🌻Dịch: Autumnnolove🌻
CHƯƠNG 207
Hôm sau, Lạc Ninh ngồi xe bảo mẫu đến tổ tiết mục. Khi mọi người đã có mặt đông đủ, đạo diễn cũng đi tới.
"Lần công diễn này, các vị huấn luyện viên khách mời sẽ không cần tổ đội cùng các thực tập sinh."
"Các khách mời sẽ cùng nhau luyện tập một tiết mục để biểu diễn lúc mở màn, thời gian còn lại làm phiền các vị chỉ đạo các thực tập sinh một chút."
Lần công diễn này sẽ chọn ra bảy thực tập sinh có nhân khí cao nhất xuất đạo, trong đó một người vụ trách C vị. Nếu còn dựa theo hình thức tổ đội khách mời x thực tập sinh trong dĩ vãng thì sẽ không công bằng với một số người.
Chẳng hạn như Lục ảnh đế, Kỷ đỉnh lưu hay Lạc Ninh là những người trước mắt có nhân khí khá cao trong chương trình nên nhất định sẽ chiếm ưu thế về phiếu bầu. Nhưng nếu bị sắp cùng đội với Bạc Tương Tương thì có chút xui xẻo.
Vì vậy, lần này đạo diễn không để các thực tập sinh bị động nữa. Ông ấy chuẩn bị chơi một trận công bằng - công chính - công khai, chọn ra một nhóm bảy người xứng đáng để xuất đạo.
Đạo diễn nói như thế, các khách mời đều có thể hiểu được ý của ông ấy. Vì vậy lần nữa phân chia lại nhiệm vụ, các khách mời cùng một tổ với nhau, đồng thời cũng phải đích thân làm hết từ soạn nhạc cho đến vũ đạo. Bằng cách này, vào đêm công diễn các khách mời sẽ có sân khẩu để thể hiện bản thân và hâm nóng trường quay. Ngoài việc luyện tập cho tiết mục của mình, các thực tập sinh nếu có phát sinh vấn đề gì thì các khách mời cũng phải có mặt để chỉ dẫn và cho lời khuyên.
Lần luyện tập này sẽ ghi hình và phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình, không giống như những lần trước là chỉ phát sóng đêm công diễn. Đạo diễn vừa rời khỏi, phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu ngay sau đó.
--Dịch: Autumnnolove--
Đạo diễn giới thiệu xong quy tắc bên này, màn ảnh lập tức chiếu tới các khách mời ở phòng làm việc. Nhóm thực tập sinh thì rút thăm phân tổ, 20 thực tập sinh chia làm 5 tổ, sau đó sẽ mở ra 5 phòng phát sóng trực tiếp hoạt động song song. Có tổng cộng 6 phòng phát sóng trực tiếp, người xem muốn xem phòng nào cũng được, nhưng lượng truy cập cao nhất vẫn là ở phòng của các vị khách mời.
Ngụy Diệu là người mở lời: "Có ai chuyên về viết lời ca và dựng vũ đạo không?"
"Chú không rành mấy thứ này lắm đâu". Ông ấy lại bổ sung một câu.
Tô Thanh Lam và Nghê Hân Toàn cũng không thể làm gì, nói: "Bọn cháu cũng không giỏi làm mấy việc này."
Kêu các cô nhảy múa hát hò thì còn có thể, nhưng muốn tự sáng tác thì hơi làm khó nhau rồi.
Sài Kính nói: "Chú sẽ viết nhạc."
Kỷ Tinh Hành nhìn sang Lạc Ninh: "Tôi dựng vũ đạo, Lạc Ninh cũng biết viết ca từ soạn nhạc."
Hồi trung học, anh và các bạn học tham gia đêm hội Tết âm lịch ở trường học đã nhờ Lạc Ninh viết nhạc cho bọn họ, lúc đó rất được mọi người yêu thích. Hiếm khi có được cơ hội hợp tác với Lạc Ninh, nên anh mới không chút do dự mà đề cử.
Lạc Ninh: "..."
Cô vốn chỉ muốn làm 'người vô hình', cái tên chó Kỷ Tinh Hành này thật sự có thể bán đứng cô.
Ngụy Diệu mỉm cười: "Vậy thì tốt rồi, thầy Sài và Tiểu Ninh Ninh cùng nhau soạn nhạc viết lời, thầy Kỷ dựng vũ đạo."
"Nhưng mà cứ cảm thấy còn thiếu thiếu…"
Ông ấy lại hỏi tới Lục Tuân và Bạc Tương Tương: "Thầy Lục và cô Bạc nè, hai cháu thì sao?"
Lục Tuân trả lời không chút do dự: "Tôi soạn nhạc viết lời với thầy Sài và cô Lạc."
Bạc Tương Tương tươi cười: "Vậy cháu và thầy Kỷ sẽ cùng dựng vũ đạo, trước kia cháu đã được học qua cái này rồi."
Cô thật sự đã từng học vũ đạo trong một thời gian dài, cơ thể và nền tảng đều rất vững chắc. Nếu cùng Kỷ Tinh Hành biên đạo thì sẽ có rất nhiều cơ hội tiếp xúc riêng với anh ta, cô vẫn chưa nghĩ thoáng được chuyện sẽ buông tay anh ta.
Kỷ Tinh Hành vừa nghe Bạc Tương Tương cũng muốn biên đạo thì cảm thấy thật cạn lời. Nhưng bây giờ đang ở cùng một tổ, nên anh cũng không thể bài xích cô ta.
--Wattpad: Autumnnolove--
Sau đó, mọi người bắt đầu tiến vào giai đoạn sáng tác, ba người Ngụy Diệu thỉnh thoảng cũng sẽ góp ý. Tính cách của nhóm Sài Kính - Lạc Ninh - Lục Tuân bên này tương đối hợp nhau, không có ai thích chơi trội. Vì vậy quyết định mỗi người sẽ viết một bản thảo, sau đó kết hợp chúng tại, bầu không khí rất hài hòa.
Nhưng Kỷ Tinh Hành và Bạc Tương Tương bên này lại không tốt lắm. Thật ra là Bạc Tương Tương thường xuyên làm phiền Kỷ Tinh Hành, hỏi hết cái này đến cái nọ, còn cố ý khoe khoang năng lực nhảy múa của cô ta. Cuối cùng, Kỷ Tinh Hành mất hết kiên nhẫn, không nhịn được mà mắng cô ta một tràng xối xả, lúc này cô ta mới yên phận mà tránh sang chỗ khác.
Thật ra khán giả cũng cảm thấy cô ta rất phiền, cứ như đang cố ý tìm kiếm cảm giác tồn tại. Cho nên cảm tình của người xem đối với cô ta chỉ có giảm liên tục.
Trong quá trình luyện tập, các thực tập sinh thỉnh thoảng sẽ đến tìm Lạc Ninh xin ý kiến. Lạc Ninh đều dành chút thời gian để giúp bọn họ, những lời bình mà cô đưa ra rất có ích. Fan của nhóm thực tập sinh cũng yêu thích cô không kém, idol của idol.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Thời gian năm ngày nhanh chóng trôi qua, đêm công diễn cuối cùng đã đến. Lượt xem của phòng phát sóng trực tiếp lần này đã chạm nóc, liên tục xô đổ các kỷ lục.
Lạc Ninh xuất hiện đầu tiên trên sân khấu, đánh khúc nhạc dạo bằng đàn cổ. Sau đó đến phiên Tô Thanh Lam và Nghê Hân Toàn hợp xướng acapella, đám người Lục Tuân hát nối tiếp.
Lần này, bài hát và vũ đạo ở nửa đầu tiết mục mang tiết tấu trữ tình da diết, nửa sau đầy cuốn hút. Lạc Ninh và Sài Kính còn hợp xướng vài câu Kinh kịch với nhau và nhận được rất nhiều lời khen. Vài câu hát bằng giọng Bắc Kinh và lối trang điểm của Lạc Ninh tối nay khiến cho không ít người bất ngờ. Tiết mục mở màn chẳng mấy chốc đã lên hotsearch, thành tích tốt hơn so với đạo diễn dự đoán. Các thực tập sinh phát huy cũng rất tròn trịa.
Cuối cùng, Đan Chấn xuất đạo ở vị trí C. Tiếp theo lần lượt là Diệp Tử Kiêu nhân khí hạng hai và Phương Du hạng ba. Ngay cả nhóm thiếu niên nhân khí lót bản từ những người đầu là Lạc Trạch Vũ, Lộ Nhiên và Phong Dật Phàm đều có những thứ hạng trong top 7. Đây đều là những thực tập sinh cùng tổ với Lạc Ninh từ những ngày đầu, các tập sau đều thường xuyên tổ hợp với nhau. Mọi người đều không ngờ bọn họ có thể xuất đạo thành nhóm.
Thật ra nhóm ba người Lạc Trạch Vũ cũng chưa từng nghĩ đến bọn họ có thể đạt được thứ hạng trong top 7, Lộ Nhiên và Phong Dật Phàm hạnh phúc đến phát khóc. Bọn họ không ngừng nói lời cảm ơn với Lạc Ninh trên sân khấu, mấy người Đan Chấn cũng tương tự, cảm thấy mình có thể đạt được thành tích ngày hôm nay thì không thể không nhắc đến công lao của Lạc Ninh trong đó. Nhìn thấy đám nhóc này cuối cùng cũng xuất đạo rồi, Lạc Ninh tất nhiên rất vui vẻ, cô đều nói những lời cổ vũ và chúc mừng với từng người một.
[ Trước đó còn nói Bạc Tương Tương là 'bé may mắn', tôi thấy thật ra Lạc Ninh mới là 'bé may mắn' ]
[ Đúng vậy, những em trai nhỏ ban đầu chung đội với Lạc Ninh đều đã xuất đạo cả, cũng rất giỏi ]
[ Quan trọng là ban đầu độ yêu thích của bọn họ chỉ nằm ở chót bảng, vậy mà đến cuối cùng lại có thể lội ngược dòng ]
[ Không thể không nói bọn họ tiến bộ quá nhanh, Lạc Ninh cũng giúp đỡ bọn họ rất nhiều ]
[ Lạc Ninh không chỉ hướng dẫn bọn họ mà còn thường xuyên tạo cơ hội cho bọn họ xuất hiện trước ống kính. Hơn nữa, mỗi người đều rất nỗ lực nên nhân khí mới có thể bay vèo vèo như vậy á ]
[ Huấn luyện viên như vậy mới xịn xò chứ, lên một tá cho em anh ơi! ]
[ Ba của bạn thì vẫn mãi là ba của bạn! ]
Nhờ lần công diễn này mà Lạc Ninh lại nổi lên một đợt và xuất hiện trên hotsearch khiến cho rất nhiều người vừa ghen tị lại vừa hâm mộ.
Sau khi công diễn kết thúc, chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp cũng đóng máy. Đạo diễn muốn làm tiếp mùa 2, đặc biệt hỏi qua Lục Tuân và Lạc Ninh nhưng cả hai đều uyển chuyển từ chối.
Thời gian tới Lạc Ninh muốn tập trung vào việc đóng phim, hoặc trải nghiệm những điều mới mẻ. Còn Lục Tuân thì sao à, Lạc Ninh đi đâu, anh ta theo đó.
Nhân khí của Lạc Ninh lại lần nữa tăng vọt, trực tiếp tiến lên hàng ngũ tiểu hoa đán đỉnh cấp lưu lượng. Sau đó, Phương Duyên bên này liên tục nhận được những lời mời tham gia chương trình thực tế và phim chiếu mạng cũng như quảng cáo. Lạc Ninh không quan tâm đến những chuyện này, cô luôn rất yên tâm về người đại diện Phương Duyên của mình, anh ta chắc chắn sẽ giúp cô chọn những thứ thích hợp.
Nghỉ ngơi một ngày thì phải tiến vào đoàn phim tiên hiệp kia. Hiện tại nhân khí hay lưu lượng của cô đều rất cao nên khi đến nơi mọi người rất khách khí với cô.
Sau đó Lạc Ninh dẫn theo trợ lý đến gặp đạo diễn Chu. Bên cạnh đạo diễn Chu lúc này là một người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn, thoạt nhìn lối ăn mặc và khí chất của anh ta thì biết ngay anh ta chính là kiểu người có sự nghiệp thành đạt.
Đạo diễn Chu cười giới thiệu với Lạc Ninh: "Vị này chính là nhà đầu tư lớn mới tới của chúng ta, tổng giám đốc Cơ."
Lạc Ninh chưa từng gặp Cơ Gia Dịch ở kiếp trước, nhưng vừa nghe đạo diễn Chu giới thiệu thì cô lập tức xác định là anh ta. Nhưng mà sao đột nhiên anh ta lại chạy tới đây đầu tư cho bộ tiên hiệp này nhỉ? Trước kia không có chuyện này, chẳng lẽ bị nữ chính Bạc Tương Tương hấp dẫn tới? Cảm thấy có khả năng, nhưng lại không có khả năng. Thằng nhóc này muốn làm gì đây?
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 208
Cơ Gia Dịch nhìn Lạc Ninh, anh ta phát hiện ra người thật còn xinh đẹp hơn ảnh chụp nhiều. Anh ta chủ động đứng dậy: “Chào cô Lạc!”
Lạc Ninh gật đầu với anh ta: “Tổng giám đốc Cơ!”
Sau đó quay đầu nói với đạo diễn Chu: “Đạo diễn Chu, tôi đi trang điểm trước.”
Đạo diễn Chu cười nói: “Hôm nay sẽ chụp ảnh tạo hình, cần phải thay đổi mấy cái tạo hình nên cô sẽ hơi vất vả một chút.”
Lạc Ninh mỉm cười: “Không sao đâu!”
Sau khi cô đi khỏi, Cơ Gia Dịch nở một nụ cười nghiền ngẫm.
Lạc Ninh trang điểm xong thì dành ra chút thời gian gọi một cuộc điện thoại cho Tiêu Du, dù sao ban đầu anh ta cũng là nhà đầu tư lớn nhất của bộ tiên hiệp này.
Tiêu Du bên kia nhanh chóng nhận điện thoại: "Lạc đại sư!"
Lạc Ninh trực tiếp hỏi: "Tổng giám đốc Tiêu, hôm nay tôi ở đoàn phim được đạo diễn Chu giới thiệu cho một nhà đầu tư lớn, anh có biết chuyện này không?"
Tiêu Du trả lời: "Biết, là tổng giám đốc của Cơ gia - Cơ Gia Dịch."
"Tôi cũng không biết anh ta bị làm sao nữa, đột nhiên muốn đầu tư vào bộ tiên hiệp này của chúng ta. Vốn đầu tư anh ta mang đến nhiều hơn tôi, cho nên bây giờ anh ta mới là nhà đầu tư lớn nhất."
Anh ta có điều suy nghĩ rồi lại nói: "Lai lịch của vị này không tầm thường, trong giới nhà giàu thì anh ta nổi danh là lãng tử đào hoa, cô phải để ý anh ta một chút."
Anh ta hơi hoài nghi liệu Cơ Gia Dịch đột nhiên chạy đến đầu tư cho bộ tiên hiệp có phải là vì Lạc Ninh hay không. Tuy rằng nhà mình kém hơn Cơ gia nhiều, nhưng anh cảm thấy vẫn nên nhắc nhở Lạc Ninh. Thứ lãng tử lăng nhăng như Cơ Gia Dịch, anh cảm thấy không xứng với Lạc Ninh.
"Được rồi, tôi biết rồi."
--Dịch: Autumnnolove--
Sau khi cúp điện thoại, Lạc Ninh ra khỏi phòng trang điểm. Bạc Tương Tương lúc này đang cùng trợ lý phát đồ uống cho mọi người trong đoàn phim. Cô ta còn chủ động đích thân mang đồ uống đến cho đạo diễn Chu và Cơ Gia Dịch, dáng vẻ ngượng ngùng mỉm cười khi nhìn Cơ Gia Dịch đầy vẻ bạch liên hoa. Đây là vì Liễu Thiếu Hiền rớt đài, nên cô ta muốn nhanh chóng tìm một vị đại gia mới.
Điều khiến Lạc Ninh cảm thấy ngoài ý muốn là sắc mặt Cơ Gia Dịch vẫn lãnh đạm như cũ, không hề tiếp nhận thức uống của Bạc Tương Tương. Vậy thì không giống phản ứng thường thấy của các nam chính trong hậu cung cho lắm. Nhưng mà nghĩ lại thì thấy cũng đúng, nơi này sau khi trở thành thế giới chân thực thì không còn ai trở thành công cụ người nữa, chỉ số thông minh và tư duy hành động đều trực tiếp. Mấu chốt là khí vận trên người Bạc Tương Tương đã giảm gần một nửa, ảnh hưởng từ hào quang nữ chính lên tất cả mọi người cũng vì thế mà bị giới hạn.
Có thể được chọn làm nam chính thì khí vận trên người Cơ Gia Dịch cũng không thấp, cho nên hôm nay anh ta hoàn toàn không bị hào quang nữ chính ảnh hưởng mà đối đãi lạnh nhạt với Bạc Tương Tương như vậy.
Hơn nữa, Lạc Ninh sực nhớ ra một chuyện. Trong truyện có viết rằng, Bạc Tương Tương và Cơ Gia Dịch quen biết nhau vì anh ta xảy ra tai nạn ngoài ý muốn và được Bạc Tương Tương ra tay cứu giúp. Cô ta còn mang Cơ Gia Dịch về nhà mình chăm sóc một thời gian, lúc này mới khiến cho Cơ Gia Dịch bắt đầu có cảm tình với cô ta và gia nhập vào hậu cung làm chuyện thân mật.
Trí nhớ của Lạc Ninh rất tốt, cô hồi tưởng lại một chút lập tức phát hiện ra tai nạn ngoài ý muốn của Cơ Gia Dịch mà sách viết cũng chính là hôm nay.
Cơ Gia Dịch qua lại với một người mẫu quốc tế được một khoảng thời gian, vừa chia tay không lâu trước đây. Anh ta cũng không biết sau lưng người mẫu nước ngoài kia có một kim chủ chống lưng, mà vị này lại là mafia.
Sau khi phát hiện bọn họ qua lại với nhau, ông ta bị cắm sừng nên rất tức giận nên thuê lính đánh thuê quốc tế đến dạy cho Cơ Gia Dịch một bài học. Bởi vì kiêng kỵ Cơ gia sau lưng Cơ Gia Dịch, cho nên ông ta cũng không đuổi cùng giết tận. Lính đánh thuê chỉ âm thầm đánh lén, để lại vài vết thương trên đùi và cánh tay của Cơ Gia Dịch.
Lúc này lại 'tình cờ' gặp được Bạc Tương Tương đi ngang qua, sau đó nhặt anh ta về nhà. Bạc Tương Tương thân là con gái, đêm hôm khuya khoắt đột nhiên tâm tình không tốt nên mới lái xe ra ngoài giải sầ, sau đó nhặt được một người đàn ông có tiền có thế trở về, chuyện như vậy chắc cũng chỉ có nữ chính mới có thể hưởng.
--Wattpad: Autumnnolove--
Lạc Ninh đã có chủ ý, cô sẽ không để cho Cơ Gia Dịch rơi vào tay Bạc Tương Tương rồi trở thành cánh tay đắc lực trong hậu cung của cô ta. Như vậy thì khí vận đã mất đi của Bạc Tương Tương sẽ khôi phục không ít. Hơn nữa, bối cảnh của Cơ gia rất cường đại, Cơ Gia Dịch tự sáng lập một cơ ngơi cũng không kém. Đến lúc đó anh ta gia nhập vào hậu cung của Bạc Tương Tương rồi, lại đến đối nghịch với cô thì rất phiền phức. Cho nên kiểu gì cũng không thể để Bạc Tương Tương cứu anh ta và đưa về nhà dưỡng thương được, cô nhất định phải phá hư bước này. Lạc Ninh đã có tính toán trong lòng, vì vậy nhanh chân bước ra ngoài.
Sau đó, đoàn phim bắt đầu chụp ảnh tạo hình. Nữ thứ hai Lạc Ninh trong ảnh chụp đã nổi bật đến nỗi vai nữ chính Bạc Tương Tương phải lu mờ. Bạc Tương Tương xem xong ảnh chụp tạo hình, tức giận đến tái mắt. Sau đó không nhịn được mà đi tìm nhiếp ảnh gia, cô ta cảm thấy thợ chụp cố tình chụp cô ta xấu đi.
Nhiếp ảnh gia rất oan ức: "Tôi có cách nào chứ! Ai bảo Lạc Ninh có diện mạo xinh đẹp như vậy, khí chất còn độc nhất vô nhị, tôi chỉ có thể chụp ra được hiệu quả tới đây thôi."
Tướng mạo và khí chất của Bạc Tương Tương kém hơn Lạc Ninh này, vốn dĩ là vấn đề của cô ta. Còn đến đây trách mình chụp không tốt, thật hài hước, không biết lượng sức mình chút nào.
"Nếu cô cảm thấy không được thì đi tìm đạo diễn Chu ấy, nói ông ta đổi nhiếp ảnh gia khác tới chụp là được."
Vị này là thầy quay phim có chút danh tiếng trong giới, lần đầu tiên bị một cái minh tinh tuyến ba nói mình chụp kém. Tính tình ông ta cũng khó chịu, cho nên không hề khách khí. Sau đó còn chủ động chạy đi tìm đạo diễn Chu oán giận vài câu, ý tứ chính là đạo diễn Chu không được thay đổi người chụp.
Đạo diễn Chu thật vất vả mới mời được vị này đến chụp ảnh, sao có thể bởi vì Bạc Tương Tương mà để người ta đi mất. Vì thế nói vài lời hay ý đẹp để giữ người lại trước, sau đó sa sầm mặt đi tìm Bạc Tương Tương mắng một hồi. Nếu không phải đã sớm ký hợp đồng và tuyên truyền ra bên ngoài, đạo diễn Chu thật sự muốn thay đổi luôn nữ chính này.
Đối với một diễn viên tuyến ba như Bạc Tương Tương, đạo diễn Chu mắng tới long trời lở đất không chút nể nang. Mắng xong còn hừ lạnh một tiếng cảnh cáo, “Về sau đừng làm yêu sách ở đoàn phim, nếu không tôi sẽ đổi nữ chính ngay lập tức, bên ngoài không biết có bao nhiêu người muốn nhân vật này đâu.”
Hôm nay ông ta cũng thật sự rất tức giận. Với những đạo diễn lớn như bọn họ, trong lòng vẫn luôn có một niềm tin nhất định. Ngày đầu tiên khởi động máy luôn rất quan trọng, thuận lợi khai máy cũng có nghĩa là mọi công việc sau đó đều sẽ trót lọt. Ai ngờ Bạc Tương Tương lại tặng cho ông ta một màn như vậy, suýt nữa thì chọc cho người quay phim tức giận mà bỏ đi rồi, đây chẳng phải là chuyện đen đủi sao.
Thật ra đạo diễn Chu cũng đã coi như có nguyên tắc và giữ lời hứa, nếu không chỉ dựa vào việc Liễu gia sụp đổ và Liễu Thiếu Hiến tàn phế, ông ta không cần khách khí với đối phương mà thay đổi Bạc Tương Tương luôn cũng được.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Bạc Tương Tương không nghĩ tới đạo diễn Chu có thể vì chuyện này mà mắng cô xối xả. Cô uất ức không thôi, cảm thấy bản thân có chỗ nào kém hơn Lạc Ninh đâu, hơn nữa cô mới là nữ chính. Nhưng trong ảnh chụp poster, nhìn thoáng qua Lạc Ninh liền làm người ta cảm thấy kinh diễm, còn cô thì lại quá nhạt nhẽo, không phải vấn đề của nhiếp ảnh gia thì là gì? Lại muốn nói lại hai câu, nhưng nhìn sắc mặt đen thui của đạo diễn Chu thì cô cũng không biết nên làm thế nào.
Chỗ dựa lớn nhất là Liễu Thiếu Hiền bị phế, Nguyên Hãn Dật gần đây đối với cô cũng không còn nhiệt tình như lúc trước. Tham gia chương trình tống nghệ lại không thể mượn cơ hội này bật lên được, ngược lại mất không ít cảm tình với người xem. Bởi vậy cô muốn xoay người, đều dựa vào bộ phim này. Nếu thật sự đổi nữ chính, cô lấy gì để chứng minh được kỹ thuật diễn của mình, làm sao để dẫm lên Lạc Ninh mà nổi tiếng. Vì thế vừa khóc vừa xin lỗi, nói chính mình không phải cố ý, mong đạo diễn lại cho cô một cơ hội nữa.
Không thể khống nói, Bạc Tương Tương diễn khóc quả thật tốt. Đạo diễn Chu thấy cô nhận sai mà khóc còn thương tâm như vậy thì cũng không mắng nữa, đánh trống lãng hai câu liền rời đi. Bạc Tương Tương nhìn bóng lưng đang xa dần của ông ta, trong lòng nghĩ về sau nếu cô nổi rồi nhất định sẽ tìm cơ hội phong sát đạo diễn Chu này.
Cô ngẩng đầu thấy Cơ Gia dịch đi toilet, ánh mắt lóe lóe, cũng bước nhanh đi qua.
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 209
Cơ Gia Dịch vừa từ toilet ra, đang mở vòi nước để rửa tay. Đột nhiên có một cô gái chạy đến bên cạnh anh ta rồi khóc rất thảm thương. Anh ta vừa quay đầu liền nhìn thấy một gương mặt đẫm nước mắt, nhịn không được lui về phía sau một bước. Cô gái này khóc thật xấu, lớp trang điểm thì trôi hết sạch, mascara và kẻ mắt đều lem nhem trên mặt, thật sự muốn chọc mù mắt người khác mà.
B
ạc Tương Tương chỉ một lòng nghĩ cách tiếp cận Cơ Gia Dịch, không hề chú ý đến lớp trang điểm trên mặt. Cô thấy anh ta nhìn mình, lập tức phô bày dáng vẻ lê hoa đái vũ*, nhu nhược động lòng người. Sau đó lại lộ ra biểu cảm bị người khác oan uổng như vẫn kiên cường, nói bằng giọng dễ nghe nhất: "Tổng giám đốc Cơ...thật ngại quá, để cho anh chê cười rồi!"
(*) - 梨花带泪 : 'hoa lê dính hạt mưa', dùng để miêu tả dáng vẻ của Dương quý phi khi khóc trong 'Trường hận ca' của Bạch Cư Dị.
Cơ Gia Dịch: "....". Anh ta đúng thật là đang rất muốn cười.
"Không sao!". Anh ta rút một tờ giấy lau khô tay, "Cô rửa mặt một chút đi."
Nói xong cũng không đợi Bạc Tương Tương kịp nói thêm, trực tiếp bỏ đi. Thân trải qua không biết bao nhiêu cuộc tình, sao anh lại không nhìn ra cô gái này này đang mưu tính gì. Còn không phải là muốn quyến rũ anh sao, vậy mà không biết trang điểm cho xinh đẹp lên một chút. Với cái dáng vẻ kia mà còn muốn chạy tới cho anh thương tiếc, cô ta đang xem thường ai vậy?
Lần này anh tới đây là vì muốn theo đuổi Lạc Ninh, sao có thể dây dưa với Bạc Tương Tương này khiến cho Lạc Ninh phản cảm. Hơn nữa, mặc dù anh tương đối phong lưu, nhưng cũng không phải loại chó mèo nào cũng được anh coi trọng, anh cũng rất kén chọn đó!
Bạc Tương Tương nhìn Cơ Gia Dịch chạy trối chết mà cả người cứng đờ. Cứ như vậy mà đi sao? Chẳng phải là nên hỏi cô một câu vì sao cam chịu ủy khuất như vậy, sau đó ra sức an ủi cô một hồi sao? Chẳng phải người ngoài nói tổng giám đốc Cơ rất phong lưu sao, sao anh ta chẳng tinh tế tẹo nào vậy?
–Wattpad: Autumnnolove--
Đúng vậy, vừa rồi Bạc Tương Tương gửi mấy tin nhắn cho Nguyên hãn Dật để hỏi về Cơ Gia Dịch. Sau đó mới biết được Cơ Gia Dịch là một trong những cậu ấm có tiếng ở Đế Đô, không chỉ có gia thế mà còn tự mình thành lập một công ty lớn trên thị trường, năng lực mạnh hơn Liễu Thiếu Hiền nhiều.
Nếu có thể nắm được anh ta trong tay, cô còn phải sầu muộn vì không có tài nguyên trong tương lai sao?
Tuyệt đối sẽ không cần phải lo lắng nữa.
Ban đầu, Bạc Tương Tương tràn đầy tự tin có thể nắm cậu ấm lăng nhăng này trong lòng bàn tay của cô, không nghĩ tới kết quả lại như thế này. Lúc này cô mới nhớ tới lời nói của anh ta khi nãy, xoay người nhìn vào gương.
“A!”. Nhìn vào lớp trang điểm trên khuôn mặt mình trong gương, Bạc Tương Tương nhịn không được mà phải thốt lên một tiếng. Xấu như vậy, khó trách Cơ Gia Dịch lại bỏ đi. Cô không khỏi âm thầm buồn bực, vừa rồi nên chỉnh lại lớp trang điểm rồi hẵng qua đây mới phải.
–Dịch: Autumnnolove–
Bên kia, Lạc Ninh đã đổi lại tạo hình cho cảnh quay đầu tiên và đang lật kịch bản ra xem, lát nữa sẽ phải chính thức khởi động máy.
Cơ Gia Dịch đi đến bên cạnh cô rồi ngồi xuống, chủ động tiến sát lại: “Đang xem kịch bản à?”
Lạc Ninh đặt kịch bản xuống nhìn anh ta một cái: “Cậu ấm Cơ có chuyện gì không?”
Vị này sao đột nhiên lại chạy đến tiếp cận cô?
Lạc Ninh nghĩ tới một khả năng, hẳn là đến vì Cơ Giai Dung. Nếu không cô cũng không nghĩ ra được người này có mục đích gì, dù sao bây giờ anh ta cũng chưa qua lại với Bạc Tương Tương, vì vậy cô cũng ôm tâm lý cảnh giác cao đối với thằng nhóc này.
Cơ Gia Dịch nhìn thấy Lạc Ninh lạnh nhạt như vậy thì ý cười trên mặt của anh ta càng sâu: “Không có việc gì, trùng hợp đi ngang qua nên muốn chào hỏi cô một cái thôi.”
Lúc này mới đúng này, loại phụ nữ này mới có tính khiêu chiến. Còn loại chủ động đưa tới cửa như vừa rồi, từ trước đến nay anh ta chẳng có cảm xúc gì cả.
Lạc Ninh đang nhìn chằm chằm khuôn mặt của Cơ Gia Dịch, anh ta nhịn không được mà đưa tay lên sờ mặt: “Làm sao vậy? Trên mặt tôi có gì sao?”
Anh ta cũng không cho rằng Lạc Ninh nhìn thấy anh ta đẹp trai hay bị thu hút, ánh mắt của cô rất rõ ràng và không hề có chút mê muội nào.
Lạc Ninh cất giọng nói: “Tổng giám đốc Cơ, nể mặt anh là nhà đầu tư lớn của bộ phim này của chúng tôi, tôi nhắc nhở anh một câu.”
Cơ Gia Dịch có chút ngơ ngác: “Câu gì?”
Lạc Ninh cũng lười phải quanh co vòng vèo với anh ta: “Anh phạm phải kiếp đào hoa rồi, đêm nay chẳng những gặp tai nạn đổ máu mà còn rất nghiêm trọng, anh vẫn nên cẩn thận một chút đi!”
Cơ GIa Dịch đã tìm hiểu tư liệu về Lạc Ninh, tất nhiên cũng biết cô biết xem phong thủy xem tướng gì đó. Nhưng mà anh ta cũng chẳng tin lắm, ngoài miệng lại nói: “Vậy làm phiền cô Lạc xem giúp, chuyện thế này nên hóa giải kiểu gì?”
“Chẳng lẽ đêm nay tôi không được ra ngoài sao?”. Chuyện này không được đâu, đêm nay có người anh em vừa từ nước ngoài trở về và hẹn cùng nhau ra ngoài mở tiệc tẩy trần.
Sao Lạc Ninh lại không nhìn ra anh ta nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng không thể không nói kỹ thuật diễn của thằng nhóc này rất được, nhìn giống như rất xem trọng chuyện này. Cô nói: "Đêm nay nếu anh không ra ngoài thì ngày mai hay ngài kia ra ngoài vẫn sẽ gặp nguy hiểm."
"Muốn hóa giải thật ra vẫn có một cách, tôi cho anh một lá bùa hộ mệnh để giúp anh cản một kiếp này...Vấn đề là anh có tin hay không thôi."
Nếu không phải sợ vị này sẽ đẩy vận khí của Bạc Tương Tương lên thì còn lâu cô mới cho anh ta bùa.
Cơ Gia Dịch: "..."
Cho bùa quỷ ma gì vậy?
Một lá bùa có thể tránh đi cái gọi là nguy hiểm và tai nạn đổ máu, có phải cô ấy đang trêu đùa anh đấy không?
Nhưng mà nhìn thái độ nghiêm túc của Lạc Ninh thật sự có chút giống những người làm nghề đồng cốt. Chẳng lẽ anh đã nhìn nhầm cô ấy rồi, thật ra cô ấy cũng muốn câu dẫn anh?
Chứ không sao vừa gặp mặt đã nói anh sẽ gặp tai nạn đổ máu, rồi muốn đưa bùa cho anh hóa giải, đây còn không phải là khúc nhạc dạo để có thể tiếp xúc với anh sao. Có điều kịch bản của cô ấy cao tay hơn Tương gì đó nhiều, vậy anh cũng muốn nhìn thử cô ấy muốn chơi kiểu gì. Không chỉ vì lần đầu tiên anh gặp được cách chơi như vầy, lập tức cảm thấy có vài phần hứng thú. Mà anh còn muốn theo đuổi người ta, tất nhiên không ngại chơi trò chơi cùng cô ấy.
Anh ta cười nói một cách nịnh hót: "Vậy thì hay quá! Bùa của cô Lạc chắc chắn sẽ mang đến hiệu quả."
Lạc Ninh: "...". Nếu nụ cười trên mặt anh ta bớt giả một chút thì có lẽ cô sẽ tin.
Cô lấy một lá bùa đã vẽ sẵn từ ba lô ra đưa cho anh ta, "Tổng giám đốc Cơ, vừa rồi tôi chủ động nhắc nhở anh là không tính phí. Nhưng lá bùa này tôi cũng tốn không ít tâm huyết mới vẽ xong, cho nên sẽ thu phí, anh còn muốn không?"
Cô không quá thoải mái với những người tiếp cận cô có mục đích, giúp anh ta tránh đi một kiếp đã được lắm rồi, tất nhiên không thể miễn phí cho anh ta nữa.
Cơ Gia Dịch đang vươn tay ra để nhận bùa lập tức ngẩn ra, sao cô ấy lại không hành xử theo lẽ thường? Nếu như muốn tiếp cận hoặc câu dẫn mình, sao đột nhiên lại đòi tiền?
Anh ta hỏi lại: "Lá bùa này cô muốn bao nhiêu tiền?"
"500 vạn!". Lạc Ninh nói. Bán cho người khác chỉ giá 100 vạn, nhưng bán cho vị này tất nhiên phải đội giá lên vài lần.
Sắc mặt Cơ Gia Dịch cứng đờ, đây là bẫy người ta sao, một tờ giấy đòi 500 vạn. Nhưng anh ta cũng nhanh chóng nặn ra một nụ cười hoàn mỹ: "500 vạn, có phải hơi đắt không?"
Nhìn anh có giống với loại coi tiền như rác không?
Lạc Ninh nhướng mày, "Đây chính là cái gì dùng để hóa giải kiếp nạn và cứu lại cái mạng này của anh, chẳng lẽ một mạng của anh còn không đáng 500 vạn?"
"Anh không cần thì thôi vậy!". Nói xong lập tức thu bùa lại, dáng vẻ như thể anh thích hay không tùy anh.
Lần đầu tiên Cơ Gia Dịch nhìn thấy có người buôn bán mà bất cần khách như vậy. Nếu đổi thành trước kia, chắc chắn anh ta đã trực tiếp bỏ chạy. Nhưng nghĩ đến mục đích của mình, anh ta vẫn cố nhẫn nhịn mà cầm lấy lá bùa.
"500 vạn thì 500 vạn, tôi tin tưởng cô Lạc."
Mới là lạ!
Dù sao mỗi lần anh ta tán gái cũng không có lần nào tiêu tốn ít hơn trăm vạn, xem như tiền đầu tư trước cũng được. Thật ra anh ta cũng muốn xem thử rốt cuộc Lạc Ninh muốn chơi trò gì.
Lạc Ninh thấy anh ta đã nhận bùa, nhắc nhở tối nay anh ta nhất định phải luôn mang theo bùa bên ngoài. Sau đó cô gửi cho anh ta số tài khoản, yêu cầu anh ta chuyển khoản.
Cơ Gia Dịch quả nhiên nhét lá bùa vào túi áo sơ mi, giọng điệu của anh ta còn mang theo vài phần mập mờ: "Yên tâm, tôi nghe cô Lạc hết."
Lạc Ninh thấy anh ta đã chuẩn bị xong, cũng lười để ý đến anh ta nên chào hỏi bảo muốn đi quay phim rồi rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...