đường cái bình thường bẩn thỉu, lúc này lại đậu đầy mười mấy chiếc siêu xe chỉ có ở khu nhà giàu mới thấy được.
Hoa Khinh Khinh nhìn qua cửa sổ thủy tinh thấy xe rất nhiều vệ sĩ áo đen từ trên siêu xe xuống, mỗi người đều đầy đủ súng ống...
Cư dân và khách trong nhà nghỉ cũng không kìm nén nổi lòng hiếu kỳ thò đầu ra xem náo nhiệt.
"Đây là ai thế..."
Bùi Diệp nói: "Tộc huy bên trên xe là Cố gia."
Hoa Khinh Khinh lẩm bẩm: "Cố gia?"
Siêu xe và vệ sĩ Cố gia sao lại xuất hiện ở đây?
Bùi Diệp cười trêu chọc: "Có lẽ là tới đón mợ cả tương lai."
Hoa Khinh Khinh xạm mặt lại im lặng.
Cô xỉa xói nói: "Chị Bùi Diệp nghĩ đây là thế giới tiểu thuyết tình cảm tổng giám đốc bá đạo sao?"
Bùi Diệp cười trêu chọc nói: "Trước mắt chị chẳng phải có ôm bầu chạy?"
Hoa Khinh Khinh: "..."
Có vẻ như...
Cố Thiều từng nói với cô...
Anh ta là con trai trưởng của Cố gia???
Nhưng chẳng phải anh ta đã chặt đứt quan hệ với Cố gia làm công cho quân Tự do rồi ư???
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...