Tám phần trình diễn kết thúc, xếp hạng theo đánh giá của giám khảo cũng vừa có.
Đội xếp hạng nhất là đội Lục Tuân, hạng hai đội Lạc Ninh, hàng ba đội Kỷ Tinh Hành, hạng bốn đội Bạc Tương Tương, hạng năm đội Tống Nghiên, hạng sáu đội Sài Kính, hạng bảy đội Ngụy Diệu, hạng tám đội Tô Thanh Lam.
Tiếp theo chính là tuyên bố kết quả vote trực tiếp, ê-kip của chương trình còn mời đến công chứng viên để tiến hành kiểm phiếu.
đảm bảo số liệu đều công bằng, tuyệt đối không giở trò bịp bợm.
Trên màn ảnh phát sóng lúc này được chia thành hai bảng xếp hạng, một là xếp hạng toàn đội, cái còn lại là xếp hạng nhân khí cá nhân.
Xếp hạng của ba thứ hạng đầu cũng chưa thay đổi, đội của Bạc Tương Tương đã tuột tới hạng sáu, đội của Tống Nghiên cùng Sài Kính lại thăng lên một bậc.
Bạc Tương Tương nhìn số liệu đang nhảy trên màn hình lớn, nụ cười đông cứng lại.
Cô ta cảm thấy bản thân thể hiện rất tốt, vì cái gì xếp hạng phiếu bầu trực tiếp lại thấp như vậy? Nếu không phải đang ghi hình, cô ta đã đi xuống hỏi ban tổ chức có phải phái nhầm số liệu hay không.
Kế tiếp chính là bảng xếp hạng nhân khí cá nhân, thứ hạng của tất cả thành viên bên đội Lạc Ninh tăng lên không ít.
Lộ Nhiên đang lót bảng ở hạng 36 tăng lên tới hạng 29, Lạc Trạch Vũ từ 33 lên hạng 23, Phong Dật Phàm từ 29 lên 21, Diệp Tử Kiêu từ 19 lên 10, Đan Chấn thì một đường từ 22 lên thẳng hạng 8.
Năm vị giám khảo lúc nảy cho điểm không thấp, bởi vậy tất cả đều thăng cấp thành công.
Đội của Lục Tuân và Kỷ Tinh Hành cũng tương tự, toàn bộ thăng cấp.
Hai người mắc lỗi sai bên đội của Tô Thanh Lam bị đào thải, đội của Sài Kính và Ngụy Diệu cũng đào thải bốn thực tập sinh.
Đội của Tống Nghiên và Bạc Tương Tương, mỗi đội loại trừ một thực tập sinh.
Kết quả này ngoài Bạc Tương Tương ra, những người khác đều có thể tiếp thu.
Bạc Tương Tương cảm thấy chính mình biểu hiện hoàn mỹ, ít nhất cô ta không thua kém Lạc Ninh điểm nào, nhưng vì sao xếp hạng của đội Lạc Ninh lại cao hơn cô ta? Mấu chốt là trong đầu cô ta vẫn luôn có linh cảm nhắc nhở, kết quả đúng ra không phải như vậy, đội của Lạc Ninh phải bị đào thải gần hết mới đúng, mà đội của cô ta toàn bộ thăng cấp.
Tại sao lại như vậy? Trong lòng cô ta rất ủy khuất, không cam lòng.
Một thực tập sinh ở đội Bạc Tương Tương, bị đào thải cũng không phục, trước đêm công diễn hắn đang ở hạng 20, căn bản không nghĩ tới khả năng mình bị loại.
Vì thế nhịn không được, cướp lấy micro hỏi giám khảo: "Các vị giám khảo lão sư, huấn luyện viên Bạc Tương Tương của đội em hát nhảy đều xuất sắc, nhưng điểm tổng lại không cao, em có thể biết nguyên nhân là vì cái gì không?"
Một nữ giám khảo tương đối ngay thẳng lại độc miệng lên tiếng: "Chính là bởi vì huấn luyện viên Bạc Tương Tương của các cậu hát nhảy đều rất tốt, cho nên mới làm cho các cậu có vẻ kém đi đó."
"Tổ các cậu điểm tổng không cao, chính là do không phân biệt được chính phụ, huấn luyện viên giành sân khấu quá nhiều, mà mấy người các cậu chính là hoa lá xanh tươi phụ trợ, làm chúng tôi không nhìn thấy điểm nào nổi bật của mỗi người các cậu."
"Đặc biệt là cậu, huấn luyện viên Bạc Tương Tương lên đài trước lấy âm cao mở màn, mà cậu sau đó lại không bắt kịp, chính là nét bút hỏng của phần mở màn này."
Càng nói nữ giám khảo càng tức giận: "Điểm số của đội các cậu bây giờ, đều là nhờ vào hai vị giám khảo khách đặc biệt thích phần nhảy của huấn luyện viên Bạc Tương Tương của các cậu, nếu không đội này của các cậu khẳng định xếp cuối."
"Còn thắc mắc gì không?".
Nữ giám khảo nâng cao giọng.
Thực tập sinh đứng ra hỏi sắc mặt không quá tốt: "...".
Vị giám khảo này cũng quá độc miệng.
Trước đó không cảm thấy có gì, nhưng sau khi nghe giám khảo phân tích, hắn cũng phát hiện huấn luyện viên Bạc Tương Tương của đội hắn quá chiếm đất diễn.
Ban đầu bọn họ đều rất thích vị lão sư ôn nhu như vậy, có chút cảm giác thân thiết nói không nên lời.
Nhưng vị thực tập sinh này hiện tại bị đào thải, trong lòng liền không thoải mái.
Dùng âm cao mở màn chính là Bạc Tương Tương đề xuất, hơn nữa cô ta lại hát quá cao, dẫn tới hắn không bắt kịp tiết tấu, hắn cũng cảm thấy nếu không phải Bạc Tương Tương chiếm hết ánh đèn sân khấu, hắn rất có khả năng được ở lại chương trình.
Thực tập sinh trầm mặt xuống đài.
Lạc Ninh nhìn thấy trong mắt người này toát ra vài phần oán khí.
Bạc Tương Tương vốn đã gia tăng không ít khí vận nhờ vào Liễu Thiếu Hiền, lúc này lại tan đi một sợi.
Vị bị loại trừ này cũng là người hâm mộ của Bạc Tương Tương ở kiếp trước, lần đó hắn cũng chung đội với Bạc Tương Tương, bởi vậy dính ké hào quang nữ chủ, hắn liên tục thăng cấp đến cuối cùng xuất đạo, danh tiếng còn không nhỏ.
Nhưng mà bởi vì diện mạo cùng bối cảnh không đạt yêu cầu để được thu vào hậu cung, cho nên chỉ đơn thuần là "thiêm cẩu", nhưng cũng không ít lần giúp Bạc Tương Tương cắn người.
Bây giờ người này lại bị loại sớm như vậy, sinh ra oán khí với Bạc Tương Tương, có ý tứ.
Vẻ mặt Bạc Tương Tương đẩy ủy khuất, cô ta biểu hiện tốt như vậy, còn bi cái vị giảm khảo này cố ý chọc ngoáy, bà cô này có tật xấu đi, đối với kết quả công diễn lần này cô ta phi thường không hài lòng.
Sau khi chương trình kết thúc, 32 thực tập sinh còn trụ lại rất cao hứng.
Mấy người Đan Chấn ở hậu đài vây quanh Lạc Ninh: "Lạc lão sư, kỳ tiếp theo không biết chúng ta có thể chung một tổ nữa không?".
Bọn họ thật sự càng ngày càng thích Lạc Ninh, cho nên hi vọng có thể chung một tổ.
Lạc Ninh nhún vai nói: "Cái này tôi cũng không biết, tổ tiết mục không có nói cái gì cả."
"Nếu có thể giữ nguyên đội hình, chúng ta có thể chọn Lạc lão sư tiếp không?".
Lộ Nhiên đầy thấp thỏm cùng chờ mong.
Sau khi hắn được phân đến đội của Lạc Ninh, được chăm sóc giống như tất cả mọi người, cô còn cho hắn không ít đề nghị hay cùng trợ giúp.
Hắn cảm thấy lần này có thể lưu lại, công lao lớn nhất thuộc về Lạc Ninh.
Ấn tượng của Lạc Ninh đối với mấy cậu thực tập sinh này đều không tồi: "Không thành vấn đề!"
"Oh yeah!".
Năm người hoan hô ra tiếng, "Quyết định như vậy rồi đó!"
Phong Dật Phàm cười ôn hòa: "Mấy ngày nay Lạc lão sư đi theo hỗ trợ bọn em cùng luyện tập rồi công diễn vất vả, trở về cần phải nghỉ ngơi thật tốt đó."
Lạc Ninh gật gật đầu: "Được, các người cũng nghỉ ngơi cho tốt mấy ngày tới, gặp lại sau."
"Tạm biệt Lạc lão sư!".
Mấy người cũng không quấy rầy Lạc Ninh tháo trang sức.
Ở một phòng riêng của quán bar trong thành phố, Liễu Thiếu Hiền xem xong phát sóng trực tiếp, sắc mặt âm trầm đến lợi hại.
Nhìn đôi mắt ủy khuất của Bạc Tương Tương, hắn đau lòng không thôi.
Tiểu bảo bối nhà hắn biểu hiện tốt như vậy, mắt của ba tên giám khảo kia có phải bị mù hay không.
Đặc biệt là cái ả giảm khảo nữ, vậy mà lại dám kháy khịa Tương Tương, hắn nhất định phải cho ả môt bài học.
Còn có ả Lạc Ninh kia, lại dẫm lên Bạc Tương Tương, thật không thể tiếp tục nhịn được nữa.
Hắn lấy di động ra bấm một cuộc gọi: "Tối nay hành động."
Nếu không có những gì xảy ra tối nay, hắn cũng lười dùng loại phương pháp này để đối phó với một người phụ nữ, nhưng Lạc Ninh này cứ làm cho Tương Tương ủy khuất khổ sở, cho nên không thể trách hắn tàn nhẫn độc ác được.
Hắn sẽ không để cho Lạc Ninh có cơ hội áp bức Bạc Tương Tương nữa.
Bên kia hậu trường, Lạc Ninh tẩy trang xong rồi khỏi phòng trang điểm, vừa lúc chạm mặt Lục Tuân từ phòng đối diện.
"Lục lão sư!".
Cô tươi cười chào hỏi.
Lục Tuân khẽ cười, đi đến gần cô, "Chuẩn bị về sao?"
Lạc Ninh gật đầu: "Đúng vậy, anh giờ đi về sao?"
"Tôi cũng phải đến bãi đỗ xe, cùng nhau đi đi".
Lục Tuân nói.
Hai người bọn họ cũng xem như là bạn bè, vừa đi vừa nói chuyện.
Ở thang máy, Lục Tuân sát lại Lạc Ninh một chút, hô hấp gần bên tai cô nói: "Cẩn thận Liễu Thiếu Hiền của Liễu gia."
Liễu gia là gia tộc hắc đạo rửa tay làm ăn chân chính, từ già đến trẻ đều có thủ đoạn tương đối tàn nhẫn.
Liễu Thiếu Hiền không xóa được hotsearch và khóa tài khoản Lão Chu thành công, lại có Bạc Tương Tương thôi gió bên tai, rất có khả năng sẽ còn đối phó Lạc Ninh.
Phó Từ không có nói cho Lục Tuân chuyện Liễu Thiếu Hiền đi tìm hắn nhờ phong sát Lạc Ninh, nếu không Lục Tuân cũng không chỉ tới nhắc nhở.
"Cảm ơn Lục lão sư, tôi sẽ đề phòng anh ta."
Lạc Ninh có chút ngoài ý muốn, lại không phải ngoài ý muốn chuyện Liễu Thiếu Hiền đối phó cô, mà là Lục Tuân lại đi nhắc nhở chính mình.
Hắn vẫn luôn chú ý những việc nào sao? Này không giống tác phong của Lục ảnh đế.
Hai người cùng đi đến bãi đổ xe ngầm, xe bảo mẫu của Lạc Ninh cùng Lục Tuân đã chờ sẵn ở lối vào, phía sau còn có một chiếc xe bảo mẫu khác đang dừng lại.
Kỷ Tinh Hành từ trên xe bước xuống, đi về phía Lạc Ninh, mở miệng nói: "Anh có lời muốn nói cùng em."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...