Sau Khi Chết Nàng Phát Hiện Vợ Mình Là Phản Diện Trong Truyện Linh Dị

Tiểu trợ lý được đưa đi rửa mặt, trong khi thư ký đang do dự muốn nói lại thôi thì cô nàng đã đi theo phía sau Mộc Chiêu oai hùng hiên ngang khí phách lên đường.

Trên đường đi, qua sự giới thiệu ngắn gọn của Mộc Chiêu, cô nàng biết được trên thế giới này không chỉ có ma quỷ, còn có tổ chức của các Thiên Sư ở bên phía nhân loại, chỉ là trước đó cô nàng vẫn chưa tìm được người hàng thật giá thật mà thôi.

Nghĩ đến bản thân đã chi hơn mấy tháng lương, tiểu trợ lý lại muốn khóc.

"Nghĩ tích cực hơn nào, bọn họ không lừa cô nhiều thêm, nữ quỷ kia cũng không giết cô ngay lập tức, cô không chỉ còn sống mà còn có tiền tiết kiệm, chẳng phải rất may mắn rồi sao?" Mộc Chiêu an ủi cô nàng.

Quả thật, có thể sống đã không phải là tệ nhất, tiền thì vẫn có thể kiếm lại, nhưng tiểu trợ lý vẫn cười không nổi, nói xem, tại sao cô nàng lại xui xẻo như vậy chứ? Hai ngày trước bị quỷ ép đến mức không dám về nhà, sau đó lại gặp biến thái ở công ty, chỉ có thể nói may mà gặp được cấp trên tốt, nếu không thì cô nàng không còn chỗ nào để khóc.

"Phu nhân, chỉ có hai người chúng ta đi thôi sao? Thật sự không cần gọi người khác đi cùng sao?" Trong đầu tiểu trợ lý nhớ lại bộ dáng hung ác của nữ quỷ, vừa đi vừa cảm thấy không vững tâm.

"Tôi đã gọi người đến nhà cô rồi, nhưng bọn họ có đến cũng vô ích. Hai chúng ta là đủ rồi." Mộc Chiêu sờ sờ lông của Hòn Than.

"Chúng, chúng ta? Phu nhân, tôi căn bản không có tác dụng gì cả! Xin ngài đừng tính thêm tôi!" Tiểu trợ lý rất tự giác, sức chiến đấu của cô nàng chẳng khác nào số 0, chỉ cần chạy trốn không ngã đã là không kéo chân Mộc Chiêu rồi!

"Ha ha, làm sao tôi có thể tính cô vào được? Là nó, Hòn Than nhà tôi." Mộc Chiêu ra hiệu cho tiểu trợ lý nhìn mèo con trong lòng mình.

"Nó, nó?" Tiểu trợ lý nhìn mèo con quay lưng về phía mình, cục bông nhỏ đáng yêu như vậy, nó cũng là một trong những sức chiến đấu sao? Chẳng lẽ muốn dùng sự dễ thương để đánh đối phương? "Phu nhân, ngài đang đùa với tôi sao?"

"Chuyện này sao tôi có thể nói đùa được? Hòn Than rất mạnh, nào, Hòn Than, gầm lên cho chị gái này nghe thử xem."

Hòn Than lăn một vòng trong lòng Mộc Chiêu, ngẩng đầu nhìn cô gái không thông minh lắm còn lại, trịch thượng há miệng.

"Grào!" Luồng khí thổi bay tóc mái của tiểu trợ lý, tiếng gào tuy không lớn nhưng lại khiến đầu và tai cô nàng ù đi.


Cho đến khi lên xe, tiểu trợ lý vẫn có cảm giác như trong đầu vẫn còn vài con ruồi đang quay cuồng.

"Mèo thần!" Tiểu trợ lý kinh hãi.

"Meo ~" Hòn Than cao ngạo đáp lại cô nàng.

"Trời ạ..." Tiểu trợ lý nhìn tay mình, cô nàng từng dùng bàn tay này chạm vào mèo thần! Quên đi, hay là dâng tay mình lên luôn?

Rốt, rốt cuộc cô nàng đang đi làm cho công ty gì vậy? Ngay cả thú cưng cũng là Thần thú sao!

"Phu nhân."

"Có chuyện gì vậy?"

Tiểu trợ lý hít một hơi thật sâu, sau đó nói một cách rất chân thành: "Thật xin lỗi! Trước đây tôi vậy mà tin những lời đồn thổi nhảm nhí đó, cảm thấy ngài là bình hoa..."

Cô nàng nào biết phu nhân là một Thiên Sư giấu diếm không bộc lộ tài năng của mình, có thể giao tiếp với ma quỷ! Với một nghề nghiệp thần bí như vậy, khó trách người ta hiếm khi xuất hiện trước mặt người khác! Sự suy diễn không thể kiểm soát của tiểu trợ lý đã trực tiếp bổ sung thêm rất nhiều từng trải phong phú và truyền kỳ vào lý lịch của Mộc Chiêu, "Tiểu nhân có mắt không thấy Thái Sơn, xin cho tôi trở thành chó săn số 1 của ngài!"

"... Ha ha!" Mộc Chiêu tưởng tiểu trợ lý đang nói đùa, thế là cũng nói đùa: "Được thôi, về sau cô gọi tôi một tiếng chị, tôi sẽ bảo vệ cô!"

"Dạ, chị Chiêu Chiêu!" Tiểu trợ lý được đà làm tới, trực tiếp nhận người chị này.

"... Hả?" Mộc Chiêu không ngờ tiểu trợ lý thật sự đồng ý...


Xem ra lần này nàng phải thể hiện tài năng của mình một phen, không hiểu sao một tiếng "Chị" này lại khiến Mộc Chiêu có chút gánh nặng thần tượng, thậm chí ngay cả khi ngồi trên xe, nàng cũng vô thức ngồi thẳng lên một chút.

Thấy phu nhân nhà mình ngồi thẳng lưng, tiểu trợ lý cũng vô thức không dám thả lỏng, thế là khi đến nơi, hai người đau lưng mỏi eo, đồng thời không hẹn mà cùng thu lại biểu cảm nhe răng trợn mắt.

Nhà của tiểu trợ lý thực chất là một căn nhà thuê gần đó, quê của cô nàng là ở thành phố bên cạnh, cô nàng đi làm không có năng lực đủ tiền mua nhà.

"Trời ạ..." Mộc Chiêu vừa xuống xe đã cảm nhận được khu dân cư trước mặt dày đặc âm khí, bầu trời cũng không trong xanh lắm, toàn bộ không khí... Nói cách khác, hướng chảy của phong thủy không quá thích hợp, trong tiềm thức của nàng hiện ra ba chữ —— Nơi dưỡng thi.

Hòn Than vẫn nằm trong lòng Mộc Chiêu, nhìn về phương xa, trong cổ họng kêu gừ gừ.

"Ôi trời đất ơi..." Mộc Chiêu lộ ra vẻ khó khăn hiếm thấy: "Tiểu Chước!"

"Dạ!" Tiểu trợ lý lập tức trả lời.

"Cô bị người ta lừa à? Đừng ở nơi này nữa, tranh thủ thời gian chuyển đi chỗ khác đi, sống ở nơi quỷ quái này lâu, cho dù không có gì bất ngờ xảy ra, thân thể của cô cũng sẽ bị bệnh." Nàng tự hỏi thể chất của tiểu trợ lý cũng không phải loại thiên âm, sao lại có thể nhìn thấy ma quỷ, hóa ra vấn đề nằm ở chỗ này.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu trợ lý trở nên trắng bệch, mặt như đưa đám, nói: "Tôi sẽ gọi điện cho chủ nhà ngay!" Không cần tiền đặt cọc, hôm nay sẽ chuyển đi ngay!

"Đây là khu nhà cũ, cho nên giá thuê sẽ tương đối thấp, tôi sẽ không ham rẻ nữa!" Quả nhiên, hàng rẻ là hàng không tốt, tiểu trợ lý gọi điện cho chủ nhà nói chuyện với ông ta, Mộc Chiêu cẩn thận quan sát nhà tiểu trợ lý ở, nàng không tùy tiện tiến lên rút dây động rừng mà là lấy tập tranh ra, ra lệnh cho hai chú chim sẻ đi dò ​​đường thay cho mình.

Tiếng nói chuyện của tiểu trợ lý càng lúc càng lớn, cuối cùng chuyển thành gầm lên: "Việc này sao ông không nói cho tôi biết sớm hơn! Ông có biết nơi này có, nơi này... Nói chung thì ông xem mà làm đi!"

Chủ nhà cũng cảm thấy chột dạ, hoàn lại tiền đặt cọc mà không gây khó dễ với tiểu trợ lý, nhưng yêu cầu cô nàng không được nói cho ai biết về vụ tai nạn nghiêm trọng từng xảy ra ở đây, nếu không sẽ ảnh hưởng đến lần thuê nhà tiếp theo của ông ta.


Nhà cho thuê có thể nuôi cả quỷ mà còn muốn cho thuê lần nữa? Tiểu trợ lý hừ lạnh một tiếng, yêu cầu trả lại tiền đặt cọc trước.

Sau khi cúp điện thoại, cô nàng đến phàn nàn với Mộc Chiêu về chủ nhà.

Động tác của Mộc Chiêu rất nhanh, trực tiếp lên mạng tìm kiếm những thứ liên quan đến khu dân cư này, không tìm thì không biết, vừa tìm được đã bị dọa cho nhảy dựng!

Cách đây vài chục năm, sau khi khu dân cư này được xây không lâu, một trận hỏa hoạn lớn đã xảy ra khiến hàng chục người thiệt mạng, phía dưới có người bình luận phàn nàn mỗi năm khi đến ngày giỗ, cư dân ở đây luôn nghe thấy một âm thanh vừa giống tiếng gió vừa giống tiếng quỷ khóc, bởi vậy không ít dân bản địa bị dọa chạy.

Về sau, có mấy hộ gia đình không chịu nổi nữa, không bán được nhà, bọn họ cũng không có tiền mua nhà khác nên cùng gom góp tiền mời một đạo sĩ tới làm phép.

Người viết bài này tự nhận là một trong những hộ gia đình đã mời đạo sĩ vào thời điểm đó, sau khi đạo sĩ làm phép, trong khoảng thời gian ngắn thật sự không có hiện tượng lạ nào xảy ra nữa, mãi đến 5 năm sau, nơi này lại xảy ra vụ án giết người cướp của ở trong nhà.

Một gia đình 5 người chết thảm, nghe nói không một thi thể nào còn nguyên vẹn, kể cả em bé mới sinh.

2 năm sau, có nhà bị rò rỉ khí gas, khiến một cặp vợ chồng già thiệt mạng, sau đó thường xuyên có người nhảy lầu tự tử, hầu như cứ 1, 2 năm lại xảy ra nhiều vụ tai nạn khác nhau, thậm chí có người còn nhìn thấy ngôi nhà xảy ra hỏa hoạn năm đó bị ma trơi bao phủ.

"Năm đó là tòa nhà số 4 xảy ra hỏa hoạn, tai nạn xảy ra ở phòng 103 tòa nhà số 2, phòng 404 tòa nhà số 10, phòng 502 tòa nhà số 11..." Mãi đến khi Mộc Chiêu thì thầm đến phòng 701 tòa nhà số 20, tiểu trợ lý cuối cùng cũng không nhịn được mà chửi thề.

"Đó là căn nhà tôi thuê!" Tiểu trợ lý vừa nghe nói người thuê căn nhà này trước cô nàng chết vì bị rò rỉ điện mấy năm trước, cô nàng sợ đến mức nổi da gà khắp người, cũng không biết vị đại ca chết vì tai nạn kia có còn ở đây không, nửa năm nay, có phải ngoại trừ chị quỷ mới tới ra, còn có hàng xóm nào sống cùng mình không...

Cứu mạng!

Cô nàng căn bản không muốn đi vào, lại bị Mộc Chiêu kéo vào từng chút một.

"Đừng sợ, mau vào đi! Nếu cô thật sự ở lại đây một mình, bị quỷ bắt thì tôi cứu không nổi đâu!"

Tiểu trợ lý nhớ tới những bộ phim ma mà mình đã xem, những người không đi theo đại sư sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên của lũ quỷ quái, vì vậy cô nàng lập tức đứng thẳng dậy ôm lấy cánh tay Mộc Chiêu, đi theo Mộc Chiêu một tấc cũng không rời, cẩn thận đi vào khu dân cư như ăn trộm.


Khu dân cư thưa thớt, trước đây vì làm việc vừa bận vừa mệt nên tiểu trợ lý chưa bao giờ để ý đến hiện tượng kỳ lạ này, bây giờ nghĩ lại, chắc là do nhiều gia đình đã chuyển đi nơi khác rồi?

Chỉ có mình ngu ngốc đắc chí vì tiền thuê nhà rẻ hơn mấy trăm tệ, hu hu hu... Suýt chút nữa đã mất mạng vì rẻ tiền rồi!

Chim sẻ bay trở lại, đáp xuống tay Mộc Chiêu, liều mạng lắc đầu nhỏ, ý nói trong nhà đó không có quỷ.

"Đây là cái gì?" Tiểu trợ lý nhỏ tò mò muốn dùng tay chạm vào đầu chim sẻ nhưng bị đứa nhóc hung hãn kia quay đầu lại mổ một cái, đau đến mức kêu to tại chỗ.

"Meo..." Hòn Than đột nhiên nhảy xuống khỏi tay Mộc Chiêu, đi về phía trước mấy mét, sau đó quay người ra hiệu cho Mộc Chiêu đi theo.

"Hình như Hòn Than phát hiện ra thứ gì đó. Đi thôi, chúng ta đi theo nhìn xem!" Mộc Chiêu kéo lấy tiểu trợ lý chạy đi.

Cách bố trí của khu dân cư này có chút kỳ lạ, Mộc Chiêu đi theo Hòn Than quanh co khúc khuỷu qua mấy dãy nhà, sau đó dần dần ngửi thấy một mùi hôi thối dần dần trở nên rõ ràng hơn!

"Hôi quá! Cái mùi quái quỷ gì thế này?" Mộc Chiêu bịt mũi, cảm giác như linh hồn của mình sắp bị hút ra ngoài.

"À, là trong khu này có một cái ao, không biết tại sao luôn có mùi hôi, trước đây người ta có thuê người tới xử lý một lần nhưng không có tác dụng gì, trước đây mùi hôi không nồng nặc như vậy! Hôi chết tôi!" Tiểu trợ che miệng và mũi nôn khan vài cài, cái ao này cách nơi cô nàng ở khá xa, bình thường cô nàng rất ít khi đến đây, cũng không biết từ khi nào trong ao lại có mùi hôi như vậy.

Mộc Chiêu nheo mắt nhìn "khí" trên bầu trời, khí đen lưu chuyển quả thực đang tụ tập ở phía nên này, có lẽ là hướng về cái ao nước trước mặt.

Hòn Than không nguyện ý dẫn đường nữa, tiến về phía trước mấy bước liền bị mùi hôi áp đảo làm cho lùi lại một bước, sau đó nhảy vào lòng Mộc Chiêu che mũi vùi đầu, như muốn từ chối không khí nơi này.

Nếu nơi này là "nơi dưỡng thi", nơi có âm khí mạnh nhất hẳn là cái ao phát ra mùi tanh tưởi kia, là nơi tốt nhất để ma quỷ tu luyện dưỡng thương, nếu Quỷ Tân Nương đang gấp gáp khôi phục sức mạnh...

Vẻ mặt Mộc Chiêu dần dần chuyển sang chán ghét, nếu Quỷ Tân Nương đắm mình trong cái ao đó, liệu nàng có thể lựa chọn quay người bỏ đi không?

Mùi hương đó, nghĩ thôi cũng không muốn tới gần! Để Tổ chức Thiên Sư tới tiếp nhận đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui