Cố Phù tuy thấy phiền, nhưng khi nghỉ ngơi không có việc gì làm cũng sẽ giúp vẽ vài bức, khi đó luôn có một đám người vây quanh nàng, một người mô tả, những người còn lại không hóng hớt thì cũng xếp hàng thúc giục, mọi người ngươi một câu ta một câu, vừa cười vừa mắng, ồn ào đến mức đầu Cố Phù như muốn nổ tung.
Sau đó có một lần dọn dẹp chiến trường, nàng cởi bộ giáp từ trên người chiến hữu đã hy sinh, nhìn thấy bức chân dung người nhà được người đó cất giữ cẩn thận ở ngực!
Nụ cười của Cố Phù nhạt dần, Mục Thanh Dao nhận ra sự thay đổi cảm xúc của Cố Phù, không hỏi thêm gì nữa, chỉ cầm bức chân dung lên, xem xét cẩn thận.
Một lát sau, Mục Thanh Dao thốt ra một cái tên: "Đường Mộc Mộc.
"
Cố Phù không phản ứng kịp: "Ai?"
Mục Thanh Dao: "Thứ nữ thứ bảy của phủ Lâm An Bá.
"
Cố Phù vô cùng kinh ngạc: "Ngươi lợi hại quá rồi.
"
Mục Thanh Dao lắc đầu: "Không phải ta lợi hại, mà trong số những người ta ghét, nàng ta đứng đầu, ta tự nhiên nhận ra.
"
Cố Phù không ngờ lại là như vậy.
Mục Thanh Dao còn nói: "Nếu là nàng ta thì ta hiểu vì sao Tạ Tử Sầm rõ ràng thích nàng ta, nhưng lại còn muốn thành thân với ngươi.
"
Cố Phù tò mò: "Vì sao? Chẳng lẽ Đường Mộc Mộc đã có hôn ước?"
Mục Thanh Dao dùng giọng điệu bình tĩnh lạnh nhạt nhất, nói ra những lời đầy ghét bỏ: "Nàng ta không có hôn ước, nhưng nàng ta luôn khiến nam nhân mê mẩn mình, nếu chỉ như vậy thì thôi, ta có lẽ còn khen nàng ta thủ đoạn lợi hại, dù sao nam nhân có thể trêu hoa ghẹo nguyệt, tại sao nữ tử lại không được?”
“Nhưng nàng ta lại không kén chọn, ngay cả nam nhân đã có gia đình cũng không tha, mấ nam nhân có ý với nàng ta cũng thường bị nàng ta lừa gạt, trong lòng có nàng ta, nhưng vẫn nghe theo sự sắp xếp của gia đình cưới người khác, tránh làm cho nàng ta khó xử, sợ phá hỏng danh tiếng của nàng ta.
Tình cảm như vậy, thật sự khiến ta buồn nôn.
"
Cố Phù được mở rộng tầm mắt, đồng thời cũng thấy kỳ lạ: "Nàng ta muốn gì?"
Mục Thanh Dao: "Ai biết được nàng ta.
"
Mục Thanh Dao tuy nói vậy, nhưng trong lòng lại có không ít suy đoán, nhưng đó chỉ là suy đoán, không thể coi là lời khẳng định, hơn nữa còn liên quan đến thanh danh của nữ tử, dù nàng ghét Đường Mộc Mộc đến mấy cũng không tiện tùy tiện hủy hoại thanh bạch của người khác, vì vậy không tùy tiện nói ra.
Xác định được thân phận của cô nương trong tranh, một vấn đề mới lại nảy sinh—— Nếu Tạ Tử Sầm vì Đường Mộc Mộc mà thành thân, vậy Cố Phù phải khuyên Tạ Tử Sầm thay đổi chủ ý như thế nào?
Mục Thanh Dao: "Nói thẳng với lão phu nhân đi, cứ nói là tin tức do ta nghe được từ người khác, lão phu nhân thương ngươi, chắc chắn sẽ không tùy tiện gả ngươi đi như vậy.
"
"Tin tức nghe được làm sao có thể chính xác, trừ phi đem hết những bức tranh Tạ Tử Sầm vẽ đến cho tổ mẫu xem.
Hơn nữa bên phía thẩm thẩm! " Cố Phù thở dài.
Cố Phù không phải kẻ ngốc, tự nhiên có thể nhận ra Lý thị đặc biệt để ý đến đánh giá của người khác đối với mình, việc gì cũng muốn làm cho hoàn hảo, nếu để Lý thị biết bà ta chọn cho Cố Phù một phu quân có vấn đề, chắc chắn bà ta sẽ ân hận đến chết.
Lỗi của Tạ Tử Sầm, không có lý do gì để Lý thị phải chịu.
Cố Phù suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng đưa ra quyết định——
"Ta muốn gặp hắn, nói rõ ràng mọi chuyện trước mặt hắn.
" Cố Phù không tin Tạ Tử Sầm có thể vô liêm sỉ đến mức bị nàng vạch trần bí mật trong lòng, vẫn cố chấp muốn cưới nàng.
Mục Thanh Dao: "Chuyện này dễ thôi, ta quen biết ngũ cô nương của phủ Lâm An Bá, bảo nàng ta tổ chức một buổi thơ hội, sau đó gửi một thiếp mời đến Tạ phủ là được.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...