Dương An lại nghĩ ra một cách: 【 Cậu từ chối cậu ta thêm một lần nữa? Cứ nói thẳng cậu từ chối cậu ta, cho cậu ta biết hai người tuyệt đối không thể có chuyện gì xảy ra.
】
Dương An: 【 Hôm qua khi Chu Húc Phong trở về, cậu ta còn nghĩ rằng cậu ngại ngùng, nên mới chạy.
】
Sầm Hi: 【......】
Xin hỏi, hôm qua cậu có biểu hiện ngại ngùng chỗ nào?
-
Dương An đưa ra hai gợi ý, nhưng Sầm Hi không muốn dùng cái nào.
Cậu không muốn thẳng cậu ta cũng không muốn có thêm bất kỳ dính líu gì với Chu Húc Phong, đặc biệt là việc phải mặc lại đồ nữ trước mặt anh ta… Chỉ cần mặc một lần thôi cũng đã có nguy cơ bị lộ rồi!
Sầm Hi lo lắng đến phát chán, cậu ngồi thu mình trên ghế, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến việc đổi ký túc xá.
Chu Húc Phong sao mà phiền phức đến thế, có phải là mệnh cậu khắc với anh ta không…
Sầm Hi nằm bò ra bàn, thở dài não nề.
Lúc này, Dương An lại ncậu ta tin cho cậu.
Dương An: 【Hi Hi, tớ lại nghĩ ra một ý này.】
Dương An: 【Hay là thế này, cậu tạo một tài khoản phụ, rồi tớ sẽ đưa thông tin liên hệ của tài khoản phụ đó cho Chu Húc Phong, sau đó cậu từ chối anh ta qua WeChat nhé?】
Dương An: 【Không cần gặp mặt nói chuyện, vậy cậu sẽ không phải lo lắng về việc bị lộ nữa, đúng không?】
“?!” Nhìn thấy tin ncậu ta của Dương An, Sầm Hi ngây người.
Giây tiếp theo, cậu bật dậy khỏi ghế.
Sầm Hi: 【Tớ thấy ý này hay đấy! Dương An cậu thật thông minh.】
Sầm Hi: 【[hình ảnh chim cánh cụt xoay vòng vòng.jpg]】
Dương An: 【……】
Dương An: 【Vậy cậu tạo tài khoản đi, rồi gửi cho tớ.】
Sầm Hi: 【Ừ ừ ừ.】
Ý tưởng mới của Dương An làm Sầm Hi lại thấy hy vọng trong cuộc sống.
Cậu lên Baidu tìm cách tạo tài khoản phụ trên WeChat, hơn mười phút sau, tài khoản phụ vừa mới tạo xong đã được thêm vào danh sách bạn bè của Dương An
Sầm Hi có tài khoản WeChat tên là "Khê".
Cậu vẫn còn nhớ rõ hôm qua mình đã nói với Chu Húc Phong rằng tên cậu có nghĩa là suối.
Dương An: 【Được rồi, tớ sẽ gửi tài khoản của cậu cho Chu Húc Phong.】
Sầm Hi lập tức cảm thấy hồi hộp.
Đây là lần đầu tiên cậu làm chuyện này, cậu căng thẳng vô cùng.
Môi mấp máy nhiều lần, ánh mắt dán chặt vào màn hình điện thoại.
Hai phút sau, xuất hiện một thông báo yêu cầu xác minh.
Sầm Hi vội vàng nhấn vào.
Ảnh đại diện của Chu Húc Phong là một bức ảnh của chính anh ấy.
Anh nghiêng người ngồi, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, không thể thấy rõ mặt, tên trên WeChat của anh cũng rất đơn giản: F.
Sầm Hi hít một hơi sâu, nhấn đồng ý.
Tin ncậu của Chu Húc Phong tới rất nhanh.
Vừa thêm bạn xong, tin ncậu của anh đã tới ngay.
F: 【Hi Hi?】
F: 【Xin lỗi, tôi không biết cậu họ gì, nghe Dương An gọi cậu như vậy, nên tôi cũng gọi theo.】
Sầm Hi: “……”
Trong khoảnh khắc đó, Sầm Hi bỗng dưng có cảm giác mình có lẽ đã thêm nhầm người.
Chu Húc Phong trên mạng và Chu Húc Phong ngoài đời dường như hoàn toàn khác nhau, cách cậu ta nói chuyện thật lễ phép và chọn lọc từ ngữ...
Thì ra cậu ấy cũng biết cách giao tiếp với người khác như một người bình thường sao?
Nghĩ đến lần đầu tiên hai người gặp mặt, Chu Húc Phong lạnh lùng, lại có thái độ xa cách.
Sầm Hi không nhịn được mà khẽ cười.
Ngón tay cậu ấn lên màn hình, nghĩ một chút rồi trả lời: 【Chào cậu.】
Vừa gửi tin ncậu đi, cửa ký túc xá liền bị ai đó mở ra.
Nghe tiếng động, Sầm Hi theo phản xạ quay đầu lại.
Là Chu Húc Phong đã trở về.
Anh đội chiếc mũ lưỡi trai giống hệt trong ảnh đại diện WeChat, thấy rõ mái tóc bạc bị ép dưới vành nón.
Cậu ta cúi đầu, một tay cầm điện thoại trả lời tin ncậu.
Sau khi trả lời xong, động tác gõ chữ của Chu Húc Phong dừng lại.
Cùng lúc đó, điện thoại đặt trên bàn của Sầm Hi đột ngột "đinh" một tiếng.
Sầm Hi: “?”
Sầm Hi: “!”
Chu Húc Phong: “?”
Chu Húc Phong ngẩng đầu, liếc nhìn Sầm Hi một cái.
Sầm Hi lập tức quay đầu đi, lúng túng tay chân mà chuyển điện thoại sang chế độ im lặng.
Chu Húc Phong đã về, Sầm Hi không dám ở lại lâu, cậu lập tức leo lên giường không nói một lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...