Editor: Đào Tử
___________________________
Sau khi tách ra, đại tiểu thư Dương gia thuận lợi hội hợp cùng người gia tộc phái tới, trở về nhà dưới sự hộ tống của bọn họ.
Sắc mặt cô ta rất lạnh, đôi mắt đen trầm tĩnh mịch nhìn ai cũng tựa như nhìn người chết.
Bọn bảo tiêu mấy mặt nhìn nhau không dám lên tiếng.
Có người an tĩnh thu dọn thi thể, những người khác an tĩnh cúi đầu, chờ đợi đại tiểu thư Dương gia nổi cơn thịnh nộ.
Dĩ vãng cũng từng gặp nguy hiểm, nhưng đều không đả thương được vị đại tiểu thư này, mặc dù như thế cũng sẽ có mấy quỷ xui xẻo bị giận chó đánh mèo mất mạng. Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, ngoại trừ đại tiểu thư Dương gia, hầu như bỏ mình sạch sẽ, đối phương còn chịu kinh hãi và uy hiếp không ít.
Tình cảnh này, đại khái quỷ xui xẻo bị giận chó đánh mèo sẽ lập nên kỷ lục mới.
Kết quả --
Đại tiểu thư Dương gia không giết người, nhưng sắc mặt cô ta lại làm bọn họ thấp thỏm hơn cả giết người.
Đây rõ ràng là tĩnh lặng trước bão táp.
Quả nhiên, đại tiểu thư Dương gia về đến nhà liền mắc bệnh.
"Mi, mi, mi... Còn có mi, đi lên."
Giọng cô ta khàn khàn tiện tay chỉ mấy tên nam hầu thân hình cao lớn, những người đàn ông bị điểm mặt thi nhau tái nhợt.
Bọn họ ngoại trừ chăm lo sinh hoạt hằng ngày của vị đại tiểu thư này, còn có tác dụng làm "Thuốc tốt" cho cô ta.
Nhưng đại tiểu thư thích mới ghét cũ, đàn ông dùng qua một lần cô ta lập tức mất hứng thú. Nếu như cô ta nguyện ý dùng lần hai, đây tuyệt đối là tai họa, đa phần là muốn tìm người phát tiết cảm xúc. Loại tình huống này, kết cục người đàn ông bị cô ta dùng tuyệt đối thê thảm.
Mặc dù trong lòng không nguyện ý, nhưng vẫn thành thật đi tắm rửa, ngồi bên cạnh chờ đợi "Sủng hạnh".
Đêm nay thành ác mộng của nhiều người.
Bọn họ cảm thấy nhiệt độ da thịt đại tiểu thư thấp hơn thường ngày rất nhiều.
Thời điểm hôn môi còn có một cỗ mùi hôi thối khó tả, muốn hun người đối diện chết ngạt.
Hai người tiếp xúc, nhà trai còn lạnh đến sợ run cả người.
Những cử động ghét bỏ này khiến đại tiểu thư bất mãn, trực tiếp dùng cực hình, đánh đập, véo bọn họ kêu rên liên tục, không còn thừa tâm tư nghi hoặc những dị thường ấy. Dù sao, sau đêm nay bọn họ đều sẽ mất hơn nửa cái mạng, vất vả lắm mới khiến cho vị đại tiểu thư này hài lòng.
Đại tiểu thư Dương gia có tính cáu kỉnh tỉnh giấc nghiêm trọng, lại thêm những việc tối qua, không ai dám quấy rầy cô ta khi ngủ.
Ngủ một giấc đến mặt trời lên cao vẫn chưa có động tĩnh.
Khi gia chủ Dương gia có chuyện tìm con gái, hầu gái mới dám cả gan mở cửa phòng.
Hầu gái nơm nớp lo sợ vào phòng, xuyên qua tấm rèm nhìn thấy cô gái xinh đẹp nằm nghiêng trên giường.
Nhỏ giọng nói: "Thưa cô, ông chủ có chuyện tìm..."
Dựa theo kinh nghiệm xưa nay, chắc chắn đối phương sẽ tức giận nắm đồ vật trong tầm với quẳng lên mặt mình, hôm nay lại không có động tĩnh.
Nữ hầu lấy dũng khí kêu một tiếng nữa, vẫn không có động tĩnh.
Hầu gái thấy nghi hoặc, cẩn thận vén rèm, nhìn thấy nữ thi lạnh lẽo xanh tím da thịt trần truồng, dấu hiệu thi thể dày đặc.
Tình cảnh này đập thẳng vào mắt hầu gái, dọa cô ta há miệng lui về sau, cuối cùng lảo đảo ngồi phịch dưới đất.
Chưa qua mấy phút, cả nhà họ Dương chấn động.
Đại tiểu thư Dương gia chết bất đắc kỳ tử ở nhà!
Nửa giờ sau liền truyền đến tai Cố Vận, hắn khiếp sợ dừng bút, nhìn đám bạn trong video call.
"Người phụ nữ đó chết rồi? Chuyện xảy ra khi nào?"
Bạn xấu nói: "Nhìn thời gian hẳn là tối qua, nghe nói..."
Hắn cẩn thận nhìn thoáng qua Cố Vận, Cố Vận tức giận nói: "Nghe nói cái gì nói tiếp đi."
Bạn xấu bất đắc dĩ nói: "Vậy tôi nói đó, cậu đừng nóng giận, tối qua cô ta may mắn chạy trốn khỏi ám sát, trở về liền dùng bảy tám người đàn ông, tôi đoán là chơi quá trớn, lại thêm phát bệnh nên toi đời rồi. Nhà bọn họ đâu thiếu người chết trong tình huống như này."
Cố Vận nghe mà muốn buồn nôn.
Bạn xấu nói: "Cô ta chết không hề gì, nhưng hai người vừa đính hôn không bao lâu... Quá thua lỗ..."
Đúng vậy, là quá thua lỗ.
Cố Vận cũng vì tăng thẻ đánh bạc mới chịu đựng buồn nôn lựa chọn cô nàng Dương gia này.
Chú hai nhà mình luôn luôn thiên vị anh cả, cũng không biết bây giờ anh ta ở nơi nào, mỗi lần hắn có ý dò xét chú hai đều tránh.
Dù là anh cả không thành uy hiếp, nhưng em út cũng không phải loại lương thiện, giỏi giả heo ăn thịt hổ.
Bình thường trông vô hại, thời khắc mấu chốt có thể cắn một miếng thịt người xuống.
Cố Vận còn phải đề phòng tất cả những người phụ nữ tiếp cận chú hai nhà mình.
Hết cách rồi, nếu Cố Thánh làm người phụ nữ đó mang thai sinh con trai con gái, gia chủ Cố gia khẳng định là y chớ đùa.
Trù tính một nước cờ lâu như vậy, nói chết là chết, miễn bàn Cố Vận phiền muộn bao nhiêu.
"Được rồi, không cần để ý đến ả ta."
Cố Vận cắt đứt cuộc gọi video, đi phòng tắm tắm rửa, thay trang phục trang trọng đến Dương gia phúng viếng thăm hỏi.
"Chú hai đâu?"
Trước khi đi ra ngoài hỏi một chút.
Quản gia nói: "Nhị gia vừa tỉnh, đang tản bộ trong vườn hoa."
Cố Vận thuận miệng nói: "Tâm trạng chú hai có vẻ tốt."
Quản gia cười trả lời: "Hôm nay tâm trạng Nhị gia rất khá, buổi sáng không có phát bệnh, ngay cả thuốc cũng giảm đi."
Thật tình không biết, tâm trạng Cố Thánh tốt là xây dựng trên sự lo lắng hãi hùng của người giấy nhỏ.
Bùi Diệp đang phơi nắng trên ban công, một cái bóng nhỏ từ trên trời giáng xuống ôm mặt cô, chết cũng không chịu buông tay.
"Sao hiện tại mới trở về?"
Cô còn tưởng rằng người giấy nhỏ này trốn nhà đi ra ngoài chơi.
Hai tay người giấy nhỏ ôm hai ngón tay Bùi Diệp, bả vai run run, phảng phất đang hức hức, lên án Bùi Diệp vu oan nó.
Bùi Diệp vui vẻ nhìn nó.
"Chị không trách nhóc."
Người giấy nhỏ chậm rãi buông lỏng ngón tay ra.
Bùi Diệp nhìn thoáng qua ký ức tối qua của nó, biểu lộ không nhịn được trở nên cổ quái.
Hóa ra người giấy nhỏ bị chú hai của Cố Thiều -- Cố thánh người cầm quyền Cố gia hiếu kỳ nhặt lên, nhét vào túi.
Người giấy nhỏ không dám động đậy, sợ bị đối phương hoài nghi.
Đi theo Cố Thánh đến Cố gia.
Cố Thánh đang bơi trong bể tắm trong nhà rộng bằng hồ bơi, áo khoác chứa người giấy nhỏ liền được y tiện tay đặt cạnh bể tắm, người giấy nhỏ không cách nào thoát thân, chỉ có thể ở phòng tắm tràn ngập sương mù chờ Cố Thánh tắm xong. Dường như Cố Thánh rất thích áo khoác này, đêm hôm đi ngủ còn ôm, còn cố tình đè lên cái túi, dẫn đến người giấy nhỏ tiếp tục giả chết, không dám lén leo ra...
Rốt cuộc, thời điểm Cố Thánh rời giường đi vườn hoa tản bộ, người giấy nhỏ tìm được thời cơ trốn thoát.
Một ngày nó không gặp đại khả ái như cách ba thu.
Tính toán đâu ra đấy, đã ba năm nó không gặp đại khả ái QWQ
Bùi Diệp buồn cười nói: "Được, nhóc đáng yêu của chị vất vả rồi, muốn ban thưởng gì nào?"
Người giấy nhỏ sa sút nháy mắt phấn khởi, vươn tay về phía Bùi Diệp.
Phải ôm đại khả ái một cái!
Bùi Diệp thỏa mãn tâm nguyện của nó.
Kết quả --
Mảnh người giấy nhỏ này thầm bị đám người giấy nhỏ khác ghen ghét bao vây.
Bùi Diệp không để ý động tác nhỏ của bọn nó.
Hoa Khinh Khinh đang livestream trong phòng bếp gọi cô một tiếng.
"Chị Tiểu Thanh, giúp em thái thịt với."
Bùi Diệp vừa nghĩ tới bữa tối hôm nay, ánh mắt sáng lên nói: "Đến ngay đây."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...