Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Editor: Đào Tử

_____________________________

"Cẩn thận!!!"

Con dơi thủ lĩnh bỗng nhiên nổi lên, Bùi Diệp khoảng cách gần nhất đứng mũi chịu sào.

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Bùi Diệp cũng không loạn trận cước, ngược lại một tay bấm quyết triệu một mặt tường gió ngăn trở công kích.

Tường gió ngay cả một giây cũng không chịu đựng nổi đã bị con dơi thủ lĩnh dùng đầu sắt đụng nát thành cặn bã.

Nhưng từng ấy thời gian đủ để Bùi Diệp phát động hậu chiêu ấp ủ thật lâu.

Con dơi thủ lĩnh lại một lần nữa bị giam cầm.

Lần này xiềng xích lôi điện so trước đó lớn không chỉ gấp hai, tổn thương cũng tăng lên trên diện rộng.

Nhưng lần này con dơi thủ lĩnh không có tỉnh táo an phận, ngược lại càng giãy dụa kịch liệt, dù là xiềng xích lôi điện khảm sâu vào máu thịt nó, bao lấy gân cốt nó, sát khí đỏ thẫm hình thành sương máu bao phủ nó, nó vẫn không đình chỉ giãy dụa, toàn vẹn quên thế nào là "Đau đớn".

Chiếu theo tình hình này, kết cục con dơi thủ lĩnh tuyệt đối là chết!

Bùi Diệp khẽ cau mày, trước tiên thay đổi kế hoạch, để xiềng xích lôi điện buông trói buộc, kết thành lao tù hình tròn.

Ai ngờ con dơi thủ lĩnh vẫn không buông tha, không ngừng dùng thân thể đi va chạm.

Mỗi một cái đều dùng toàn lực, đâm đến đầu rơi máu chảy, xương sườn gãy đột xuất cũng không chịu bỏ qua.

Bùi Diệp lông mày nhẹ vặn.

"Làm sao ngăn cản nó nổi điên?"

Thanh Long khắc chế xúc động muốn liếm Bùi Diệp, dùng giọng nói cố gắng ức chế hưng phấn nói: "Dị năng, dị năng của chị!"

Bùi Diệp được nhắc nhở, cấp tốc thu liễm dị năng ngự thú.


Một giây sau, con dơi thủ lĩnh điên cuồng va đập bất lực ngã xuống, toàn thân nó đẫm máu mềm nhũn nằm xuống, hiện trường một mảnh hỗn độn.

Bùi Diệp: "..."

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Dị năng ngự thú của cô có độc sao?

Cẩu cẩu đội cảnh khuyển thấy cô hệt con mèo gặp cỏ bạc hà, hận không thể bổ nhào vào cô liếm liếm.

Ba chó Thanh Long cũng nói dưới trạng thái mở dị năng cô từ tiểu khả ái tiến hóa thành đại khả ái.

Tạm thời coi loại hành vi này là "Thích".

Phản ứng con dơi lại là cái quỷ gì đây?

Không thích cô cũng chớ tự mình hại mình muốn chết chứ?

Nhìn thấy người quái dị cùng lắm là cảm thấy cay con mắt, cấp tiến một chút thì tự hủy hai mắt, con dơi lại phát cuồng muốn chết???

Tự xưng rất có mị lực Bùi Diệp nhìn con dơi với ánh mắt cất vụn băng.

Con dơi vừa mất lực vừa trọng thương, căn bản không còn năng lực tiếp tục làm trò.

Ba chó Thanh Long tiến lên khẽ ngửi, cái mũi căm ghét nhăn lại.

"Đầu Trọc, mày qua đây ngửi một chút."

Cảnh khuyển Đầu Trọc chạy chậm đi lên hít hà mùi trên thân dơi.

"Nó ăn thứ gì, siêu cấp thối."

Mũi dị thú cẩu cẩu không giống nhân loại lắm, bọn chúng có thể ngửi được rất nhiều thứ mũi người không ngửi được.

Mùi con dơi dẫn tới sự chú ý của bọn nó.

Bùi Diệp ngồi bên ngoài lao tù lôi điện, khẽ dùng trường côn đâm con dơi.

"Cái gì siêu cấp thối?"

Mấy đầu cẩu Thanh Long vây thành một vòng gâu gâu ấu ấu thảo luận một hồi, Thanh Long làm đại diện phát biểu.

"Mùi thối khó tả, hơi giống mùi thối trên người Zombie, nhưng lại không hoàn toàn, tóm lại là chán ghét."

Không chỉ chán ghét, ba chó Thanh Long còn muốn xé nát con dơi.

Cô em Đao giơ móng vuốt thép nói: "Chi bằng vạch bụng nó ra, chẳng phải sẽ biết nó ăn cái gì?"

Thanh Long và Yển Nguyệt cũng bỏ hai phiếu tán thành.

Bùi Diệp: "..."

Thời điểm cô đang suy tính giết chết con dơi tiếp tục thăm dò, dư quang vô tình nhìn thấy một bên mặt con dơi nằm dưới đất đối diện mình, con ngươi đỏ tươi nửa mở nửa khép như có chút ngập nước lấp lóe. Chính một ít nước này, để Bùi Diệp sinh tí xíu chần chờ.

"Hiểu biết của chúng ta đối với đường hầm quá ít, cũng không biết nơi đây còn bao nhiêu sinh vật kỳ quái. Con dơi này cũng coi là thủ lĩnh nhỏ, chắc từng đi nhiều chỗ. Mình xem trí nhớ nó thử, cố gắng tìm tung tích hộp vắc xin, như vậy cũng bớt việc."

Lý do của Bùi Diệp quá đầy đủ, thuyết phục thành viên khác.

Cô duỗi tay xuyên qua lao tù lôi điện, đặt giữa không trước trán con dơi.

Tinh thần dễ dàng tiến vào thế giới ký ức con dơi.

Con dơi này sống không lâu, ký ức đương nhiên cũng ngắn, đa phần ký ức đều rất vụn vặt, logic lộn xộn, không có tính tham khảo.


Cho đến tận thế bộc phát, trí nhớ của nó bắt đầu ăn khớp rõ ràng.

Cùng loại với bọn Thanh Long, con dơi này cũng là người ưu tú thiên phú cực tốt trong chủng tộc.

Tận thế giáng lâm, nó chậm rãi thức tỉnh dị năng, tiến hóa thành dị thú.

Một ngày đi săn nó bị một cỗ lực lượng thần bí hấp dẫn, lần theo bản năng đi vào đường hầm tàu điện ngầm...

"Đây là..."

Bùi Diệp thông qua thị giác con dơi, phát hiện đường hầm tàu điện ngầm còn tụ tập dị thú khác.

Những con dị thú này cùng một mục đích.

Một cái hộp quen mắt!

Nói đúng ra, có lẽ là hộp vắc xin bị ngoại lực phá hủy.

Bên cạnh hộp nằm ba bộ thi cốt bị nổ không ra nguyên dạng.

"Nhìn thấy cái gì?"

Đám người khẩn trương nhìn Bùi Diệp, thấy cô đứng dậy, lúc này mới tiến lên hỏi thăm.

Bùi Diệp nói: "Mình thấy được mục tiêu nhiệm vụ."

"Ở đâu? Chúng ta đi thôi!"

Bùi Diệp nói: "Hộp bị hủy, nhìn vết tích chắc là quy mô nổ không nhỏ, dùng ngoại lực cưỡng ép phá hủy từ bên ngoài."

Đám người mặt như màu đất.

"Bị hủy!!!"

Hướng Thụy Quân tức giận muốn bốc khói.

Ai hủy?

Hộp cực có khả năng cất giữ vắc xin "Đế Oa" hoặc "Virus Zombie", thậm chí là mấu chốt liên hệ với "Người ngoài hành tinh".

Nói hủy là phá hủy?

Bùi Diệp nói: "Tạm thời khó phán đoán ai hủy, nhưng mình nghĩ —— Đồ vật bên trong hộp, đoán chừng không khớp với suy đoán của chúng ta."


Đám người không hiểu nhìn cô.

Bùi Diệp nói: "Trong đường hầm tàu điện ngầm có lượng lớn dị thú, toàn bộ bị đồ vật trong hộp hấp dẫn tới. Dị thú quái vật giống con dơi không hiếm thấy..."

Cô thông qua thị giác con dơi nhìn thấy bên trong hộp tràn ra từng sợi khí đỏ tiến vào thân thể con dơi và dị thú khác.

Mỗi khi hấp thụ thêm một sợi, dị thú lập tức cường đại một phần.

Tích lũy đến trình độ nhất định, con dơi và dị thú khác phát sinh biến hóa quái lạ.

Thân thể bọn chúng bắt đầu xuất hiện đặc điểm con người.

Đặc điểm nhân loại càng nhiều, thực lực càng mạnh.

Con dơi trước mặt đặt trong đám dị thú kia tốc độ tiến hóa không tính nhanh.

Dị thú tốc độ tiến hóa nhanh nhất dưới bản năng điều khiển muốn độc chiếm, đuổi hết dị thú thực lực yếu nhược đi.

Con dơi cũng chính bởi vậy bị đuổi ra ngoài.

Mỗi ngày nó đều rất cáu kỉnh phẫn nộ!

Muốn tìm kiếm đồ vật cường đại hơn bổ khuyết thiếu sót nội tâm.

Lý trí yếu đi từng ngày.

Trong đầu chỉ còn sót lại khát vọng "Tiến hóa", bản năng cướp đoạt và giết chóc.

"Từ động vật phổ thông đến dị thú, bản chất chính là lý trí trở về, áp chế bản năng ——" Hướng Thụy Quân nhìn con dơi lộ ra một tia hoài nghi, hỏi, "Bất luận là Zombie hay dị thú, đều là như thế. Zombie tiến hóa tới trình độ nhất định có thể kiềm chế bản năng đi săn với vật sống, dị thú tiến hóa đến cấp cao cũng sẽ ngày càng thông minh lý trí, không còn bị bản năng thân thể chi phối, vì sao con dơi lại hoàn toàn tương phản?"

Bùi Diệp nhìn con dơi nói: "Vậy cũng chỉ có một lời giải thích."

"Giải thích gì?"

Bùi Diệp nói: "Phương hướng nó tiến hóa bị cưỡng ép rẽ sai."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui