Sau khi chồng tôi biến thành tỷ phú số một

Chương 17: Quyến rũ 
 
Editor: Đừng dí deadline nữa, mai tụi em tính
 
Bạo quân hung ác trên phim trường: #Khương Nguyệt quyến rũ em trai ba chữ# fans gửi bài, ở phim trường "Em của ngày xưa ấy" chụp được Khương Nguyệt cùng #em trai ba chữ# Diệp Thanh Xuyên có cử chỉ thân mật, thật thật giả giả…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hình ảnh đính kèm đúng là lúc sau khi diễn xong chiều hôm qua, hai người đang đứng nói chuyện trên hành lang khu dạy học số 3.
 
Bài viết trên Weibo mới vừa đăng lên, chưa đến nửa giờ: Chia sẻ 2 vạn, bình luận 4 vạn, like 8 vạn, độ hot ngày càng cao.
 
Khương Nguyệt cầm điện thoại, mặt không chút biểu cảm mà đọc bình luận.
 
Lần đầu tiên thấy cô đen mặt, Khả Tụng sợ đến không chịu được: “Chị, chị đừng nóng giận, em sẽ gửi tin tức cho bên quan hệ công chúng……”
 
Nói thì nói vậy chứ cô ấy cũng không dám duỗi tay lấy điện thoại về.
 
Khương Nguyệt lướt một lượt bình luận chửi mắng của fans ba chữ, quay đi quay lại cũng chỉ có vài câu:
 
“Bà cô già mau lấy cái tay bẩn thỉu của cô ra! Không được làm bẩn em trai nhà tôi! Khóc lớn!”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Xin Khương tiểu thư tự trọng, không cần mới tái xuất đã muốn tạo ra tin lớn! Nếu cô thật sự thiếu nhiệt làm ơn đặt ánh mắt lên người nam nghệ sĩ khác, buông tha em trai ba chữ đi.”
 
“Không có việc gì thì đừng cue* Hãn Hãn nhà tôi vào, ôm Hãn về nhà.”
 
*Nhắc đến một người vô tội nào đó
 
“Có ai muốn làm sân nhà của Khương tiểu thư bùng nổ với tôi không? Phía chính chủ ngu ngốc sao còn chưa đăng bài làm sáng tỏ nữa, muốn buộc fans chúng tôi phải tự mình ra tay sao?”
 
Nhưng bên trong những lời chửi rủa kia, Khương Nguyệt lại vô tình phát hiện hội trưởng fanclub của mình thức thâu đêm tìm ảnh thanh minh.
 
Tấm thứ nhất là một dòng chữ đỏ to to: #Khương Nguyệt không quyến rũ em trai ba chữ#
 
Mỗi một bức ảnh đằng sau, chữ viết và hình ảnh đặt cạnh nhau, thậm chí còn phóng to hình ảnh tin nóng, chỉ ra ảnh bị cắt đi một nửa, bởi vì ở giữa hai người còn có thêm một trợ lý nhỏ không rõ chiều cao, khẳng định hai người không ở riêng với nhau!
 
Nhìn đến đây, Khương Nguyệt nhìn Khả Tụng mặt ngơ ngác ở kế bên, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
 
Khả Tụng: “???”
 
Đã xảy ra chuyện gì vậy, vì sao lại nói cảm ơn với cô ấy chứ?
 
Chị tức đến hỏng đầu rồi sao? Bây giờ nói cảm ơn với cô ấy, là chuẩn bị cảm ơn một lần rồi sau đó đuổi cô ấy đi sao? Khả Tụng càng nghĩ càng thấy không đúng, mặt như đưa đám mà nhào lên ôm lấy chân Khương Nguyệt: “Chị, em sai rồi, em thật sự sai rồi... Chị cho em thêm một cơ hội nữa, sau này chắc chắn em sẽ thông minh hơn, em bảo đảm đó… hu hu hu.”
 
Khương Nguyệt: “…”

 
Đứa nhỏ này bị dọa ngốc rồi sao?
 
Khương Nguyệt để mặc Khả Tụng ôm đùi than thở khóc lóc, tiếp tục xem fan club lên bài làm sáng tỏ cho cô trên Weibo.
 
Nói có sách mách có chứng, đầu tiên là chỉ ra hình ảnh đã qua cắt ghép, sau đó đối chiếu với tiến trình quay phim từ phía đoàn phim công bố, chứng minh hai bên phải quay chung cảnh nên mới cùng xuất hiện trong một khung cảnh. Cuối cùng mới trách cứ có người ác ý gây chuyện với Khương Nguyệt, có gan thì lên video gọi là ‘quyến rũ’, đừng bắt đầu bằng một tấm ảnh rồi những tấm ảnh sau đều cắt ghép.
 
Muốn bôi đen, được chứ. Đưa bằng chứng ra đi!
 
Xuất sắc!
 
Cô chưa nghĩ fans của mình lại lý trí như vậy.
 
Có điều cũng đúng, trải qua lần sàng lọc hơn hai năm trước, sau khi Khương Nguyệt bị khắp giới bôi đen còn nguyện ý bảo vệ cô, mỗi một người đều đã tu thành chánh quả rồi.
 
Fans của người khác chỉ biết ngốc nghếch chửi rủa, tổ chức phá hoại.
 
Nhưng fans của Khương Nguyệt, sẽ thu thập chứng cứ từ khắp nơi, nói có sách mách có chứng mà làm sáng tỏ công khai.
 
Khương Nguyệt đưa điện thoại cho Khả Tụng, hỏi: “Trưởng nhóm fan club của chị là ai vậy?”
 
Khả Tụng còn khóc lóc không yên, nghe Khương Nguyệt đặt câu hỏi mới lau nước mắt, hít mũi nói: “Tên thật không biết, tên trên mạng là Tây Lâu, là một chàng trai.”
 
Tây Lâu, trăng khắp lầu tây. Vừa nghe liền biết là fan ruột của ai.
 
“Liên hệ người này giúp chị.” Khương Nguyệt nháy mắt một cái với Khả Tụng: “Chị muốn tặng ít quà cảm ơn.”
 
San Hô ở bên cạnh vẫn luôn không dám phát ra tiếng, yên lặng lấy điện thoại ra xem.
 
Quả nhiên là có người đang mãnh liệt viết tin xấu về Khương Nguyệt. 
 
Thật ra hôm qua San Hô cũng ở hiện trường, sau khi Khương Nguyệt quay xong thì cô ấy là người tiếp theo diễn tập với Diệp Thanh Xuyên. Hai người nói gì thì cô ấy không nghe rõ nhưng nhìn vẻ mặt thì chắc chắn không tồn tại hai chữ ‘quyến rũ’.
 
Tính tình San Hô đơn giản, sau khi nhìn thấy hotsearch thì lập tức nói: “Chị Nguyệt, em có thể đăng bài Weibo làm chứng cho chị!”
 
Khương Nguyệt lắc đầu: “Không cần, fans của chị đã đăng ảnh thanh minh rồi.”
 
Fans làm sáng tỏ thì có ích lợi gì? Anti-fan cũng không thèm để ý đâu.
 
“Nhưng mà…”
 
San Hô còn muốn mở miệng, lại bị Khương Nguyệt cắt ngang: “Buổi sáng của em cũng có cảnh quay mà nhỉ, sao không về trang điểm đi?”
 
“Đúng rồi ha.” Cô gái nhỏ vẫn cứ khăng khăng, thế mà bị dẫn một cái thì liền lạc hướng: “Em về trước đây.”
 

Tạm biệt San Hô, Khương Nguyệt ngoái đầu nhìn về phía Khả Tụng.
 
Khả Tụng còn đang offline, một lòng cho rằng Khương Nguyệt muốn đuổi việc mình. Tầm mắt của Khương Nguyệt vừa dời lại thì nước mắt của cô ấy đã tí tách rơi xuống: “Chị, chị không thể không cần em nữa… Em biết em còn làm nhiều chuyện không tốt nhưng em sẽ cải thiện… hu hu hu. Chị, em rất thích chị, chị đừng đuổi em đi mà…”
 
Khóc lóc rồi bắt đầu tỏ tình là thế nào vậy.
 
Khương Nguyệt đẩy cái xúc tua bạch tuộc dính trên đùi mình, lạnh nhạt nói: “Chị biết chị rất quyến rũ nhưng chị đã có chồng rồi.”
 
“Em biết nhưng mà em thích chị…” Suy nghĩ của Khả Tụng như đã lên trời, tựa như tên cặn bã sau này lại đau khổ xin tha thứ.
 
Khương Nguyệt đau đầu: “Đã biết đã biết, em làm tốt lắm.”
 
Nước mắt của Khả Tụng lập tức ngừng lại: “Vậy chị không đuổi em sao?”
 
Nhịn xuống, không thể tức giận.
 
Khương Nguyệt hít sâu một hơi, cực kỳ vững vàng, logic mạch lạc nói: “Khả Tụng, về sau mặc kệ là nam nghệ sĩ nào nói chuyện với chị, em nhớ rõ nhất định phải đứng bên cạnh, cách chị càng gần càng tốt. Đã biết chưa? Còn nữa, bây giờ gửi tin cho chị Khang, thúc giục phòng quan hệ công chúng nhanh chóng làm sáng tỏ, hotsearch cần phải áp xuống trước giữa trưa.”
 
Khả Tụng lập tức lấy điện thoại ra, điên cuồng gõ chữ.
 
Nghe thấy phải đẩy hotsearch xuống, cô ấy lại nhớ tới lời nói trước kia của Khương Nguyệt, chỉ cần có nhiệt độ thì chắc hẳn công ty sẽ bỏ mặc, không khỏi lo lắng: “Nếu như… Không chịu đẩy xuống thì sao?”
 
Ánh mắt Khương Nguyệt sắc lạnh: “Vậy thì tự chị sẽ giải quyết.”
 
-
 
8 giờ sáng, hotsearch đã bị đẩy từ #3 xuống #10.
 
Thế Gia đăng bài làm sáng tỏ, tỏ ý em trai ba chữ chuyên tâm đóng phim, chỉ là nghệ sĩ cùng công ty với Khương Nguyệt, quan hệ đàn em đàn chị, mong fans không phản ứng quá độ.
 
Chuyện cứ biến mất như vậy, lấy một câu ‘không có bằng chứng’ mà biến mất không dấu vết.
 
Các fans của Khương Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, đang thu thập chiến trường sau khi bị fans của ba chữ phá hoại. Nhưng fans của Diệp Thanh Xuyên vẫn căm giận không chịu thua, trong tối ngoài sáng diss Khương Nguyệt cọ nhiệt.
 
Tranh cãi trên mạng lại nổi lên nữa nhưng cũng không ảnh hưởng đến tiến độ quay phim.
 
Buổi diễn sáng chia làm phim trường AB, Diệp Thanh Xuyên diễn cảnh chính ở phim trường A, Khương Nguyệt quay thêm cảnh ở màn B, trong lúc đó hai người không hề động chạm qua lại gì với nhau.
 
Diễn xong, Khương Nguyệt và Khả Tụng chuẩn bị dọn dẹp về nhà.
 
Trên đường về ngang qua studio bên cạnh sân bóng, thấy một nhóm cô gái nhỏ mặc đồ xinh đẹp, khí trời nóng bức nhưng vẫn giữ một lớp trang điểm tinh xảo vây quanh ở cửa.
 

Nhìn dáng vẻ, hẳn là fans của ai tới thăm.
 
Khương Nguyệt vốn muốn đi đường vòng nhưng không may Diệp Thanh Xuyên ra khỏi studio. Nhóm các cô gái nhỏ thét chói tai, đinh tai nhức óc:
 
“A a a, chồng kìa!”
 
“Hôm nay chồng của em thật đẹp trai, anh đóng phim vất vả quá!”
 
Diệp Thanh Xuyên chào hỏi đơn giản với các cô ấy trước, mắt thấy Khương Nguyệt muốn lén trốn đi thì cất cao giọng gọi: “Chị Nguyệt, chờ một chút! Em có lời muốn nói với chị.”
 
Khương Nguyệt: “…”
 
Buổi sáng mới bị bôi đen, bây giờ lại làm trò chạy tới tìm cô trước mặt fans, thằng nhóc thối này thật sự không có chút lòng tốt nào.
 
Diệp Thanh Xuyên không quan tâm fans vợ đang ríu rít, chạy lon ton tới chỗ Khương Nguyệt: “Chị Nguyệt, chuyện hotsearch kia, em phải nói lời xin lỗi với chị.”
 
Cô vẫy vẫy tay: “Không sao đâu.”
 
“Có rảnh rỗi thì em mời chị ăn một bữa cơm, coi như nhận lỗi với chị được không?”
 
“Không…”
 
Chữ ‘cần’ còn chưa rời khỏi miệng Khương Nguyệt, Diệp Thanh Xuyên đã cắt lời trước: “Cứ như vậy đi, fans của em đang đợi em rồi!”
 
Khương Nguyệt: “…” Thật sự là thiếu lòng tốt.
 
Nhìn theo bóng dáng Diệp Thanh Xuyên chạy đi, Khương Nguyệt cũng đã chịu vài ánh mắt vô cùng oán hận.
 
Thôi rồi, lại kết thêm thù oán nữa rồi.
 
Khả Tụng cũng không kiềm được mà nhỏ giọng nói thầm: “Em trai ba chữ này cũng thật là, không biết né tránh hiềm nghi sao……”
 
Ngày hôm qua nghe Khương Nguyệt từ chối, Khả Tụng vẫn chưa hiểu nhưng bây giờ lại như hiểu được gì đó.
 
Cô ấy đánh giá ba chữ: “Người trẻ tuổi, quá kích động.” So với đại Boss nhà chị Nguyệt thì đúng là ngoại trừ Vu Sơn không phải mây*, hoàn toàn không thể so sánh được.
 
*Từ khi gặp chồng yêu của mình thì cảm thấy những người đàn ông khác đều không phải là đàn ông nữa
 
“Biết là được.” Khương Nguyệt khoanh tay, quay người đi về phía rừng cây nhỏ.
 
Âm thanh phía sau không ngừng ríu rít, còn có lúc cố ý cất cao giọng. 
 
“Chồng à anh phải đề cao cảnh giác, đừng để người khác ảnh hưởng đến vị trí của mình.”
 
“Đúng vậy đúng vậy, mỗi ngày chúng em đều lo lắng đề phòng, sợ anh gặp tai tiếng.”
 
Diệp Thanh Xuyên chỉ biết dỗ fans bằng một trò duy nhất, âu yếm mở miệng nói: “Không phải tôi còn các bạn sao, còn có thể gây tai tiếng cùng ai được chứ?”
 
Không cần quay đầu lại nhìn cũng biết fangirls đã đổ rạp.
 
Trời nóng nực, thổi lửa quá độ thật sự sẽ mất mạng.
 

Trở lại xe dã ngoại, chuyện đầu tiên Khương Nguyệt làm là kêu Khả Tụng chuẩn bị một ít trà lạnh gửi cho các fans tới thăm.
 
“Ngàn dặm xa xôi tới thăm, thời tiết lại nóng, đừng để bị cảm nắng.”
 
Khả Tụng cũng không hiểu được: “Chị, fans của cậu ta không thích chị như vậy mà chị lại suy nghĩ đến các cô ấy, đừng làm việc hảo tâm mà không nhận được báo đáp.”
 
Ngược lại Khương Nguyệt nghĩ rất thoáng, thuận tiện đưa ra vài ví dụ sinh động: “Nếu bây giờ Chử Tinh Trì truyền đến tin tức kết hôn, có phải em sẽ rất khó chịu hay không? Thậm chí còn bắt đầu chán ghét nhà gái?”
 
Khả Tụng gật đầu.
 
“Nhưng không mấy giờ sau lại làm sáng tỏ chuyện đó chỉ là giả, em có thể hết giận ngay lập tức à?”
 
Khả Tụng lắc đầu.
 
Chờ đợi mấy giờ đã đủ giày vò, một khi mình đứng dưới góc độ của fans thì cô ấy đã có thể hiểu vì sao fans của Diệp Thanh Xuyên vẫn còn căm ghét Khương Nguyệt như vậy.
 
“Đi thôi, chị phải về nhà ngủ bù rồi.”
 
Khương Nguyệt mới vừa nói xong, Bentley màu đỏ dừng ngay sát xe dã ngoại.
 
Khả Tụng xoay người xuống xe, vừa chuẩn bị gọi điện thoại cho đầu bếp thì đụng phải Yến Trì đang mở cửa vị trí lái của chiếc Bentley.
 
Yến Trì đứng ở bên ngoài xe, đưa tay ra: “Phu nhân, thiếu gia chờ cô ở nhà.”
 
Hôm nay không phải ngày nghỉ ngơi, bây giờ lại ở nhà…
 
Khương Nguyệt thăm dò: “Hôm nay anh ấy không làm việc à?”
 
“Vốn dĩ sẽ mở cuộc họp.” Yến Trì ngừng lại một chút, lại mở miệng nói: “Nhưng sát giờ lại hủy bỏ.”
 
Khương Nguyệt cười gượng: “Phải không.”
 
Thịnh Minh Lâu là một tên cuồng công việc.
 
Thậm chí anh có thể không về nhà mấy ngày, một khi trở lại trang viên, 90% thời gian cũng ngồi xử lý công việc trong phòng làm việc. Người như vậy mà lại có thể hủy bỏ buổi họp ngay sát giờ. 
 
Hủy bỏ hội nghị cũng thôi đi, còn chạy về nhà chờ cô trở về nữa à?
 
Cách rất xa, Khương Nguyệt có thể ngửi thấy mùi thuốc súng khiến người ta bất an.
 
Khương Nguyệt chậm chạp không muốn xuống xe, thăm dò lần thứ hai: “Anh ấy… có phải đang tức giận không?”
 
Sau khi Yến Trì im lặng hồi lâu thì nhớ lại cảnh tượng vào một giờ trước.
 
Cuộc họp chưa bắt đầu, anh ấy bị gọi vào văn phòng tổng giám đốc. Thiếu gia lạnh mặt cầm điện thoại, nói cậu hủy hết lịch công tác trong hôm nay.
 
Tức giận là chắc chắn rồi.
 
Yến Trì không trả lời ngay mà nói: “Phu nhân vẫn nên trở về nhanh thôi.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui